Liên Loan Nhi cũng nhìn Diệp Huyên, sở dĩ nàng ta để Diệp Huyên thử là vì muốn xem xem rốt cuộc Diệp Huyên có phải là Thần Tử tái thế không.
Hơn nữa, nàng ta cũng muốn xem xem thực lực thật sự của Diệp Huyên như thế nào.
Nếu như Diệp Huyên không thể lấy đi, vậy thì Thần Vương Tọa vẫn là của Thần tộc. Còn nếu như Diệp Huyên có thể lấy đi, vậy thì chứng tỏ cho dù Diệp Huyên không phải là Thần Tử tái thế, vậy cũng không phải là người bình thường. Kiểu người này xứng đáng kết giao với Thần tộc! Với lại như lời nàng ta nói, Thần Vương Tọa này lưu giữ ở Thần tộc cũng chẳng có tác dụng gì với Thần tộc, ngược lại còn là một sự đe dọa.
Bởi vì bây giờ Thần tộc không chỉ không thể thu phục được Thần Vương Tọa mà còn không có ai có thể tiếp tục phong ấn nó!
Một khi thời gian phong ấn hết, lúc đó Thần tộc sẽ lâm nguy!
Diệp Huyên đứng trước Thần Vương Tọa một lúc lâu.
Ngồi hay không ngồi?
Diệp Huyên cũng không nghĩ nhiều nữa mà ngồi thẳng lên đó!
Người gan dạ chết vì no, kẻ hèn nhát chết vì đói!
Tất nhiên, sở dĩ hắn có niềm tin như thế vẫn là bởi vì có tháp Giới Ngục!
Thần Vương Tọa này kinh khủng cỡ nào, có thể khủng khiếp hơn tháp Giới Ngục sao?
Hắn đã nghĩ kỹ, thật sự không được thì kéo cái ghế này vào trong tháp.
Nhưng khi hắn ngồi lên Thần Vương Tọa, Thần Vương Tọa lập tức rung chuyển kịch liệt, ngay sau đó Diệp Huyên biến mất không còn tăm hơi!
Nhìn thấy cảnh tượng này, Liên Loan Nhi và Đế Khuyển ngớ người ra.
Đi đâu rồi?
Liên Loan Nhi nhìn xung quanh, cuối cùng nàng ta nhìn về phía Đế Khuyển. Sắc mặt Đế Khuyển trầm xuống, không biết đang nghĩ điều gì.
Đại Khuyển hỏi: “Sao thế?"
Tiểu Linh Nhi nói: "Nguy hiểm, ta cảm thấy dường như huynh ấy gặp nguy hiểm!"
Nói xong, cô bé lập tức chỉ thẳng vào Thiên Vương Tọa: “Đưa huynh ấy ra đây cho ta!"
Đế Khuyển: "…”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT