Kể từ khi Thương Tuyết tỉnh lại thì Thương Liên Thành luôn đợi ở dưới lầu, có kinh nghiệm lần trước, lần này ông ta cũng mang theo đến mấy người, la hét muốn gặp Thương Mẫn.
Hai người Tân Kha và Đoàn Quốc cảm thấy đau đầu cực kỳ, cứ rầu rï ở trong văn phòng, ngay cả cửa cũng không muốn bước ra.
“Anh nói xem, ngày tháng như vậy khi nào mới chấm dứt đây” Tân Kha bưng ly rượu ngửa đầu lên trời mà thở dài: “Người nhà họ Thương này, dăm ba hôm lại đến ầm ï, quan trọng nhất, đó còn là người nhà mẹ đẻ của chị dâu, còn là người nhà mẹ đẻ có mối quan hệ không tốt nữa, khách sáo với ông ta một chút cũng không được, trực tiếp đánh đuối đi thì cũng không hay, thật khó xử quá đi”
“Tôi cảm thấy, sẽ còn ầm ï dài dài” Đoàn Quốc đáp một câu: “Con đường lấy tiểu kiều thê của lão đại còn dài, đây mới chỉ là bắt đău. Giải quyết xong người nhà họ Thương, người nhà họ Mạc đã đợi sẵn rồi, còn có ông cụ nhà nữa…”
“Haiz!” Hai người không hẹn mà cùng thở ra một hơi thật dài.
“Ämff Cửa văn phòng bị đá ra thật mạnh, không cần nhìn cũng biết, xuất hiện với cách này thì chỉ có Mâu nhị gia của bọn họ thôi Quả nhiên, Đoàn Quốc quay đầu lại, nhìn thấy Mâu Nghiên đang chắp hai tay sau lưng mà đi vào với sắc mặt đen sâm.
“Các cậu thật nhàn nhã” Mâu Nghiên ngồi xuống sofa: “Bên dưới lầu âm ï ra như vậy rồi? Là muốn Nova xấu mặt xấu mũi, doạ hết khách hàng chạy sao?”
“Anh nói lời này là có chút không có lương tâm rồi đó” Tân Kha cũng quay đầu l “Chuyện là do ai gây ra? Bọn em ngồi ở nhà mà hoạ cũng từ trên trời rơi xuống nữa, đó không phải ba vợ đại nhân của anh hả? Anh có bản lĩnh thì anh đi đi, dù sao anh là Mâu nhị gia đại danh đỉnh đỉnh, xỉa răng thôi cũng có thể khiến người ta sợ đến tè ra quần rồi”
Mâu Nghiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhẹ nhàng phóng tới, ghim lên người của Tân Kha.
“Tôi nhớ ra một chuyện, thứ mà cậu cho tôi trước đây, tôi dùng tốt lắm, còn đang rầu rïkhông biết nên làm thế nào để báo đáp cậu nữa” Mâu Nghiên gần như là nghiến răng, anh không có quên đêm đó Thương Mẫn cười anh như thế nào.
Thần sắc Tân Kha lập tức trở nên căng thẳng.
“Cái này…anh thật là chả hợp thời gì cả, bây giờ bầu không khí đang nghiêm trọng như vậy, anh em chúng ta không thế làm tốn thương hoà khí trước được đúng không” Tân Kha vội vàng đứng dậy anh ta rụt rè e sợ mà đi về phía cửa, muốn chạy trốn khỏi hiện trường.
Nhìn là biết Mâu Nghiên mới bị chọc giận ở chỗ người phụ nữ của mình rồi, chắc là bây giờ còn đang ém một bụng lửa giận đây mà.
“Đứng lại” Mâu Nghiên lên tiếng, Tân Kha đi đến cửa liền dừng lại Tân Kha không ngừng bản ánh mắt về phía Đoàn Quốc, hy vọng anh ta có thể cứu mình, nhưng Đoàn Quốc lại dời ánh mắt đi, giả như không nhìn thấy gì hết.
“Người nhà họ Thương giao cho cậu. Không cần biết cậu dùng cách gì, tôi không hy vọng sau này ông ta còn xuất hiện ở cửa Nova nữa”
Tân Kha bất lực mà thở dài Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì không tránh được, anh biết, mình sợ gì thì sẽ tới thứ đó.
Anh ta rầu rĩ mà ra khỏi cửa, trong văn phòng chỉ còn lại hai người là Đoàn Quốc và Mâu Nghiên.
“Bên kia cậu có dự tính gì?” Đoàn Quốc mở miệng trước: “Chuyện trở nên lớn như vậy cả thành phố Nam đều xôn xao, coi bộ có chút khó xử lý đó”
“Nếu đã xảy ra rồi thì đương nhiên mượn gió bẻ măng, nhân lúc còn nóng mà rèn sât” Thần sắc Mâu Nghiên ung dung.
“Bên nhà họ Mạc tôi đã chuẩn bị xong rồi, mấy sản nghiệp ở thành phố Nam của bọn họ đã bị nuốt gần hết rồi, chắc hẳn, nhà họ Mạc sẽ hoảng loạn không biết làm thế nào, sẽ bức thiết mà muốn hoàn thành liên hôn với nhà họ Mâu” Đoàn Quốc cũng trâm ổn mà nói: “Mạc Hậu này nói ra thì cũng là một người dữ dẫn, anh mà thật sự lấy cô ta làm vợ thì chắc sau này nhà cửa sẽ không yên đâu”
Trong bốn anh em, Mâu Nghiên tín nhiệm Đoàn Quốc nhất, mấy chuyện này anh cũng luôn rất yên tâm mà giao cho Đoàn Quốc, hoàn cảnh của anh mấy năm nay, Đoàn Quốc cũng rất rõ.
Trên có ông cụ nhà kiểm soát và áp chế, dưới có các đại gia tộc nhòm ngó, còn có một nhà họ Mạc lăm le hệt như con sói đã đói lâu năm vậy, còn người được gọi là vợ chưa cưới Mạc Hậu kia thì càng có thủ đoạn cực đoan.
Những người phụ nữ mà mấy gia tộc đó đưa đến cho Mâu Nghiên, còn chưa tới bên cạnh anh thì đã bị cô ta giải quyết rồi, trong phạm vi năm dặm của anh, ngay cả con muỗi cái cũng không có. Thương Tuyết cũng chẳng qua chỉ là một trong số đó, thủ đoạn báo thù Thương Tuyết, cũng chẳng qua chỉ là một góc nhỏ trong tất cả những chuyện mà cô ta làm thôi.
Chỉ là, mấy người đó đều e dè thế lực của nhà họ Mạc, mấy người bị hại đều không có ai dám ra mặt chỉ chứng cô ta, có một hai người to gan muốn đòi công đạo, chưa được mấy ngày thì cũng gặp phải sự báo thù càng nặng nề hơn “Cô ta rất nhanh sẽ tới tìm tôi” Mâu Nghiên cười một tiếng.
Thương Mẫn ngồi trên xe của Lê Chuẩn, lòng dạ nấy giờ cứ ở đâu đâu.
Cô biết Mâu Nghiên có chuyện đang giấu cô, thậm chí, còn mang máng cảm nhận được, mấy chuyện mà anh làm với Thương Tuyết, vốn không chỉ đơn thuần là báo thù vì cô đơn giản như vậy.
Nhưng, anh và nhà họ Thương có ân oán gì, để anh có thế ra tay độc như vậy?
“Lê Chuẩn” Thương Mẫn nhìn chăm chăm vào sau ót của Lê Chuẩn, do dự rất lâu: “Anh cảm thấy, Mâu Nghiên là một người như thế nào?”
Sự hiếu biết của cô đối với Mâu Nghiên đa số đều đến từ các loại truyền thuyết tin đồn, trong cuộc sống chung hằng ngày, anh như sống trong một cái lồng bằng kính, như cô nói, cô không thể hiểu được anh, nhưng Lê Chuẩn ở bên cạnh anh lâu như vậy, nhất định là biết rất nhiều chuyện về Mâu Nghiên.
“Lão đại sao?” Lê Chuẩn nghiêm túc mà trả lời câu hỏi của Thương Mẫn: “Trong mắt tôi thì anh ấy là một người có tính cách trầm ổn, trí tuệ quyết đoán…”
“Tôi không muốn nghe anh khen anh ấy” Thương Mẫn xua xua tay.
“Chị dâu” Lê Chuẩn hiểu ý của Thương Mẫn: “Tôi biết, chuyện của cô Thương Tuyết quả thực xảy ra có chút đột ngột, có thế khiến chị khó mà chấp nhận được, nhưng, tôi hiểu lão đại, nếu như chuyện này thật sự là do anh ấy làm thì anh ấy cũng nhất định sẽ có lý do để không thể không làm”
Thương Mẫn nhướng mày.
“Thực ra chị đừng thấy bề ngoài lão đại không gần gũi, nhưng anh ấy thực sự rất xem trong tình cảm, bốn người chúng tôi cùng học một trường quân đội, nhiều năm như vậy rồi, tuy lão đại bình thường đối với chúng tôi hơi hà khắc một chút, nhưng chính vì yêu cầu nghiêm khắc của anh ấy nên mới có Nova của ngày hôm nay”
“Các anh quen biết rất lâu rồi sao?” Thương Mẫn hỏi: “Vậy các anh có phải cũng biết chuyện trong nhà anh ấy không?”
Cô và Mâu Nghiên ở cùng nhau lâu như vậy, anh biết tất cả mọi động hướng của nhà họ Thương, nhưng chưa từng nhắc với cô về nhà họ Mâu.
“Tôi nghe nói mối quan hệ của anh ấy và ba của anh ấy không tốt, còn có một anh trai, nhưng anh ấy chưa bao giờ nói với tôi về bọn họ” Thương Mẫn có chút hiu quạnh.
Lê Chuẩn im lặng rồi.
Anh ta chuyên tâm mà nhìn về phía trước, có chút không biết phải trả lời câu hỏi của Thương Mẫn như thế nào.
“Cái này…” Lê Chuẩn khó xử.
“Nhà họ Mâu là thế gia quân nhân, là người thật sự đi ra từ trong chiến tranh đạn khói, ba của lão đại là ông cụ Mâu cũng không phải ngoại lệ, có thể là bị ảnh hưởng bởi loại tư tưởng này, nên tư tưởng của ông cụ Mâu có chút ngoan cố, dục vọng kiếm soát rất mạnh, mẹ của lão đại qua đời sớm, được dì út của mình nuôi lớn, nhưng sau này, anh ấy đến trường quân đội, anh cả của nhà họ Mâu là Mâu Khải bị truyền ra scandal xấu với dì út Thịnh Yên Hoa, không bao lâu thì dì út cũng tai nạn xe qua đời rồi…”
“Cái gì! Thương Mẫn kinh ngạc đến rớt hàm: “Mâu Khải và dì út?” .
Tiên Hiệp HayCái này cũng quá là chấn động rồi, thật sự không ngờ, tin tức của gia tộc lớn lại kích thích như vậy.
“Mâu Khải và nhà họ Mâu vốn không có quan hệ huyết thống” Lê Chuẩn giải thích: “Anh ta được ông cụ Mâu nhận nuôi”
“Không có quan hệ huyết thống?” Các tình tiết chuyển biến liên tục khiến đầu óc Thương Mẫn mờ mịt: “Vậy…anh ta và dì út của Mâu Nghiên cũng là không có quan hệ thân thích, nếu như hai người tình đầu ý hợp thì sao lại được tính là scandal xấu chứ?”
Dù không có quan hệ huyết thống đi nữa, thì Mâu Khải cũng là con trưởng trên danh nghĩa của nhà họ Mâu, Thịnh Yên Hoa là dì út của lão đại, đương nhiên cũng là dì út của Mâu Khải. Trong mắt người khác, bọn họ ở bên nhau chính là loạn luân. Chuyện của hai người bọn họ, trong tầng lớp quý tộc là không thể dung tha được”
Thương Mắn kinh thán.
Cho nên, Mâu Nghiên cũng như cô, từ lúc rất nhỏ đã không có mẹ, sau đó, người đi út luôn chăm sóc anh cũng không còn nữa…
“Chị dâu” Lê Chuẩn nhìn sắc mặt của cô thông qua kính chiếu hậu: “Chị ngàn vạn lần đừng nói với lão đại là mấy cái này là do tôi nói với chị. Anh ấy ky nhất là người khác nói đến mấy thứ này tôi sợ nếu như anh ấy biết thì tôi sẽ không còn được nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa: Thương Mẫn gật đầu.
Cô đã bị mấy chuyện này làm chấn cảm cực kỳ rồi, thật sự không ngờ, nhà họ Mâu nhìn trông rực rỡ tráng lệ, mà đẳng sau cũng có nhiều thị phi như vậy.
Chả trách anh thường xuyên uống rượu đến say mèm, cô thân là một đứa con gái, lúc bưồn còn có thể khóc một trận để phát tiết, còn anh, thân phận anh cao quý, chỉ có thể đè nén mọi tâm sự trong lòng Không lẽ..anh vì như vậy, nên mới kìm nén mình trở thành một tên biến thái sao?”
Đầu óc Thương Mẫn chợt xoay chuyển. Nếu không thì làm sao giải thích chuyện anh phái người…. Thương Tuyết chứ2 Không, bất luận thế nào đi nữa, chuyện anh làm như vậy chính là không đúng, cô đồng tình với một người gây hại thì cô có gì khác biến thái chứ?