Có quả này rồi, khi nào có cơ hội, tôi và Triệu Thư Hằng đều có thể nghĩ cách ném nó vào trong miệng mãng xà khổng lồ, để hạ độc chết nó.
Tôi nhìn sang đám người Tiền Lệ Lệ, vốn hi vọng bọn họ bôi xong nhanh một
chút, không ngờ lại chứng kiến một cảnh tượng khiến tôi mở rộng tầm mắt.
Vì trong nhóm có mấy cô gái, mà trong lúc bôi nhựa cỏ Long Diên không
tránh khỏi phải vặn vẹo eo, ăn mặc khá dày như Bạch Vi thì không sao,
căn bản không nhìn thấy gì.
Nhưng Tiền Lệ Lệ thì trở nên lúng
túng, vì cô ta dậy thì khá thành công, do đó hơi lắc người một cái là
chúng tôi có thể nhìn thấy chỗ nào đó căng đầy tựa như đang muốn xé rách áo mà xông ra ngoài.
Mà chính cô ta còn không phát hiện ra.
Nhưng có Bạch Vi ở đây, tôi cũng không thể quá mức suồng sã, chỉ liếc nhìn một cái rồi dời ánh mắt đi.
“Á!”
Tuy nhiên, một lát sau, từ chỗ Tiền Lệ Lệ lại vang lên tiếng la thảm thiết.
“Chuyện gì thế?”
Tôi vội vàng nhìn sang, ngay lúc này, một cái đầu mãng xà khổng lồ đen kịt
đang bò xuyên qua khỏi bụi cỏ, con mắt lạnh lẽo của nó nhìn chằm chằm
vào chúng tôi, lưỡi rắn thật dài không ngừng dò xét trong không khí.
Kèm theo đó còn có áp lực như biển gầm trời sập, cho dù lúc trước chúng tôi đã nhìn thấy con mãng xà khổng lồ này ở hồ nước mấy lần, nhưng giờ khắc này vẫn không kiềm được thấy lạnh người khi trông thấy nó.
Con
mãng xà khổng lồ không ngừng quan sát chúng tôi, cái đầu to lớn bất
thình lình xoay lại, lướt qua Tiền Lệ Lệ đang run rẩy mà nhìn thẳng về
phía tôi.
<!-- Composite Start --> <!-- Composite End -->
Tôi cảm thấy có chút tê dại ở da đầu, ấy thế mà con mãng xà khổng lồ này lại nhận ra tôi!
Cùng lúc phát hiện ra tôi, mãng xà khổng lồ chậm rãi ngóc đầu lên,, dưới sự chống đỡ của một đoạn thân thể, cả cái đầu của nó dựng lên thật cao
giống hệt như cảnh mà tôi đã từng xem trêи TV.
Sinh vật khiến
người ta nhìn mà sợ hãi này đang chuyển động đầu theo thân hình của tôi. Tôi không ngừng toát mồ hôi lạnh, nhưng cũng cố gắng kìm nén nỗi sợ
trong lòng, cầm cây súng săn bên hông lên một cách nhanh gọn.
Ở
góc độ này, tôi không dễ dàng bắn trúng vào mắt của mãng xà khổng lồ,
nhưng nếu chúng tôi muốn yểm hộ cho động tác dùng quả cỏ Long Diên kế
tiếp thì nhất thiết phải dùng đến súng săn.
Nghĩ tới những điều
này, trong lòng tôi lại thấy khá tự tin. Chúng tôi vừa mới bôi cỏ Long
Diên lên người xong, nên có thể phòng ngự sự tấn công của con mãng xà
khổng lồ này một lúc.
Đồng thời, chúng tôi lại có hai quả cỏ Long Diên đủ để hạ độc chết con mãng xà khổng lồ, ngoài ra còn có một khẩu
súng săn không có tác dụng mấy.
Những điều này cũng đủ để trấn an tâm lý của tôi rồi.
Tôi nạp đạn vào nòng súng, một tiếng “lách cách” to rõ vang lên, tôi kéo
sẵn chốt an toàn, rồi lặng lẽ nhắm vào đầu của con mãng xà khổng lồ.
Dường như mãng xà khổng lồ cũng nhớ tới chuyện tối hôm qua, nó không vội vàng tấn công đến chỗ chúng tôi ngay, mà chỉ há miệng gầm gừ liên tục đe dọa chúng tôi.
Trêи mặt mọi người đều mang vẻ sợ hãi và tái nhợt,
nhưng không ai hoang mang nhìn về phía tôi. Tôi hít sâu một hơi nói:
“Tôi và Triệu Thư Hằng một trước một sau đứng ở bên ngoài, những người
khác tiến dần vào giữa”.
Tôi nói xong, mọi người lập tức bắt đầu
hành động. Chúng tôi vây thành một vòng tròn, tôi đứng ở trước nhất, đối diện với cái đầu to lớn đáng sợ của mãng xà khổng lồ, còn Triệu Thư
Hằng thì đi đến vị trí đối diện của vòng tròn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT