Mảnh nhạc ấy với những gam màu sáng, mảnh nhạc này với những gam màu tối, người đem cả hai gộp lại, xé nát tim ai.
Aiden thẩn người đứng ở trên phố, suy nghĩ về vòng thi cuối cùng kia.

Kết quả lần đó khiến ai cũng ngỡ ngàng, anh từ một kẻ vô anh, một người chẳng có thành tích đáng nói, thậm chí năm vừa rồi cũng chả có gì đáng để nhắc đến vậy mà hiện tại như một mũi tên đã được rèn đúc cẩn thận từ rất lâu, một cây cung với dây cung từ chất liệu thượng đẳng và một người giương cung tài giỏi, dùng hết sức lực của mình một lẫn nữa, bắn ra mũi tên tâm huyết.

Đó gần như là những gì họ miêu tả anh lúc này.

Ngoài chuyện thỉnh thoảng sẽ có vài người đến chào hỏi anh thì cuộc sống vẫn không thay đổi quá nhiều, vài người anh quen biết qua công việc cũng chỉ nhắn anh tin nhắn chúc mừng.

Lilian thì mừng ríu rít, luôn nhắc rằng anh phải đối tốt với Laya, còn có Gray và thầy Eli.

Cô bé ngày nào cũng sẽ gởi đến phòng tập một bó hoa nhỏ, và sau đó, đám người lớn bọn họ nói rằng bởi vì sự đáng yêu của em ấy cho nên quyết định phải hẹn Lilian, một ngày tử tế để dành thời gian cùng nhau.

Cô gái bé nhỏ nhà anh vừa xuống xe, mắt vừa nhìn trúng Laya thì liền chạy đến, ôm chầm lấy cô: "Laya, chị khỏe không?"
Laya nhìn cô gái ấy, cong mắt cười: "Hôm nay, ngoài em, còn có Olivia, cô ấy sẽ là bạn nhảy vòng kế cùng với Aiden"
Lilian mím môi, nắm lấy tay Laya, giọng đầy hờn dỗi nhưng vẫn nghiêng đầu, nhón chân nhìn về phía sau lưng của Laya: "Tại sao chị không nhảy với anh ấy? Em cá là bản đó sẽ rất tuyệt vời"

Olivia lúc này một tay cố gắng xỏ vào tay áo khoát, một tay cầm điện thoại vẫn đang bận gõ chữ, miệng lại có thêm một cái cánh cookie, tóc vàng hơi rối bước ra, sau đó lại nhìn lên, thấy Laya thì vội vàng xỏ áo, đưa tay cầm bánh, một miệng vẫn còn nữa cái bánh haha nói: "Laya, Laya, chờ một chút, tớ có chuyện này vui lắm!", sau đó lạch bạch chạy tới, vỗ vai Laya, đưa lên điện thoại: "Nhìn xem Gray lắc hông đến đau lưng này, cười chết mất!"
Oliva còn định vừa cười vừa cắn bánh thì lúc này mới nhìn thấy Lilian đang ngẩng ngơ nhìn mình, rồi lại nhón chân, nghiêng đầu cố nhìn lên màn hình điện thoại.

Olivia liền rất thoải mái, vừa tay chụp trán con bé: "Em gái nhỏ, em là ai? Là em gái của Aiden sao? Dễ thương ghê", nói xong lại chuyển qua nhéo má cô bé mặt kệ ánh mắt hờn dỗi của em.
Gray rất nhanh đi đến, kéo Olivia sang một bên, mỉm cười chào hỏi với Lilian, sau đó quay qua, nghiến rang với cô: "Tránh ra chỗ khác để người ta còn tâm sự"
"Ơ.."
"Còn một cái cookie nè"
"Ăn".

Vậy là hai người cứ như vậy lên xe, mà thấy Eli thì ngồi ở phía sau, Gray trước khi đi không quên nhìn Aiden: "Em hộ tống hai người bọn họ đi"
Hôm nay, Eli già cùng Aiden là người hộ tống của bốn người bọn họ.

Gray cùng Olivia thỉnh thoảng cũng sẽ qua góp vui cùng hai người kia, nhưng hầu hết thời gian là Lilian dính lấy Laya, thỉnh thoảng còn lén lút nhìn sang Aiden nháy mắt, nhướn mày, rồi cười trộm.

Anh không tò mò con bé nói gì, anh chỉ quan tâm đến biểu hiện của Laya để chắc chắn rằng cô vẫn ổn.

Laya ở phía trước anh, lâu lâu lại cong mắt, vui vẻ nhìn sang Lilian ở bên cạnh, rồi lại có đôi lúc nhìn về phía sau, lúc tầm mắt của anh chạm phải cô, cô hơi nghiêng đầu, tựa như muốn anh theo bước, đừng bị bỏ lại phía sau, Aiden những lúc đó lại ngẩng ngơ, chân bước cũng nhanh hơn một chút
"Em cảm ơn chị rất nhiều" : Lilia cúi đầu, đá lấy hòn đá dưới chân: "Em có thể nhìn thấy, Aiden anh ấy đã thay đổi"
Laya nghiêng đầu nhìn sườn mặt của Lilian, cười thật hiền: "Tôi rất mừng khi Lili cùng Aiden đều hòa thuận.

Tôi không giúp nhiều, vẫn là phần Aiden cố gắng chiếm phần hơn"
"Không đâu, trước đây cũng đã từng có người thử tiếp cận nhiều cách bởi vì họ tiết nuối tài năng của anh ấy, nhưng rồi như chị thấy, hiện tại anh ấy ở tại đây, cùng chị đấy thôi" : Lilian bĩu môi, ánh mắt đáng thương nhìn qua Laya: "Đến bạn gái anh ấy còn chê anh ấy chán mà bỏ đi", nói đến đây, cô nhỏ lại chau mày
"..

Con người có giới hạn mà", Laya mỉm cười, thở dài nhìn đến con phố trước mặt, không biết từ khi nào Gray và Olivia đã hai tay cầm đầy túi mua sắm, dừng ở một quán ăn, cố nghiêng người ra hiện cho bọn họ ở phía xa
"Nhưng chị đã không bỏ cuộc" : Lilian vẻ mặt chắc chắn nhìn Laya
Laya vẫy tay về lại hướng hai người, ra hiệu đã thấy, vòng tay qua tay của Lilian, kéo cô đi: "Biết sao được, Aiden vốn là hy vọng duy nhất của Laya mà"
Một bữa ăn đó, Olivia không ngừng nhìn qua rồi lại nhìn lại, cứ nhìn Gray, rồi lại thầy Eli, sau đó thì thầm: "Thầy, xem ra ngài không có vai trò gì cả"
Eli bật cười, nhìn đến Olivia, sau đó nhườn tôm của mình qua cho Laya lúc này đĩa toàn là thức ăn do Gray, Aiden còn có Lilian nhườn sang cho.

Oli vẩu môi, cảm thấy bất công, liền chen tay, cướp lại thức ăn từ đĩa của Laya: "Sau mọi người bất công với tôi thế, không ăn thì đưa tôi này!"
"Nghe nói đám cưới của Jame và Emma cuối tuần này sẽ diễn ra, cậu định khi nào thì đi?" : Olivia vui vẻ lấy tôm từ đĩa của Laya, tò mò nhìn cô
Laya hơi chau mày, như suy tư: "Tớ không biết, hình như địa điểm ở biển đúng không?"

"Ừ, là ở biển, ở khu Y ấy, cách đây đến sáu tiếng bay, đi cùng đi!" : Olivia hớn hở đề nghị, không để ý đến Aiden từ lúc nào đã tập trung nhìn đế cô, sau đó lại chuyển sang Laya
"Hai người đều là người nổi tiếng trong giới của bọn họ, Jame dù sao cũng đã là CEO còn Emma cũng là vũ công nổi tiếng, nếu là như vậy.." : Laya nhìn đến Elijah, "Thầy sẽ đi đúng không?"
Thầy thở dài, gật đầu: "Thầy vốn không định đi, nhưng con đi, thầy lại không an tâm, nên phải đi thôi"
Laya bật cười: "Thầy, đừng có viện cớ, Emma năm đó cũng làm thầy tự hào biết bao nhiêu, thậm chí cả về sau, nếu là như vậy, Olivia, cậu đi cùng thầy đi"
"Gì chứ?"
Gray nhếch môi cười, nhướn mày nhìn Olivia: "Tôi nói, Oli, cô sẽ đổi ý ngay lập tức nếu như cô biết người đi cùng Laya là ai"
Oli nhướn mày trả lại Gray, ngả người ra sau, hết nhìn Gray, lại đến Laya, lại đến Eli già, rồi lại bất chợt nhìn đến Aiden và Lilian đang chăm chú nhìn Laya: "Thì..

đến đó gặp vậy.

Nhưng mà đến sớm đi, chúng ta đi chơi cùng nhau"
Laya bật cười: "Được! Tớ sẽ đưa cho cậu địa chỉ khách sạn"
Gray ở một bên, cắt thịt bỏ vào đĩa của Laya, chẹt miệng cảm thán: "Đúng là thấy chết không sờn"
Sau bữa ăn, cả đám người lại quyết định tản bộ, mà Eli chỉ đơn giản nhắc nhở vài câu, sau đó tạm biệt, rời đi trước, để lại phía sau một đám thanh niên trẻ trung đầy nhiệt huyết.

Không lâu sau đó, bạn trai của Lilian cũng đến, hòa vào nhóm của bọn họ, địa điểm cũng nhanh chóng bị thay đổi thành công viên giải trí, chơi đến tối muộn.

Đến vòng xoay, Lilian nhanh nhảo kéo tay Laya cùng nhau vào một cabin, sau đó còn nhìn mọi người, cười toe toét: "Không cho ai lên cả, em sẽ ngồi cùng với Laya!"
Cho nên cuối cùng lại thành Gray bất đắc dĩ phải dính cùng Olivia, Aiden cùng Vince, bạn trai Lilian lên cùng một khoan.
"Cậu và Lilian dạo này thế nào?" : Aiden nghiêm túc nhìn đến cậu trai trước mặt, so với người em gái thẳng tính, hồn nhiên, dễ cảm động cùng nóng tính của mình, thì Vince vẫn trầm tĩnh hơn, dù vẫn còn sự ngại ngùng của tuổi trẻ, nhưng vẫn có thể giúp Lilian khôn lớn theo đúng hướng
Vince gãi đầu, ngại ngùng cười đáp: "Vẫn ổn anh, Lili tốt với em lắm, em định khi nào công việc ổn định một chút, sẽ cầu hôn em ấy"
Aiden có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn không nghĩ sẽ can thiệp sâu, dù gì hai đứa cũng đã ra mắt ba mẹ hai bên: "Cần gì thì cứ gọi anh, không cần ngại, dù không nhiều, nhưng anh hai sẽ hết sức có thể"
"Vâng, em cảm ơn.", cậu nhỏ vui vẻ gật đầu, sau đó lại ngập ngừng: "Anh hai"
"Làm sao?"
"Lili luôn nói về việc em ấy rất mừng khi anh quen được người kia, mỗi lúc sau khi trở về từ phòng tập, em ấy đều nhắc về người kia, xem ra là rất thích cô ấy, nhưng em ấy cũng có lo lắng rất nhiều về anh"
Aiden thở dài, nhưng khóe miệng không kìm được, khẽ nhếch lên khi nghĩ đến Laya, nhưng rồi cũng vì cô mà chau mày: "Laya là một người thầy tốt, rất tốt, Vince giúp anh nhắc nhở Lili, không cần lo lắng quá nhiều, anh hiểu rõ bản thân mình".

Aiden muốn Laya, điều đó không là dối trá, nhưng với tư cách nào đây? Có đôi lúc, tình cảm, cùng ý nghĩ muốn có Laya thật mãnh liệt, mạnh đến nỗi khiến anh sợ hãi.

Nhưng rồi khi thấy cô, ngọn lửa ấy lại trở về trạng thái âm ỉ, anh cam tâm chỉ cần nhìn thấy cô là đủ, chỉ cần được chăm sóc cô là đủ, thấy cô vui vẻ thì anh cũng vui, đủ thỏa mãn.
Vince ngẩng đầu nhìn Aiden, nhưng anh lúc này đã nhìn ra bên ngoài khung cửa sổ, ánh đèn nhỏ nhoi đôi lúc dạ lên khuôn mặt đẹp như tượng của anh khiến cho Vince ảo tưởng mình thấy được một thoáng gương mặt mang nét đượm buồn, đầy lo lắng của Aiden
"Lilian à", Laya thật nhẹ đối diện với Lilian, lắc đầu, tay kéo ra sợi dây chuyền với hai chiếc nhẫn đôi được lồng vào: "Tôi đã có hôn phu rồi, tôi với Aiden, chỉ là người huấn luyện, cùng vận động viên mà thôi, không thể hơn được.

Vả lại, chúng tôi cũng có đạo đức nghề nghiệp, quy định của chính mình.

Tôi cảm kích về sự hợp tác của em,"
Lilian khó tin mà chau mày, nhìn đi ra bên ngoài, nơi ánh đèn đô thị trong đêm, thật rực rỡ, thật xa xôi, thật khó nắm bắt.

Cô gái nhỏ cố gắng bình tĩnh, duy trì hơi thờ của mình, rồi lại nhìn Laya: "Chị, sẽ không đùa giỡn anh trai em?"
Laya chau mày, lắc đầu
Lili cười nhếch môi, xiết chặt nắm tay: "Làm gì có người huấn luyện viên nào mà lại quan tâm đến học sinh của mình đến vậy, làm gì có người làm những chuyện này bởi vì học sinh của mình?"
Laya hạ mi mắt, lòng cô lúc này cảm thấy thật nặng nề, chân như trì hẳn xuống mặt đất, mỉm cười thật buồn: "Có lẽ, vì anh trai của em đáng giá, đáng giá để tôi đánh đổi".

Cho dù lúc đầu, mục đích chính của cô trở lại nơi đây không phải là Aiden, nhưng ai có thể ngờ được mọi chuyện lại thay đổi, cô đã không cần dùng lí do cho việc mình trở lại là vì Jame nữa, mà chính là bởi vì Aiden.

Ngày đó, lần đầu tiên nhìn thấy những bước nhảy của Aiden, Laya đã ngay lập tức suy nghĩ: "Người này chính là kì tích a".

Cái cảm giác tiếp cận Aiden lúc đầu, như đang tiếp nhận vào trong tay một kho báu, và chính cô, về sau đôi khi cũng lạc mất chính mình trong đó.
"Chị có biết, Aiden anh ấy thật sự để ý đến chị không?"
Laya né tránh, nhưng vẫn gật đầu: "Tôi biết", phải, cô biết, còn ngầm thừa nhận, đôi khi là tận hưởng sự châm sóc dịu dàng tử tế kia nữa.

Bất chợt nghĩ, Laya cô cũng thật sự quá tham lam đi
"Chị khiến tôi sợ hãi" : Lilian lúc này thật giật, gương mặt cô bé hồng lên, ngực cũng phập phồng: "Anh tôi với chị là thật lòng, cũng do chị mà anh ấy mới như vậy, nhưng rồi chị lại nói với tôi rằng chị đã có hôn phu? Chị muốn tôi làm gì? Chị có từng nghĩ đến sau này, nếu như chị rời đi thì anh ấy sẽ ra sao không? Có từng nghĩ đến không?"
Laya hoảng hốt nhìn Lilian, sợ hãi né tránh, lại lắc đầu: "Tôi..

không dám nghĩ"
Một cái đánh vang lên, cảm giác nóng rát, tê rần bên má được rõ ràng cảm nhận bởi Laya, Lilian thấy Laya chỉ quay mặt về hướng mình đánh, sự hối lỗi nhanh chóng lắp đầy bằng giận giữ, nắm lấy cổ áo của Laya, kéo lên: "Chị! Anh tôi, Aiden Nelson mà có chuyện gì, tôi chắc chắn, chắc chắn sẽ không tha cho chị"
Lili giằng Laya về lại chỗ ngồi, một mực khoanh tay yên lặng, chờ đến vòng xoay kết thúc, tự mình xông ra ngoài, lẫn về trước.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play