Ngày hôm sau Khương Từ tỉnh dậy cảm thấy cơ thể vô cùng mệt mỏi.
Cô
tỉnh dậy muộn hơn bình thường nửa tiếng, sau khi cơn buồn ngủ qua đi, ý thức dần tỉnh lại, phát hiện bóng dáng
người đàn ông bên người đã sớm không
còn, cô đưa tay chạm vào, trên giường vừa ấm vừa lạnh.
Không
biết bắt đầu từ khi nào, cô đã quen với việc tỉnh lại liền nhìn thấy Phó Thời Lễ.
Mặc dù Khương Từ mang thai nhưng sinh hoạt hàng ngày không
có nhiều thay đổi. Thói quen theo
đồng hồ sinh học khiến cô thức dậy đúng giờ vào mỗi buổi sáng, thường vào lúc này, sẽ thấy Phó Thời Lễ đang rửa
mặt, tây trang phẳng phiu đi ra từ
phòng tắm.
Tối hôm qua cô thật sự rất mệt, nếu không cũng không ngủ say như vậy.
Khương
Từ nhấc chăn lên, xuống giường, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Từ trong gương phát hiện cổ trắng nõn của
mình không biết từ khi nào bị hôn tạo
thành vết đỏ ghê người, cô đỏ mặt, khi thay quần áo lại phát hiện chân có vết hằn vì những ngón tay thon dài hữu
lực của người đàn ông nắm đêm qua.
Vừa thấy không khác gì túng dục quá độ.
Động
tác thay quần áo của Khương Từ hơi ngừng lại vài giây, nghĩ đến trước đây bản thân chưa bao giờ mơ tưởng
quá nhiều đến hôn nhân, cũng không có
suy nghĩ sẽ có một ngày tiếp xúc thân mật với một người đàn ông như vậy.
Người
sẽ thay đổi, trong vô thức, đã hoàn toàn chấp nhận sự xuất hiện của Phó Thời Lễ với vai trò làm chồng trong
thế giới của cô.
Nghĩ đến anh, đôi môi Khương Từ bất giác nở nụ cười.
Cô
rửa mặt sạch sẽ, thay bộ đồ ngủ mới trước khi ra ngoài. Nữ chính đã có người được chọn.
Hôm
nay Khương Từ cũng không cần đến đoàn phim, tâm tình cô rất tốt, chậm rãi ngồi vào bàn ăn ăn cháo, còn lấy điện thoại ra, lướt Weibo.
Sau khi chuyện Trần Bội Bội được lên men. Khương Từ bận việc khác nên không để ý.
Có
Lý Diệp Na đích thân kiểm soát thị trường, dư luận rõ ràng đã bị chuyển hướng rời đi. Khương Từ không nghi ngờ về
khả năng này của người đại diện cũ.
Tuy
nhiên, sau lần chấn thương nặng này, Trần Bội Bội còn muốn đi theo con đường nhân cách thuần khiết, nữ thần
truyền cảm hứng là không dễ đi. Khi
Khương Từ nhìn thấy bài viết của một vị luật sư trên Weibo của Trần Bội Bội, công khai tuyên bố cô đã thay người
đại diện, khiến cư dân mạng suy đoán
liệu có phải do người đại diện cũ bày trò không, đôi môi đỏ mọng khẽ cười.
Cô
không phải cười bản thân đứng phía sau tạo nên một màn kịch này rồi vẫn là người trong sạch.
Mà cười chuyện Trần Bội Bội đã trao thân cho Lý Diệp Na, còn chặt đứt đường
lui.
Kết quả náo loạn lâu như vậy, Lý Diệp Na vẫn được như ý ký hợp đồng với một
tiểu hoa đán, khiến người khác cảm thấy buồn cười.
Trước khi Khương Từ đặt điện thoại xuống, liền nhận được điện thoại của Đường
Hàm Hàm.
Cô
đã đợi cái này từ sáng sớm. “Chị
dâu, em tới báo tin vui.”
Nghe
giọng nói hưng phấn của Đường Hàm Hàm trong điện thoại, trong lòng Khương Từ hiểu rõ.
Quả
nhiên, tiểu cô nương ở đầu dây bên kia nói: “Em đấu tranh với ba mẹ cả một đêm, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý
cho em đi đóng phim.” Khương Từ nở nụ
cười trên môi: “Em làm công tác tư tưởng như thế nào?” “Chà, em nói Triển đạo a, anh ấy có một tuệ nhãn tìm được
người có thiên phú diễn xuất
như em. Mẹ em sợ em bị lừa
nên sáng sớm em đã gọi
Triển
đạo
đến nhà, yêu cầu anh ấy đảm bảo với ba mẹ em. Chờ mẹ em hỏi chi tiết 18 đời
tổ tông của Triển Tín Giai, việc này đã được chấp
thuận.”
Khương Từ nghe xong, cười nói: “Chúc mừng
em
nha, tương lai trở thành nữ vương trên màn ảnh nhỏ.” “Uh-huh!” Đường Hàm Hàm rất hưởng thụ loại xưng hô này.
Dù
sao cô vẫn còn trẻ lại năng động, khi có chuyện vui, lông mày liền nhướng lên: “Chị dâu, chị yên tâm em sẽ
không bán đứng chị, mọi việc đều đẩy
lên người Triển đạo, mẹ em còn nói chờ khi nào đóng máy muốn mời ba mẹ
Triển đạo ăn cơm, cảm ơn anh ấy đã quan tâm em.”
Từ
lời nói, Khương Từ có thể nghe ra mẹ Đường Hàm Hàm rất ủng hộ sự nghiệp
của con gái, ngược lại với
những gì cô đã
lo lắng trước đây.
Hóa ra không phải tất cả những người mẹ trên đời này giống nhau.
Khương
Từ che dấu một kia ghen tị trong đáy mắt, kiên nhẫn nghe Đường Hàm Hàm tiếp tục nói: “Chị dâu, mẹ em
hỏi, em mới biết tiền cho Triển đạo
làm phim là do người nhà cho sau khi di dời nhà ở. Ba anh ấy có hàng trăm mẫu đất đều bị công ty nhà Quý Hàn
Phong thu mua. Sau đó mẹ em liền gọi điện
thoại cho dì Quý hỏi tình huống gia đình Triển đạo.
Ngay tại chỗ hỏi về gia cảnh của Triển Tín Giai, lại ngầm xác minh lại một lần, thấy cậu thanh niên không nói dối,
mẹ Đường mới yên tâm gật đầu để con
gái nhỏ của mình đi đóng phim.
Đường
Hàm Hàm nói toàn bộ sự việc với Khương Từ, cười toe toét nói: “Mẹ em
nói, Triển đạo là một
người đàn ông rất có trách nhiệm.”
[Mẹ vợ hài lòng
con rể tương lai rồi
đây hjhj, cặp Triển –
Hàm cute quá đi
]
Khương Từ nghe xong điều này, cười khẽ: “Uh.”
“Em
nói cái này với Quý Hàn Phong, anh ấy mắng em là đồ ngốc!” Đường Hàm Hàm nói đến việc này, nắm chặt tay,
rất tức giận: “Anh ấy mới là tên đại
ngốc.”
Khương Từ nhắc nhở cô: “Trong
khoảng thời gian này em sẽ rất vất vả, đến lúc đó Triển Tín Giai sẽ dùng thân phận
đạo diễn chuyên nghiệp đến dạy em như
thế nào là diễn, nếu mệt, phải nói với chị, biết không?”
“Em
biết rồi, chị dâu.” Đường Hàm Hàm tràn đầy háo hứng với bộ phim này.
Cô
cũng đã hứa với Khương Từ sẽ diễn thật tốt, sẽ không phụ sự kì vọng của Khương
Từ và Triển Tín Giai dành cho mình.
Sau khi Khương Từ động viên cô gái nhỏ, cô cũng gọi điện cho Triển Tín Giai.
Đối với việc quyết định chọn Đường Hàm Hàm, Triển Tín Giai
đã thông báo cho nhân viên trong
đoàn đều biết. Anh ở trong điện thoại trêu chọc: “Bạn học Khương
Từ, vì thu phục ba mẹ em họ cậu, sáng sớm nay tôi đã
đút
sổ hộ khẩu vào túi quần, cầm theo thẻ đạo diễn và giấy chứng nhận bất động sản cùng thẻ ngân hàng đều mang đến
vì sợ bị nghĩ là bọn buôn người lừa
tuyển nữ chính. Lần này cậu đã nợ tôi một bữa cơm vất vả nha.”
(*)
Sổ hộ khẩu, thẻ đạo diễn, chứng nhận bất động sản, thẻ ngân hàng là 4 thứ anh
Triển mang đến nha, mọi người nhớ kĩ nhé!
Triển Tín Giai lần đầu đến gặp người nhà của một cô gái, ngồi xuống không nói
một lời, bàn tay to lớn lấy giấy tờ từ trong túi quần, mang thành ý lớn nhất của mình ra, điều này khiến Khương Từ
nghe xong liền cười.
Đường
Hàm Hàm tuổi còn nhỏ, lại là em họ của cô nên không dễ mở miệng trêu chọc Triển Tín Giai cho anh biết,
lần đầu tiên Phó Thời Lễ đến nhà cô cũng
lấy sổ hộ khẩu từ túi quần ra.
“Được
rồi, đợi tôi sinh con xong, bộ phim công chiếu thành công, tôi sẽ mời cậu đi ăn tiệc lớn.”
Chuyện này đền phát triển theo xu hướng tốt, tâm trạng Triển Tín Giai cũng tốt, không còn khách khí với cô.
Chuyện
trong đoàn phim đã được chuẩn bị sẵn sàng, ngoại trừ nam chính Sơ Chi Niên được Triển Tín Giai tốn tâm tư
hẹn từ một năm trước, thì các diễn
viên còn lại hầu như đều đến Hoành Điếm để thực hiện ước mơ nhiều năm của mình, lại chưa từng trở thành
diễn viên thực thụ.
Khương Từ và Triển Tín Giai cho những người này cơ hội, đương nhiên cũng có một nguyên nhân khác.
Chính
là vừa không có tiền lại vừa nghèo! Đây
cũng là điểm chết người.
Chuyện
Đường Hàm Hàm đóng phim đã giải quyết xong, Khương Từ lại mơ hồ có một loại dự cảm bất an, cô và
đoàn phim gặp phiền toái.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một tuần trước khi cô và Triển Tín Giai chuẩn bị lên đường.
Khương
Từ cố ý đến bệnh viện kiểm tra toàn thân trên dưới một lần, lại cùng bác sĩ có chuyên môn thảo luận về phương diện này. Sau khi biết đứa con trong bụng rất khỏe mạnh, cuối cùng
cô cũng thoải mái quyết định đi theo
đoàn phim.
Ở bệnh viện cả buổi sáng, đến hơn ba giờ chiều mới về.
Khương
Từ cầm giấy chẩn đoán ra khỏi cửa bệnh viện, nhìn lại mới đặt cất vào túi, chuẩn bị buổi tối đưa cho Phó
Thời Lễ xem qua.
Suy
cho cùng, mọi thứ đều phải lấy sự an toàn của con nhỏ làm chủ, dù cô yêu sự nghiệp của mình cũng không điên rồ
đến mức không màng một mạng sống nhỏ
bé.
Có thể đi cùng đoàn phim, Khương Từ đương
nhiên cảm thấy rất vui.
Ngay sau đó, một cuộc điện thoại của Từ Uyển
Nghi oanh tạc khiến cô không cười
nổi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT