Những lời này vừa ra, không khí trong văn phòng liền thay đổi.

Trợ lý Trần nói “Lâm tiểu thư bị đồn thành bạn gái ảnh đế.”

Anh ấy đưa mắt lén nhìn sắc mặt ông chủ nhà mình, thấy anh nhíu mày lại, nghĩ thầm quả nhiên, vừa nãy chắc chắn do anh ấy không nói hết nên anh tưởng mình đi đón người thôi cũng lên hot seach.

Mặt mày Lục Yến Lâm hơi thu lại “Cô ấy biết rồi?”

“Lâm tiểu thư đã biết.” Trợ lý Trần phóng to âm lượng “Không chỉ thế, ảnh đế kia và đối tượng tai tiếng của hắn ta….. chính là một diễn viên mới, ảnh sắc nét của hai người còn treo trên hot seach, xem tình hình chắc sẽ không xóa nổi.”

Anh ấy cảm thấy tâm Lâm đại tiểu thư quá hẹp.

Nhưng tính cách nhỏ mọn này xử lý thực sự là quá hả dạ.

Có thể lên hot seach nếu không có đoàn đội ở sau lưng quạt gió thêm củi là không có khả năng, muốn cho người không liên quan hứng gạch, nếu lôi người không có chỗ dựa ra, có lẽ người đó đã bị hủy hoại rồi.

Bây giờ bọn họ đáng chịu kết cục như vậy.

Trợ lý Trần chờ thật lâu không thấy Lục Yến Lâm trả lời, chủ động rời khỏi văn phòng.

Lục Yến Lâm suy tư một chút, mở Wechat lên.

Lịch sử trò chuyện vẫn là tin nhắn đêm qua, Lâm Sơ Huỳnh đã gửi một meme biểu cảm, một cô bé đáng yêu còn có thêm một hình trái tim.

Cô rất thích gửi meme, nói một hai câu sẽ chủ động gửi qua, chưa từng quá coi trọng hình ảnh.

Lục Yến Lâm hỏi “Tôi đã biết chuyện hot seach.”

Di động Lâm Sơ Huỳnh rung lên một cái, nhìn thấy ảnh đại diện của anh nhảy lên đầu tiên, cảm thấy hơi khó tin.

Giây tiếp theo, cô bỗng nhiên cười rộ lên.

Cô hỏi:  Hot seach? Hot seach gì?

Lục Yến Lâm:  Tai tiếng.

Hai chữ này nhảy lên, Lâm Sơ Huỳnh nhíu mày một chút, quả nhiên không ngoài dự liệu của cô mà:  Tai tiếng của ảnh đế hả? Tôi cũng đang xem á.

Cô cố ý trả lời như thế.

Mày Lục Yến Lâm nhăn đến sít lại, nhìn cái meme theo kèm theo sau, trực tiếp gọi qua.

Nhận được cuộc gọi, tay Lâm Sơ Huỳnh rung nhẹ.

Cô ấn nghe máy, còn chưa lên tiếng đã nghe thấy âm thanh từ tính của người đàn ông “Em biết tôi không phải nói chuyện này.”

Lâm Sơ Huỳnh giả vờ nói “Tôi không biết thật mà.”

Lục Yến Lâm biết cô cố ý, nhưng vẫn mở miệng theo sát suy nghĩ của cô “Hôm nay em đã lên hot seach từ sớm.”

“Chú hai, chú biết rồi à.” Trên mặt Lâm Sơ Huỳnh cười cười, lời nói ra lại rất vững vàng “Tôi được dính tin đồn chung với ảnh đế đó, phim điện ảnh anh ta đóng tôi cũng đã xem qua, còn được giải thưởng, hơn nữa vẫn luôn được fans xưng là……”

“Hắn ta có bạn gái rồi.” Lục Yến Lâm nói.

“Có bạn gái cũng đâu ảnh hưởng gì đến việc tôi theo đuổi thần tượng đâu, chú hai cảm thấy tôi hâm mộ một diễn viên là xấu hả?” Lâm Sơ Huỳnh nói không chút để ý.

“Không tốt.” Đầu này điện thoại Lục Yến Lâm mím môi, giọng nói cứng rắn “Nhân phẩm hắn ta không được.”

Cái lý do này…..

Lâm Sơ Huỳnh phụt một cái cười rộ lên, nhịn xuống nói “Được rồi, chú hai nói rất có lý, tôi sẽ không theo đuổi thần tượng nữa, anh ta nhiều fans như vậy, có thêm tôi cũng không nhiều lắm, mà thiếu mình tôi cũng không ít đi được.”

“...”

“Dù gì thì …….” Lâm Sơ Huỳnh nhẹ nhàng mở miệng “Anh ta cũng không đẹp bằng chú hai, không giàu bằng chú hai, còn không dịu dàng như chú hai nữa…”

Bên kia điện thoại im lặng.

Lục Yến Lâm nghe cô khen như thế, tựa hồ có thể đoán được câu tiếp theo của cô, đầu quả tim run rẩy.

“Đương nhiên tôi theo đuổi chú hai sẽ tốt hơn nhiều rồi.”

Tiếng nói dễ nghe xuyên qua điện thoại truyền tới, Lâm Sơ Huỳnh hỏi “Chú hai, tôi theo đuổi chú, chú có đồng ý không?”

Lục Yến Lâm rũ mắt, không trả lời.

Như đang cam chịu.

           ^o^ ^o^ ^o^ ^o^ ^o^ ^o^

Tai tiếng của ảnh đế giằng co nguyên một ngày trên hot seach Weibo.

Đoàn đội hai bên đều sắp điên lên “….. Xóa không được? Tại sao chứ……… Chuyện không liên quan tới mấy người ư? Chuyện này sao có thể không liên quan tới mấy người được hả…..”

“...”

Lần trước giới giải trí đã tẩy trắng một lần, nên nhóm paparazzi không thể lên được, nhưng cũng có một số video cùng hình ảnh mơ hồ.

Đây là lần đầu tiên bọn họ ăn dưa mà ăn được cả ảnh HQ như vậy, y như đang đứng trước màn ảnh chụp, nếu không phải bởi vì không có phần giới thiệu, phỏng chừng họ sẽ tin đây là đang đóng phim thật.

Quần chúng ăn dưa rất nhanh liền hiểu ra hot seach giữa trưa là giả.

Trên diễn đàn vẫn luôn chú ý sự tình phát sinh hôm nay.

[ Lần đầu tiên ăn dưa mà nội tâm không hề dao động. ]

[ Không ngờ đầu năm nay tai tiếng cũng có ảnh chất lượng cao luôn. ]

[ Hot seach này lên một lần bảy tám cái, tất cả đều là ảnh hôn môi chất lượng cao, không biết là vị cao thủ nào đứng sau! ]

[ Chỉ có mình tôi cảm thấy tình huống hiện tại chắc chắn là do người ta làm ra à, không lẽ tên ảnh đế đó đắc tội với ai hả? ]

Bình thường nếu có người nói như vậy, đại đa số đều là thủy quân được chuẩn bị, sẽ bị mắng cho ngập đầu, nhưng hôm nay lại có vô số người tán đồng quan điểm của hắn.

“Tôi đã theo chuyện này từ tối qua, hơn nữa cũng có tin nóng từ người quen, hai người kia trong Hối Cẩm viên, sau đó người mang mũ lưỡi trai này đi ra, buổi sáng đã có account marketing bắt đầu tung lên rồi. Nhưng vẫn không được quan tâm mấy, cho đến giữa trưa bị lên hot seach, bị người ta đào ra cô ấy tên Lâm Sơ Huỳnh, hình như không phải minh tinh, ảnh chụp cũng chỉ có trên hot seach lần trước, không tìm được Weibo.”

Bên dưới có người đăng ảnh động nháy mắt lúc xem thời trang lên.



[ Chưa nói cái khác, thật sự là quá đẹp! ]

[ Nếu tôi là fans, nhìn thấy mấy cái ảnh trên Weibo sẽ tức chết, một sợi tóc của cô người mới kia so ra còn kém xa Lâm Sơ Huỳnh đấy? ]

[ Bây giờ tiên yêu đối lập hahahahahhaha! ]

[ Fans chắc tức muốn chết rồi, lúc trước còn tẩy trắng nói chỉ là ảnh hậu trường phim mới, bây giờ là ảnh HQ mới là sự thật, ai mà tin chứ! ]

[ Nếu thật là Lâm Sơ Huỳnh, có lẽ trong lòng sẽ dễ chịu hơn chút. ]

[ Có ai biết cô Lâm Sơ Huỳnh này không, đào một chút coi? ]

Cơ hồ là khi bình luận này vừa lên vài giây, trên diễn đàn liền xuất hiện một chủ đề ------ đại danh của Lâm Sơ Huỳnh.

[ Lúc trước có một hot seach cô ấy đi xem show diễn của một nhà thiết kế, có thể đi xem thời trang, chắc là bạch phú mỹ nhỉ? ]

[ Buổi sáng tuyệt đối là cọ nhiệt, có phải muốn xuất đạo không? ]

[ Mấy người thảo luận chuyện xuất đạo thật nhàm chán, nhìn chỗ này nè, có người nói chỗ phát quang này là nhẫn, kim cương rõ ràng là không nhỏ, cũng không biết lớn tới cỡ nào. ]

[ Nếu là bạch phú mỹ, vậy đeo nhẫn cũng có gì khó hiểu đâu. ]

[ Ai biết có phải người khác cho hay không, lớn lên xinh đẹp như vậy, đàn ông ai mà không thích, tặng một chiếc cũng không lạ lùng gì. ]

[ Lỡ như là hàng giả thì sao? ]

[ Hình ảnh / hình ảnh ]

[ Đây là lễ phục hôm đó cô ấy mặc đi xem thời trang, có người nào biết không? ]

[ Không thấy, hàng hiệu cũng không có bộ này, không lẽ là thiết kế riêng? ]

[ Người lên đồ này, từ đầu tới cuối tôi đều nhìn mặt cô ấy, khuôn mặt thật sự rất xứng với Lục tổng Hoa Thịnh. ]

[ Cô ta mà xứng á? ]

[ Loại người này đào không ra, giống như hạng người vô danh, tôi đoán chắc là tình nhân nhỏ của ông chủ nào đấy? ]

[ Nhờ mấy lão đàn ông mà lên cũng được ghê. ]

Dưới khu bình luận liền vì vậy mà xào xáo lên.

Bên bộ phận quan hệ xã hội của Giải Trí Thiên Nghệ sau khi nhìn thấy chủ đề này, trực tiếp liên hệ với bên diễn đàn, một phút sau chủ đề bị xóa ngay lập tức.

Không chỉ như thế, chỉ cần có chủ đề nào nhắc tới Lâm tổng, chắc chắn sẽ không tồn tại quá ba giây.

Vốn đây là chuyện rất bình thường, nhưng kết quả lại thế này, ngược lại cư dân mạng càng sôi nổi xác định, sau lưng cô Lâm Sơ Huỳnh này chắc chắn có người chống lưng.

Chủ đề bị xóa chính là một cây chùy đá!

Lúc Lâm Sơ Huỳnh tan tầm, nghe được Kiều Quả nhắc tới chuyện này, có chút không thể tưởng tượng nổi “Chỉ vì cái này?”

“Đúng vậy.”

“Phục đầu óc của mấy người đó thật.”

Lâm Sơ Huỳnh chửi tục một câu, không định làm sáng tỏ gì, chờ thêm hai ngày sau khi cô và Lục Yến Lâm lãnh chứng xong, so cái gì cũng vô dụng.

So với Lục Yến Lâm, cô làm sao có thể có suy đoán không tốt như vậy.

Người trên mạng thật là, ác ý đối với phụ nữ vĩnh viễn lớn như thế, chỉ một chiếc nhẫn kim cương thôi mà, không lẽ phụ nữ bây giờ không thể tự mua nổi nhẫn kim cương?

Cô thật sự muốn lấy mười tám chiếc nhẫn kim cương tán vào mặt bọn họ, để cho mấy người đó nhìn cho kĩ, bản thân không mua nổi cũng đừng cho rằng người khác không mua nổi như mình.

Nhưng ngẫm lại thì không cần để ý tới mấy người tâm lý vặn vẹo đó làm gì.

                 *.* *.* *.* *.* *.* *.*

Ngày đăng kí kết hôn là do hai nhà thương lượng ra.

Buổi sáng sau khi ăn sáng xong, Lâm Sơ Huỳnh trở lại phòng, lúc đi ra Lâm Tồn đã chờ không kịp “Sao còn không chuẩn bị nhanh lên, Yến Lâm đã chờ con hơn mười phút rồi kìa.”

Lâm Sơ Huỳnh nói “Con không cần trang điểm ư?”

Hôm nay phải chụp ảnh, cô đương nhiên muốn mình phải thật xinh đẹp xuất hiện trên giấy hôn thú.

Cô đi xuống cầu thang, thấy được Lục Yến Lâm đang ngồi ở chỗ kia.

Vẫn là một thân tây trang như cũ, tự phụ tự giữ, nghiêm cẩn cấm dục, thoạt nhìn cũng không có gì khác, nhưng lại làm cô có cảm giác không giống với bình thường.

Hôm nay, họ sẽ kết hôn.

Lâm Sơ Huỳnh giương môi cười, gương mặt xinh đẹp nhảy vào ánh mắt Lục Yến Lâm chỉ có một ảnh ngược của cô.

Anh trả lời Lâm Tồn nói “Không sao đâu ạ.”

Lâm Tồn không chú ý tới sự giao lưu của hai người, nói “May là gặp được con tốt tính, nếu không thế nào cũng sẽ cãi nhau liền liền.”

Lâm Sơ Huỳnh hừ hừ, lên xe cùng Lục Yến Lâm, buổi sáng Kiều Quả cũng sang đây, vội vàng đưa túi qua.

Trong xe bật nhạc, trợ lý Trần thay đổi bài khác.

“Hôm nay tôi có đẹp không?” Lâm Sơ Huỳnh hỏi.

“Đẹp.” Lục Yến Lâm nói.

“Đàn ông mấy người chỉ biết khen mỗi câu này.” Lâm Sơ Huỳnh mở túi xách ra, tính lấy gương ra soi, xem có chỗ nào không ổn không.

Kết quả vừa mở ra, kẹo mừng đã chiếm đầy túi.

Không cần nghĩ, chắc chắn là Kiều Quả chuẩn bị, trách không được ánh mắt lúc nãy, cô còn tưởng mí mắt của Kiều Quả bị rút gân nữa chứ.

Lục Yến Lâm cũng thấy.

Hai người đối diện nhau.

Lâm Sơ Huỳnh ho nhẹ một tiếng “Trợ lý Trần, kẹo mừng.”

Trợ lý Trần vô cùng tinh mắt mà mở miệng “Cảm ơn bà chủ, chúc cô và ông chủ trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”



Buổi sáng lúc anh ấy nói với ông chủ, chỉ có duy nhất một tiếng “Ừm.”

Nhưng nhiều năm nay anh ấy đã quen phán đoán bằng ánh mắt, hôm nay tâm trạng ông chủ rất tốt, bởi vì lúc sáng khi anh ấy vào cửa, ông chủ đã chuẩn bị xong hết rồi.

Nhanh tới vậy, chắc chắn là dậy rất sớm.

“Chúc hay lắm.” Lâm Sơ Huỳnh cười cười.

Cô tùy tay lột một viên kẹo, duỗi tay đưa tới bên môi người đàn ông “Chú hai, nếm thử kẹo mừng của mình đi.”

Lục Yến Lâm yên lặng nhìn cô, mở miệng.

Cánh môi anh đụng và đầu ngón tay.

Trong lòng Lâm Sơ Huỳnh nhảy dựng, vất vả lắm mới đè xuống được.

Mặt người đàn ông này thật hợp gu cô, cần gì phải dúng ánh mắt như vậy nhìn cô chứ, làm cô suýt không nhịn được.

Thời gian tiếp theo trong xe không biết sao an tĩnh lại.

Khi tới địa điểm mục tiêu thời gian vừa đúng, người trong Cục Dân Chính không nhiều lắm, hai ngày nay Lâm Sơ Huỳnh khá nổi bật nên phải đeo khẩu trang để đề phòng.

Bên trong có mấy người trẻ tuổi, nhìn thấy một đôi đẹp như vậy tiến vào, cầm di động chụp trộm.

Chụp lén mà còn đẹp như thế.

Hôm nay tâm trạng Lâm Sơ Huỳnh tốt, biết bị chụp lén cũng không tức giận, ngược lại còn cười với bên kia một chút.

Cô gái chụp ảnh hơi đỏ mặt, chủ yếu là do giá trị nhan sắc này quá cao, cô ấy không khống chế được tay mình, chỉ có thể trốn sau lưng chồng mình.

Qua một lát, Lâm Sơ Huỳnh kêu một tiếng “Chú hai.”

Nghe xưng hô như thế, cặp vợ chồng mới cưới lập tức nâng đầu, tình huống này là sao vậy, chú với cháu gái cũng được kết hôn hả?

Ánh mắt hoài nghi lập tức quăng qua đây.

Lâm Sơ Huỳnh nhìn ánh mắt của họ, biết bản thân đã khiến họ hiểu lầm, nhưng tự nhiên cô cảm thấy chơi vậy cũng khá vui, lại mở miệng “Chú hai, chúng ta thế này, trong nhà làm sao bây giờ?”

Cô gái nhỏ dường như thả cánh tay Lục Yến Lâm ra, khuôn mặt lộ ra vẻ lo lắng làm người ta không thể nghi ngờ.

Lục Yến Lâm “…”

Mấy người kia nhìn anh, xong lại nhìn cô, nghĩ thầm người xinh đẹp như vậy sao có thể làm ra loại chuyện này chứ!

Hai người không nhịn được nhắc nhở nói “Họ hàng gần trong phạm vi ba đời không được phép kết hôn, hai người thế này không lãnh chứng được đâu…..”

Lâm Sơ Huỳnh nháy mắt.

Lục Yến Lâm rũ mắt nhìn cô “Chơi vui không?”

“Không vui chút nào.” Lâm Sơ Huỳnh bĩu môi, nhìn về phía cặp vợ chồng mới cưới kia “Chúc hai người tân hôn vui vẻ.”

Cô móc trong túi ra mấy viên kẹo đưa qua.

Túi xách Lâm Sơ Huỳnh không lớn, số kẹo Kiều Quả nhét vào cũng không nhiều lắm, phát cho trợ lý Trần mấy viên, lại ăn mấy viên, bây giờ còn dư vừa đủ tặng người ta.

Cặp vợ chồng mới cưới vẻ mặt ngơ ngác “Tân hôn vui vẻ.”

Lúc chụp ảnh, Lâm Sơ Huỳnh đột nhiên bình tĩnh lại.

Hai người ngồi cùng nhau, cô quay đầu nhìn anh, đúng lúc anh cũng đang nhìn cô, trong ánh mắt đen nhánh ấy như chứa đựng sự dịu dàng vô tận.

Lâm Sơ Huỳnh còn tưởng mình gặp phải ảo giác.

Lại ngồi thẳng lần nữa, bên tai cô đột nhiên nhớ tới giọng nói khàn khàn văn nhã của người đàn ông, có chút nhẹ “Hôm nay em rất đẹp.”

Đẹp đến mê hồn.

Mãi cho tới khi lên xe, Lâm Sơ Huỳnh còn hơi hoảng hốt, nhìn giấy hôn thú trong tay, thật sự không tin nổi bản thân vậy mà đã trở thành phụ nữ có chồng rồi.

Mấy tháng trước cô không hề có ý nghĩ này.

Dù sau chuyện phát sinh ở Paris, Lâm Sơ Huỳnh cũng không nghĩ tới chuyện kết hôn, cho nên lúc đó khi nghe Lục Yến Lâm và Lâm Tồn bàn chuyện kết hôn, cô mới kinh ngạc tới vậy.

Cô quay sang Lục Yến Lâm “Chú hai.”

Lục Yến Lâm nhận thấy ánh mắt của cô, nghiêng đầu qua “Hửm?”

Lâm Sơ Huỳnh không biết nói gì, chỉ là lúc nãy đột nhiên muốn gọi, liền gọi luôn.

Sau một hồi lâu cô lại mở miệng lần nữa “Hôm qua chú còn chưa trả lời tôi, tôi theo đuổi chú, chú có đồng ý không? Hay là không thích?”

Một đôi con ngươi tràn đầy giảo hoạt.

Ánh mắt Lục Yến Lâm mát lạnh, cuối cùng trả lời “Thích.”

Lâm Sơ Huỳnh giương mắt, tầm mắt lướt qua trên mặt anh, đụng vào đôi mắt thâm thúy, bị giam cầm chặt chẽ trong đó.

Mắt hạnh xinh đẹp của cô hơi nheo lại, âm thanh nhẹ nhàng “Vậy…… Chú hai, chú có muốn cho fan nhỏ này một chút phúc lợi không?”

Hai chữ cuối, ngữ khí Lâm Sơ Huỳnh tăng thêm.

Phải là phúc lợi đặc biệt mới được.

Lục Yến Lâm rũ mắt nhìn cô.

Đôi mắt cô sáng lên, không có gì che lấp nổi, mắt ngọc mày ngài, sóng mắt lưu chuyển, ánh sao lộng lẫy giữa tròng mắt, giống như bầu trời đầy sao, làm người ta không dời mắt được.

Lâm Sơ Huỳnh còn đang đợi câu trả lời, tay đặt trên đầu gối đè nặng giấy hôn thú, thon dài mà rõ ràng.

“Phúc lợi?”

Thanh âm bên sườn tai, rất thấp.

Lỗ tai Lâm Sơ Huỳnh tê tê dại dại, có chút ngứa.

“Sau khi kết hôn sống cùng nhau.” Lục Yến Lâm đến gần tai cô, giọng nói mê người “Tới lúc đó em muốn gì, tự mình lấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play