Một màn ái ân triền miên vừa rồi, Tư Kiệt cũng chẳng buồn nhìn thêm nữa. Trong lòng anh tự cảm thấy vô cùng ớn lạnh, khinh thường người đàn bà kia.

Tư Kiệt vì muốn cô ta mang thai con của anh để anh dễ bề điều khiển cô ta, nhưng xem ra kế hoạch này đã hoàn toàn thất bại rồi. Hiện tại có ném Triệu Hinh cho anh, anh cũng chẳng buồn mà chạm vào nữa là.

Tư Kiệt chán ghét quay trở lại giường, nằm vật ra lim dim đôi mắt. Chiếc thẻ đen cha mẹ để lại cho anh, anh cất giữ rất kĩ, không để ai phát hiện. Nếu bây giờ mà thân phận của anh bị bại lộ, chắc chắn Triệu Tư Mỗ sẽ lập tức đề phòng và tìm cách xóa sổ F2 mọi chứng cớ tội ác khi xưa của lão.

Con cáo già này lắm mưu mô, kế sách, biết đâu lão ta lại dễ dàng qua mặt được cảnh sát như mười an Triệu Hirfh cùng gã đàñi ông lôi nhau ởẽ một căn phòng kín đáo, mây mưa điên cuồng. Thân phận của hắn chỉ có mình Triệu Hinh biết. Cô ta đã lén lút vừa qua lại với Tô Thạc Hiên, lại vừa chim chuột cùng với gã đàn ông khác. Nếu nói về phần lăng loàn thì Triệu Hinh xứng đáng nhận lấy vị trí số một.

Sinh lý trong người Triệu Hinh vô cùng lớn, có chút biến thái. Nhiều lúc cô ta tự cảm thấy khinh thường vào chính bản thân của mình nhưng rồi lại tặc lưỡi cho qua. Nhu cầu sinh lý là bản năng của mỗi con người mà, âu cũng là chuyện bình thường.

Tư Kiệt nằm vắt óc suy nghĩ, cuối cùng ngủ từ lúc nào không hay. Đến khi anh tỉnh lại thì đã vào bảy giờ sáng ngày hôm sau, cũng chẳng có ai buồn đánh thức anh dậy.

Tư Kiệt vươn vai, tập một vài động tác gập bụng, sau đó đẩy cửa bước ra ngoài.

Triệu Nhạc cùng cha mẹ và chị gái đang đứng sẵn ở ngoài sân, gương mặt mỗi người đều trở nên đăm chiêu hết sức. Nhác thấy Tư Kiệt bước ra, Triệu Hinh khẽ bĩu môi, buông lời nói kháy: “Chúng ta thì đang lo lắng cho nhà bác Mãng đến mức cả đêm đều không ngủ được. Vậy mà có kẻ vẫn ngủ say như chết, không quan tâm đến mọi việc xảy ra xung quanh kìa!” Triệu Tư Mỗ cũng đưa ánh mắt chán ghét nhìn Tư Kiệt. Lão ta tự nhủ phải nhanh chóng tìm cách tống cổ Tư Kiệt ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt, bằng không lão ta sẽ chết sớm vì tổn thọ mất.

Tư Kiệt trong lòng thầm cười khẩy. Có đánh chết anh cũng không bao giờ tin vợ chồng Triệu Tư Mỗ cùng Triệu Hinh cả đêm qua vì lo lắng cho nhà họ Mãng mà mất cả ngủ. Nếu anh không tận mắt chứng kiến cảnh Triệu Hinh đang lén lút gian díu với một gã đàn ông khác thì có lẽ còn có thể tạm thời chấp nhận tin một phần trăm vậy.

Tư Kiệt bày ra bộ mặt ngốc nghếch, đưa tay gãi gãi đầu, ngượng ngùng đáp: “Hôm qua con có uống thử ly rượu Khiết Nham, ai ngờ thấy đầu óc hơi choáng váng nên nhất thời ngủ quên” Triệu Tư Mỗ cũng chẳng thèm để ý tới lời giải thích của anh, phẩy tay ra hiệu mọi người cùng bước theo mình vào bên trong nhà, nghe ngóng xem tình hình bệnh tật của Mãng Quang Phiệt ra sao.

Mãng Quang Phiệt hiện tại đang được thở oxy, nhìn màn hình hiển thị nhịp tim của hắn trông vô cùng yếu ớt, mười ngón tay đã được băng bó kỹ lưỡng và cẩn thận.

Mãng phu nhân ngồi bên cạnh dùng khăn lau người con cho trai, đoạn sụt sịt nói: “Mới vài tiếng trước Phiệt nhỉ còn rất khỏe mạnh. Nó còn bảo tôi dự tiệc đầy tháng cháu trai xong sẽ bay sang Mỹ để điều hành công ty, vậy mà, vậy mà…” Vừa nói, Mãng phu nhân vừa đưa tay chấm nước mắt, lòng dạ đau như cắt.

Triệu Tư Mỗ để Mã Hoa ở lại chăm sóc, an ủi bà ta. Dù gì hai bên gia đình họ cũng là anh em kết nghĩa, nếu cứ yên lặng bỏ về thì cũng không được hay cho lắm.

Tư Kiệt đưa mắt liếc nhìn thành quả mà mình đã gây ra, khóe môi hơi cong lên đầy thích thú.

Đêm hôm qua lúc anh cầm lên con dao sắc mà Mãng Quang Phiệt làm rơi, anh còn định cắt lưỡi của hắn vì sợ hắn sẽ nói ra chính mình là hung thủ.



Thế nhưng ngay khi con dao đặt kề lưỡi của hắn rồi, nhìn thấy Mãng Quang Phiệt vì sợ hãi quá độ mà tiểu cả ra quần nên anh lại đổi ý. Còn việc tác động vào dây thần kinh để khiến y trở thành người thực vật, đối với Tư Kiệt dễ như trở lòng bàn tay.

“Anh rể, hôm nay em mới thấy anh cười mãn nguyện đến như thế!” Triệu Nhạc khoanh tay trước ngực, dựa lưng vào bức tường trắng mà nhếch mép hỏi. Trong căn nhà này, cô trò chuyện với anh nhiều hơn trò chuyện với cha mẹ hay chị gái. Triệu Nhạc luôn luôn cảm thấy giữa cô và những người thân của mình có khoảng cách vô hình nào đó ngăn cấm.

Tư Kiệt vừa mở miệng toan trả lời thì bỗng nghe thấy phía ngoài cửa trở nên xôn xao, náo động.

Giọng nói khàn khàn của Mãng Phiên Phiên vang lên: “Mãng Quang Tài, mày đứng im đó cho tao. Mày là thằng con bất hiếu, là đồ vô dụng!” Mãng Quang Tài là con trai út của nhà họ Mãng.

Năm nay cậu ta chỉ mới tròn hai mươi tuổi mà thôi.

Nghe đồn cậu ba nhà họ Mãng ăn chơi vô đối, bay lắc khắp nơi, tiền tiêu phung phí đến mức Mãng Phiên Phiên phải tịch thu thẻ đen của cậu ta.

Tư Kiệt tò mò bước ra phía cửa nhìn thì trong lòng khẽ đánh bộp một tiếng. Mã Quang Tài chẳng phải chính là gã đàn ông tối qua đã mây mưa với Triệu Hinh hay sao? Đến hiện tại anh mới biết thêm một tài năng thiên bẩm nữa của Triệu Hinh, đó là khả năng dụ dỗ đàn ông đến mức ngay cả một đứa trẻ thua cô ta tận năm tuổi, cô ta cũng không tha.

Khóe môi Tư Kiệt khẽ nhếch lên như đang xem một trò hề vậy.

Mãng Quang Tài tóc nhuộm màu đỏ chói, khuyên tai bấm cả hai bên, xỏ cả một chiếc vòng to tướng ở lỗ mũi, nhìn cậu ta đúng kiểu ăn chơi đàn đúm.

“Ông già, mau bỏ tay ra đi!” Mãng Quang Tài bực dọc gắt gỏng. Lão già Mãng luôn luôn coi thường hắn, cho rằng hắn là một kẻ vô tích sự. Mãng Phiên Phiên còn thẳng thắn tuyên bố sẽ không để lại cho Mãng Quang Tài bất cứ một xu cắc nào cả, do vậy hắn rất căm ghét ông.

Cho đến giờ này, đứa con trai hy vọng nhất nhà họ Mãng cũng đã trở thành phế vật. Mặc dù Mãng Phiên Phiên đã bỏ ra một số tiền rất lớn nhưng cũng không thể chữa khỏi cho Mãng Quang Phiệt.

Hoàn cảnh của Mãng gia hiện tại vô cùng nguy cấp, chỉ còn trông chờ duy nhất vào Mãng Quang Tài nữa mà thôi.

Mãng Phiên Phiên vô cùng tức giận trước thái độ hỗn láo của đứa con trai út, bèn giơ tay tát thẳng vào mặt cậu ta một cái thật mạnh: “Khốn khiếp! Nhà họ Mãng vô phúc mới sinh ra một đứa con bất tài như mày!”

------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play