*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
Chương 347 Oan như Đau Nga
Sau khi Hách Ảnh đi, quả nhiên là Dương Tiểu Khởi văn ở lại
Cô ta ngày người đứng tại chỗ, thỉnh thoảng liếc trộm Lăng Diệu một cái.
Sau khi nhìn xong, gò má liên đỏ bừng, dáng vẻ rụt rè vô cùng đáng yêu
Dương Tiểu Khởi cũng không ngờ bà lăng sẽ thật sự đưa cô ta đến đây để phục vụ chủ tịch Lăng
Cô ta van luôn nghĩ chủ tịch Lăng là nhân vật chỉ có thể được thấy trên báo chí và ti vi.
Nhưng thật sự là đã đến đây, cô ta vừa mừng rỡ lại vừa kích động
"Chủ tịch Lăng, bày giờ tôi cần chuẩn bị cơm trưa sao? Mọi người thích ăn gì để lỗi di chuẩn bị Dương Tiểu Khởi học hành không được nhưng lại là một người rất giỏi làm việc nhà
Để có thể được làm người giúp việc cao cấp, cô ta còn có ý học nấu ăn nửa năm, tay nghề nấu nướng cũng vô cùng tốt
Lăng Diệu cũng chẳng thèm nhìn cô ta, đặt Lê Han Du bo di.
Dương Tiểu Khởi ngưỡng ngắp đứng tại cho
Hôm qua sau khi nghe Hướng Lập Hiện nói những lời đó, Lê Ngưng lăn qua lộn lại không ngủ được, trong lòng cảm thấy cực kì bứt rứt,
Cô ấy vẫn luôn coi Lê Hân Dư như nữ thần không ngờ rằng nữ thần chỉ có bề ngoài vẻ vang nhưng cuộc sống lại khó khăn hơn ai hết.
Sáng sớm cô ấy đã dậy sau đó kéo Hướng Lập Hiện đi một vòng siêu thị, lại nhân lúc còn sớm đi chợ mua không ít đồ ăn, hôm nay dự định sẽ làm một bữa cơm trưa thịnh soạn
Hậu quả của việc mua quá nhiều đồ chính là đến muộn.
Khi Lê Ngung và Hướng Lập Hiền đến Đào Lan Uyển thi đã gần mười một giờ. Cô ấy vòi và chạy tới nhưng lại phát hiện phòng bếp đã có một người phụ nữ đang nấu cơm,
Ngoại hình của người phụ nữ kia không xinh làm nhưng trông có vẻ rất ấm áp và dịu dàng, thoạt nhìn khiến người ta thấy rất thoải mái
Dương Tiểu Khởi quay đầu lại trông thấy Le Ngưng và Hướng Lập Hiến thân trong hỏi "Cò là ai vậy? Cùng tới đây nau cam u
Đúng thế Le Ngưng gật đầu thật mạnh rồi nói thiền Tôi tên là Le Ngưng
Vẻ mặt Dương Tiểu Khởi lập tức khó chịu, dáng vẻ uất ức
Lê Ngưng lập tức ngẩn người ra, cô không làm gì cả, sao người phụ nữ này lại trông giống như sắp khóc vậy?
Bỗng nhiên Lê Ngưng lại cảm thấy người phụ nữ này không quá thoải mái, ấm áp dịu dàng mà cảm thấy có chút giả tạo
Giá tạo khiến người khác phiên lòng.
"Cô buồn cái gì chứ? Tôi có ức hiếp cô đầu. Lê Ngưng vội vàng thanh minh.
Hương Lập Hiện thấy động tỉnh trong phòng bếp bất thường, hình như có người đang nói chuyện, anh ta tưởng là Lê Ngưng lại đang làm răm nói chuyện một minh, thể là minh cười đi vào muốn nghe xem cô ấy dang nói gì,
Khi bước vào vira nhìn lướt qua thì anh ta mới phát hiện trong này không chỉ có một minh lê Ngưng
Hương Lạp Hiền nhìn về mặt dữ dân của Lê Ngưng rồi lại nhìn dáng vẻ sắp khóc của người phụ nữ kia, bắt đặc đi cười Có phải ngoại trừ LỄ Hán Dự ra thị với ai có cũng dữ dân không
Lê Ngưng bản như Đầu Ngã Tôi không làm gì
cả
Hướng Lập Hiên không tin cô ấy. "Cô không làm gì mà người ta có vẻ mặt này à.
Lê Ngưng thả túi thực phẩm trong tay xuống, kéo Dương Tiểu Khởi hai lần. "Này, cô nói đi, tôi có ức hiếp cô không?”
Lúc đầu Dương Tiểu Khởi chỉ là sắp khóc, bây giờ thì rơi nước mặt thật.
Lê Ngưng thật sự là có oan ức mà không có chỗ tố cáo, cô ấy kìm nén cơn tức giận trong lòng, quảng túi đồ xuống rồi đi ra ngoài.
Dường như Dương Tiểu Khởi bị Lê Ngưng làm sợ hãi, người run lên sau đó giọt nước mắt to như hạt đậu rơi xuống.
Hướng Lập Hiên cảm thấy Le Ngưng càng ngày càng câu kinh hơn, anh là duổi theo Lê Ngưng để lí luận
Hướng Lập Hiện càng nói giúp cho Dương Tiểu Khởi thiLe Ngưng càng tức giận muốn giết người
Trong phong bep chỉ còn lại Dương Tiểu Khởi và một đồng nguyên liệu nấu ăn mà Lê Ngung mang tới
Dương Tiểu Khởi đúng bất động khác mười phút rồi mới chạy về phong cảm điện thoại gọi cho Hách Ảnh Di Lăng, cháu có thể ở bên