*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lăng Diệu không nói chuyện với cô ta không phải là vì không muốn tỉnh số, mà là bởi vì chỉ cần liếc nhìn cô ta một cái anh cũng cảm thấy vừa buồn nôn lại vừa không cần thiết.
Anh chẳng muốn nói thêm một chữ nào với có ta, trực tiếp dùng cách của anh đè bẹp gia đình cô ta.
Sau đó Y Nghề muốn ra nước ngoài nhưng ngay cả tư cách xuất ngoại cô ta cũng không Có.
ở trong nước thanh danh của cô ta cũng cực kì thối nát
Gần như là Y Nghê đã đi đến bước đường cùng, không thể sống cuộc sống của giới thượng lưu được nữa, thậm chí không có cách nào tới gần khu vực của giới thượng lưu
Đến lúc ấy cho dù cô ta có muốn liều chết với ai một lần thì cũng không đủ tư cách.
không một ai tin tưởng có ta, sẽ chỉ chẽ cười có ta, mia mai có ta nói chuyện hoang đường viên vòng
Y Nghệ tự khiến bản thân mình rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng mới biết được mình đã từng ngu xuẩn đến mức nào.
Tầng hầm tối tăm.
Cơ thể rét run của Lê Hàn Dự bắt đầu từ từ nóng lên, khuôn mặt cũng dần dân đó lên
Công dụng của thuốc bắt đầu phát huy
Gã đàn ông ung dung chậm rãi liếc nhìn đồng hồ rồi tiến sát lại bên người Le Hán Dư Đã lâu như vậy rồi mà hạn vẫn chưa đến, hay là không có ý định cứu cô rồi?"
“Phi" Cô nhổ một bài nước bọt lên mặt hạn ta "Tránh xa tôi ra một chút.
Gã đàn ông tức giận lau nước bọt trên mặt đi "Được, được làm
Cô không muốn cho hàn ta chạm vào thì hạn tạ
cảng muốn chạm
Hai tay hàn ta không những không rút vẽ mà ngược lại còn suồng sã sờ lên cố và xương quai xanh của cô: “Thuốc có tác dụng rồi, cô sợ tôi chạm vào cô sẽ khiến cô không chống đỡ được sao?"
Lê Hân Dư cười khẩy hai tiếng: "Người nói không giữ lời thì có gì hay mà đặc ý
“Cô nói ai không giữ lời?
"Nói anh. Rõ ràng anh nói đợi đến khi Lăng Diệu tới, trừ khi Lăng Diệu không đến thì anh mới có thể ra tay với tôi. Nhưng bây giờ bàn tay anh đang đặt ở đâu?
Gã đàn ông cúi đầu liếc mắt nhìn tay mình đang áp trên ngực cô, cười dâm đãng "Nhưng thuốc trong người cô đã có tác dụng rồi
Lê Hân Du đè nén những bất an đang dâng lên trong lòng, bình tĩnh nói: “Chỉ mới bắt đầu có tác dụng, không phải là chưa hoàn toàn phát huy hết tác dụng a? Nói không giữ lời, lại còn tìm cơ cho mình, loại đàn ông như anh đúng là thấp kém cùng cực.
"Được, vậy thì tôi cho có thêm một chút thời gian nữa đến lúc tinh thần có trở nên mơ hồ thi đừng trách ông đây ra tay tàn nhẫn với cô.
Lê Hân Dư nghiến răng, ngấm ngầm chịu đựng, mồ hội từ trên trán chậm rãi chảy xuống.
Gã đàn ông nhìn dáng quật cường rung động lòng người của cô, ý nghĩ xấu xa càng ngày càng tăng lên.
ý định ban đầu của hắn ta là muốn bảo thủ Lăng Diệu, nhưng bây giờ xem ra nếu như Lăng Diệu không đến thì kiếm chút lợi ích trên cơ thể của vợ Lăng Diệu cũng không tên.
Cho Lăng Diệu bị cảm sừng, để anh ta có nổi khổ không nói được.
Tên đàn ông đột nhiên bổ nhào về phía cô, bàn tay to mập xé rách quân áo của cô
Lê Hân Dư hét lên: “Vừa rồi anh còn nói là cho tôi thêm chút thời gian. Tên khốn này, đồ lừa đảo Đô hèn hạ lật long
"Chẳng qua tôi thấy có không nhịn được nên muốn giúp có một chút thời." Tay của tên đàn ông vòng qua trước người có tâm vật ao muốn cởi quân áo của cô ra, nhưng hai tay có bị trói
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT