Lục Tảo Thu chìa tay: “Lục Tảo Thu.”
Lance lẩm nhẩm “Lu” hết nửa ngày cũng không thể phát âm chính xác ba chữ “Lục Tảo Thu” này, đôi mắt anh ta nhìn Lục Tảo Thu với sự ca tụng từ trong thâm tâm nói: “Menelaus baby, tên của anh quá đẹp, giống như violin vậy. Anh biết mà, nói ra âm thanh xinh đẹp cần phải có luyện tập.”
Kia chính là Lục Tảo Thu đó, Chung Quan Bạch trước giờ chưa từng gặp người dám trắng trợn khiêu khích Lục Tảo Thu như vậy, cậu lập tức chắn trước mặt Lục Tảo Thu, nói với Lance: “Được rồi, chúng tôi phải đi rồi, này Paris, anh có phải nên quay về thành Troy của anh rồi không?”
Lance tự đi qua nhiệt tình khoác vai Chung Quan Bạch, dáng vẻ như hai người anh em tốt: “Oh, Helen, tôi sẽ không mang Menelaus của cậu đi đâu, anh ta không phải gu tôi. Hơn nữa, cậu xem, trong mắt anh ta chỉ có cậu… Trời ạ, các cậu nhất định phải nhìn đối phương như vậy sao? Như này tôi sẽ tưởng rằng các cậu chốc nữa lại muốn hôn nhau đấy…”
Chung Quan Bạch nói: “Thực thi quyền lợi hợp pháp mà thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT