Chương 686:
“Cố Tiểu Mạch, cô có muốn đến Kinh Đô không?” Chủ đề của Ngu Sâm thay đổi cực kỳ nhanh chóng, anh ta trực tiếp thốt ra những lời này khiến Cố Tiểu Mạch bất giác giật mình.
Kinh Đô, Kinh Đô.
Hai từ này đã ở lặp đi lặp lại trong đầu cô cả trăm lần, khiến cho Cố Tiểu Mạch cảm thấy hơi quen thuộc, nhưng nhất thời không tìm ra câu trả lời, chỉ khiến lông mày của cô nhíu chặt, đầu lại bắt đầu đau.
Sau khi xem phản ứng của Cố Tiểu Mạch, Ngu Sâm có thể xác định được nguồn gốc danh tính của Cố Tiểu Mạch, trong chuyến hành trình quay trở lại, anh ta đang đi qua Kinh Đô, và tình cờ đã cứu Cố Tiểu Mạch ở đó.
Tuy nhiên, Cố Tiểu Mạch dường như đã quên cả thành phố đó, đối với tình trạng của cô ấy, có lẽ việc tìm kiếm một người yêu sẽ thực sự giúp ích cho cô ấy ở một mức độ nào đó.
Ngu Sâm giống như vô tình giải thích: “Cô có biết Hứa Nhân Nhân, người nổi tiếng trong giới thiết kế không? Cô ta hiện đang ở Kyoto và giành vị trí thứ nhất trong một cuộc thi chuyên nghiệp có tiếng”
Trong sáu tháng qua, Ngu Sâm không hề nóng lòng muốn cho cô tham gia vào cái vòng lẩn quẩn đó, thậm chí còn không công bố danh tính của cô, nhưng đã âm thầm đã rèn giữa trình độ của cô, Cố Tiểu Mạch Biết năng lực hiện tại của cô được nâng cao gấp mấy lần.
Gặp nhau trên con đường hẹp, trước đây Ngu Sâm cũng từng thử sức với nhiều nhà thiết kế tên tuổi, và Cố Tiểu Mạch hiện giờ còn xuất sắc hơn.
Đây là lần đầu tiên gặp mặt Hứa Nhân Nhân, thực lực của đối phương không thể coi thường.
Nhìn thấy Cố Tiểu Mạch rơi vào im lặng, Ngu Sâm không chừa mặt mũi khiển trách: “Sợ sao? Cảm thấy không thể so sánh với những người khác ở trình độ này? Muốn lùi bước, thu nhỏ bản thân trở lại trạng thái như nửa năm trước sao?”
“Lão Đại, tôi đã xem ảnh của Hứa Nhân Nhân, và tôi cảm thấy cô ta trông không đẹp bằng tôi” Cố Tiểu Mạch đáp với vẻ không hài lòng.
“Vậy thì sao?”
“Tôi thích bắt nạt người không bằng tôi. Nếu trong lòng anh đã quyết định rồi, còn hỏi nguyện vọng của tôi làm chi?”
Nhìn thấy Cố Tiểu Mạch vẫn có thể đứng đây nghiêm túc nói hươu nói vượn thì có thể thấy rằng cô cũng không có tâm lý chống đối “Kinh Đô”.
Sau khi thăm dò trước Ngu Sâm chậm rãi nói: “Vài ngày nữa sẽ có đại tiệc du thuyền, trên biển, vùng biển gần Kinh Bắc, nơi đó…”
Cách nơi anh ta cứu cô rất gần.
Ngu Sâm thực sự sợ tinh thần của Cố Tiểu Mạch lúc đó sẽ có chút không bình thường nên sẽ cho cô uống thuốc an thần trước.
“Vậy thì đến lúc đó anh phải bảo vệ tôi cho tốt. Anh biết em sợ nước và lạnh mà” Nghe những lời của Ngu Sâm, trái tim Cố Tiểu Mạch run lên, nhưng anh miễn cưỡng thu hết can đảm để nói. Làm cho mình bình tĩnh trấn định.
“Ừ” Hai người cười với nhau, khóe miệng Ngu Sâm cong lên.
Không rõ Hứa Nhân Nhân cố tình làm vậy hay bị người khác lợi dụng, cô ta không thừa nhận những cảnh gặp gỡ của bọn họ tại nhà hàng đã bị phóng viên chụp được.
Ngày hôm sau ở trên khắp các mặt báo đều là tiêu đề sáng nhất, lớn nhất: “Nhà thiết kế Hứa cùng Tổng giám đốc Mộ thề non hẹn biển tại nhà hàng, cử chỉ thân mật”. Tin tức trong phút chốc triền đi nhanh chóng, làm dậy sóng dư luận.
Hai vị này đều nhân vật lớn, có tiếng tăm, dư luận bắt đầu bàn luận sôi nổi, thao thao bất tuyệt. Sáng sớm Hứa Nhân Nhân tỉnh lại vẫn còn mơ hồ, theo bản năng mím môi, có thể do tác dụng của rượu còn mà chuyện hôm qua cô ta không còn nhớ rõ nữa.
Trong đầu Hứa Nhân Nhân dần hiện ra gương mặt anh tuấn của Mộ Bắc Ngật, đáng tiếc gương mặt đó lại như không có chút hơi ấm nào.
Dứt khoát cự tuyệt tình cảm của cô ta, một chút hy vọng cũng không lưu lại, chặt đứt hết toàn bộ vọng tưởng của cô ta.
Hứa Nhân Nhân không khỏi căn chặt môi, đôi môi bị cắn đến tái nhợt giúp cô tỉnh táo lại. Cô ta không đến mức vứt bỏ luôn vỏ bọc của mình, cô ta không thể để Mộ Bắc Ngật thấy mình cố chấp.
Nếu cô ta còn làm căng thì quan hệ của bọn họ không thể cứu vãn được, cô ta không phải loại ngu ngốc.
Hứa Nhân Nhân ngay lập tức gọi điện thoại cho Mộ Bắc Ngật, điện thoại reo hơn mười giây bên kia mới bắt máy.
Lúc này Một Bắc Ngật đang ở công ty làm việc, một thân tây trang chỉnh tê. Sau khi nhìn thấy tin tức ở trên các trang báo kia, sắc mặt của anh liền trở nên âm trầm không rõ, trùng hợp Hứa Nhân Nhân gọi điện tới.
Anh bắt máy nhưng đặt điện thoại sang một bên không trả lời, đợi cô ta chủ động lên tiếng.