Chương 944:
Khi trợ lý nghe thấy lời này, anh ta thậm chí không dám lẩm bẩm với mình, liên tục đáp: “Dạ vâng”
Ngay sau khi Lương Dịch An rời đi, Cố Lan Tâm bắt đầu hiện nguyên hình thành một con quỷ, cô ta đã tận dụng tốt xu hướng của dư luận để định hướng cho sự phát triển của sự việc, lúc này Cố Lan Tâm đang quét Weibo, xem tin tức trên mạng ngày càng nghiêm trọng, trong lòng vui sướng!
Cố Lan Tâm đã bắt đầu liên hệ một số tờ báo, và lên kế hoạch trong ngày hôm nay phong sát phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch, để cô không bao giờ có thể ở trong vòng này làm việc nữa.
Cố Lan Tâm thay quần áo, chậm rãi gọi điện cho cấp dưới: “Mọi người chuẩn bị xong chưa? Có thể chuẩn bị đi rồi”
Ở phía bên kia, một vài người không rõ danh tính mặc đồ đen xuất hiện ở lối vào phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch, sau đó đập vào biển hiệu của Cố Tiểu Mạch, có nhiều người qua đường đưngs vây xem.
Nhưng những người này đều đã thấy tin tức trên mạng, khi thấy những người này họ kêu lên: “Đúng vậy! Đập hết đi! Phòng làm việc nham hiểm ác độc, cô Cố vẫn đang nắm trong bệnh viện, nhưng phòng làm việc này không có động tĩnh gì hết, một tiếng xin lỗi cũng không có, nên cứ đập đi! Để cho nó biến mất Kinh Đô mãi mãi! “
“Thật là làm cho người ta sảng khoái mà”
Phóng viên cầm máy ảnh lao tới phía trước, quay được những diễn biến mới nhất trong trường quay: “Này, đó không phải là cô Cố sao?”
Lời vừa nói ra, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, mọi người đều nhìn về phía Cố Lan Tâm, phóng viên lập tức chạy tới chỗ của Cố Lan Tâm đưa micro qua.
“Cô Cố, sao cô lại đến đây? Cô đến xem phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch bị đập phá à?”
“Không, không, tôi chỉ nghe nói thôi, mọi người nên sớm ngăn những người đó lại, không tốt đâu, tôi ôi chỉ muốn Tiểu Mạch cho tôi một lời giải thích thôi” Trên mặt Cố Lan Tâm vẫn còn hiện rõ sự phát ban, chiếc cổ thon dài lại càng đáng thương hơn.
Người qua đường A phẫn nộ nói: “Cô Cố, cô không thể buông tha cho Cố Tiểu Mạch được! Cô ta đã làm sai chuyện rồi mà vẫn trốn trong đó, hôm nay, chúng tôi đập phá phòng làm việc của cô ta, xem cô ta còn dám như rùa đen rụt đầu không dám đi ra hay không!”
“Mọi người đừng làm thế, tôi không muốn đóng cửa phòng làm việc của Tiểu Mạch đâu”
“Đừng lo, cô Cố, đây không phải là do của cô, đây chỉ là ý kiến của chúng tôi, cô chỉ cần đứng đây xem là được rồi”
Cùng lúc đó, trợ lý đang lo lắng đứng trước cửa sổ phòng làm việc, †ay cầm điện thoại di động nhưng lại không nhận được cuộc gọi lại của Cố Tiểu Mạch.
Trợ lý nhỏ lo lắng và chỉ có thể gọi trực tiếp cho tổng giám đốc Mộ.
“Anh Mộ, tôi là trợ lý của chị Tiểu Mạch, thật xin lỗi khi gọi cho anh cuộc gọi này, hiện tại bên ngoài náo loạn, bảng hiệu phòng làm việc cũng bị đập vỡ!” Trợ lý nhỏ khóc nói.
Hai mươi phút sau, Rolls-Royce dừng lại trước phòng làm việc, Mộ Bắc Ngật lạnh lùng bước xuống xe, Cố Lan Tâm trong lòng vô cùng sung sướng, nhìn thấy Mộ Bắc Ngật đi tới, vẻ mặt hoảng sợ.
Anh đi về phía có ánh sáng, bóng dáng cao gầy đặc biệt chói mắt trong đám người, cho dù bây giờ, Cố Lan Tâm cũng sẽ bị Mộ Bắc Ngật hấp dẫn một cách vô thức, trong đầu bây giờ chỉ có anh thôi.
Nhưng vào lúc này, cho dù không có Cố Tiểu Mạch đứng bên cạnh Mộ Bắc Ngật, thì cũng có một người đáng ghét không kém, Hứa Nhân Nhân!
Khi Hứa Nhân Nhân ra khỏi xe, ánh mắt cô ta bắt gặp Cố Lan Tâm, cô ta nghĩ thầm, lại là một đứa ngực to não nhỏ.
“Bắc Ngật, sao anh lại ở đây? Nghe nói phòng làm việc của chị Tiểu Mạch bị đập phá, đến giờ vẫn chưa dừng lại” Trong lòng Cố Lan tâm thay đổi cực kỳ nhanh chóng, giọng điệu bỗng trở nên đáng thương.
“Cô cho người làm?” Mộ Bắc Ngật ánh mắt sắc bén, gân như muốn nhìn thấu Cố Lan Tâm.
Cố Lan Tâm hơi thở ngưng trệ, trên mặt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, tuy nhiên lúc này, một phóng viên nhỏ của một tờ báo vô danh tiến tới, ngầm bảo vệ Cố Lan Tâm: “Anh Mộ, đây không phải lỗi của cô Cố, sự phản ứng của quần chúng, phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch là vô trách nhiệm, thiết kế váy độc vẫn chưa được giải quyết, nếu phòng làm việc của Cố Tiểu Mạch không xin lỗi công khai, chúng tôi sẽ đăng lên báo cảnh sát!”
Ngay phóng viên vừa dứt lời, anh ta lập tức nhận được một luồng khí lạnh lẽo từ Mộ Bắc Ngật, liếc mắt một cái, hạ gục cô phóng viên nhỏ trong vài phút!
Phóng viên nhỏ bị kéo đi nhắc nhở, sau đó mới phát hiện … sắc mặt của Tổng giám đốc Mộ đã vô cùng lạnh lùng.
“Cô rất công bằng?” Mộ Bắc Ngật lạnh lùng hỏi.
Trong phút chốc, cô phóng viên nhỏ không nói được lời nào, ngập ngừng.