Chương 559:
Cằm dường như cố ý hay vô ý cọ vào vai Cố Tiểu Mạch, giọng nói trầm ấm vang lên ngay bên tai cô: “Dù sao người tôi thích duy nhất là em. Những người khác thì liên quan gì? Hứa Nhân Nhân thì sao, mà những cô gái khác thì thế nào?”
Những lời của Mộ Bắc Ngật âm thầm xoa dịu những ưu tư, thấp thỏm trong lòng Cố Tiểu Mạch. Chà, cô không ghen, thật đấy!
“Mau buông em ra, Nám Nám vẫn ở đây” Cố Tiểu Mạch không ngừng vùng vẫy, dùng Nám Nám làm lá chắn.
Nào ngờ, Cố Tiểu Mạch bị Nám Nám bán đứng, mắt không chớp, tay không chùn.
Cô bé nhìn thấy!”
tức bước từng bước nhỏ rời đi: “Cái gì con cũng không Sau một đêm ấm áp, bầu trời dần hửng sáng, sương sớm mờ ảo.
Hôm nay là lễ khai trương studio, Cố Tiểu Mạch đã đứng đó tiếp đón từ sáng sớm, bận rộn sửa sang lại.
Chín giờ sáng, những vị khách được mời đến như đã hẹn.
Cố Tiểu Mạch không đưa thư mời cho Cố Lan Tâm, nhìn Cố Lan Tâm lúc này đang đi theo Lương Dật An, Cố Tiểu Mạch hơi nhướng mày, nội tâm oán thầm một câu: Quan hệ giữa chú và cháu tốt như vậy sao?
Cố Lan Tâm đưa lãng hoa cho Cố Tiểu Mạch, nhẹ nhàng nói: “Tiểu Mạch, hôm nay là ngày đầu tiên studio của em khai trương. Chị đến đây để chúc mừng em”
Giọng điệu có vẻ nhẹ nhàng và dịu dàng, nhưng ánh mắt lại lộ vẻ u ám và không cam lòng. Cố Lan Tâm vừa vào đã đi tìm người phục vụ, thật may, cô ta đã sớm có tay trong.
“Cảm ơn, dù sao cũng là vị khách cung cấp đơn hàng đầu tiên cho.
studio. Tôi cũng nên cảm ơn chị” Cố Tiểu Mạch khẽ nói, chọc vào điểm đau ngoài ý muốn của Cố Lan Tâm.
Cố Lan Tâm cười thật tươi để che giấu sự lạnh lùng. Ngay sau đó Cố Tiểu Mạch hướng về phía Lương Dật An chào hỏi chân thành và mời họ vào cùng nhau.
Hứa Nhân Nhân cũng lặng lẽ đến mang theo một món quà. Sau khi hai người chào hỏi, Cố Tiểu Mạch liếc nhìn những cái tên trong danh sách, ngoại trừ Nam Thần An đang làm việc ở nước ngoài, họ gần như đã đến đông đủ.
Nghĩ lại, đây là lần đầu tiên cô tiếp chủ trì buổi lễ lớn. Cố Tiểu Mạch liếc nhìn bộ đồ nhỏ trên người, rồi thu mắt lại, trong đôi mắt kia ẩn chứa sự lạnh lẽo.
Ngay khi cô ấy chuẩn bị quay ra sân khấu, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở lối vào, đó là người đến sau cùng.
Dịch Bách đi theo bên cạnh Mộ Bắc Ngật. Nhưng Cố Tiểu Mạch liếc.
thấy người đứng trước mặt anh ta, toàn thân mặc vest, đi giày da, dáng người dong dỏng cao, gương mặt điển trai. Trên mặt nhuộm vẻ thâm trầm và cơ trí, khiến người khác không thể khinh thường.
Chỉ một cái liếc mắt đã khiến lòng Cố Tiểu Mạch hỗn độn.
Mộ Bắc Ngật phát hiện ra cô ngay lần đầu tiên anh bước vào, vẻ mặt anh rất bình tĩnh, làm Cố Tiểu Mạch vô hình bình tĩnh lại.
Mộ Bắc Ngật nhàn nhạt hé môi không nói lời nào, nhưng Cố Tiểu Mạch đã đọc được khẩu hình môi của anh, “Cố gắng lên, Tiểu Mạch”
Chà, có vẻ hơi cảm động…
Cố Tiểu Mạch hít một hơi thật sâu, bước lên sân khấu, đón ánh nhìn của mọi người, trên môi nở một nụ cười thật tươi, cô nói một cách tao nhã: “Xin chào mọi người, tôi là Cố Tiểu Mạch, hoan nghênh mọi người đến tham dự lễ khai trương studio của tôi. Tôi thành lập studio là muốn †ìm sự sáng tạo chân thật nhất, tìm thấy sự hấp dẫn chân thật nhất trong trái tim.
Cố Lan Tâm ngồi dưới sân khấu, cách Lương Dật An không xa, nhìn Cố Tiểu Mạch đang tỏa sáng trên sân khấu, vẻ sắc bén lóe lên.
Ý nghĩ trả thù không ngừng nảy nở, Cố Tiểu Mạch, tao đang chờ được nhìn thấy mày từ trên trời rơi xuống!
Nghĩ vậy, Cố Lan Tâm tìm người phục vụ trong hậu trường, giữa đám đông, hai người nhìn nhau.
Cố Lan Tâm thầm khẽ gật đầu, như thể sự yên tĩnh trước một cơn bão, một tia chớp nhỏ, sau đó rạch nát bầu trời.
Tư duy đổi mới, trái ngược với lối suy nghĩ cổ hủ trước đây của Cố Tiểu Mạch đã thu hút rất nhiều sự tán thưởng.
Vốn là một khởi đầu tuyệt vời, nhưng giây tiếp theo lại bị hủy hoại.