Chương 350:
Nhưng Nám Nám nằm trong lòng cô làm sao có thể ngủ được, cô bé trộm mở mắt, dùng hết sức mình rời khỏi vòng tay của Cố Tiểu Mạch, đôi chân mũm mĩm lắc lư trèo xuống giường, mở chiếc cặp sách của mình để lấy một tờ giấy còn nguyên vẹn.
Cô bé nhấc điện thoại lên, ngồi xổm xuống bên cạnh giường, hạ âm thanh xuống để gọi cho Mộ Bắc Ngật.
Ngữ khí ở đầu dây bên kia rất điềm tĩnh đem theo một chút sự nặng nề kiềm nén, “Alo!”
“Ông chú lợi hại, là cháu.” Nám Nám nói nhỏ.
Mộ Bắc Ngật lấy lại tinh thần, giọng nói liền trở nên dịu dang hơn, nhưng tối nay tâm trạng của anh không tốt nên giọng nói cũng có chút khàn, “Nám Nám, sao thế cháu?”
“Ông chú lợi hại, chú đang ở bệnh viện sao?”
Mộ Bắc Ngật lúc này đang ngồi trong công ty, trong văn phòng chỉ mở một chiếc đèn, nhưng cũng không thể nhìn rõ được vật gì, bóng tối bao trùm xung quanh khiến anh phiền muộn vô cùng!
Mộ Bắc Ngật châm điếu thuốc, yên lặng hút nó, không biết từ khi nào mà gạt tàn đã tràn ngập những đầu thuốc.
Nghe thấy giọng nói của Nám Nám, Mộ Bắc Ngật liền dập đi điếu thuốc trong tay, “Nám Nám đang ở bệnh viện à?”
“Cháu muốn ăn đêm, ông chú lợi hại có thể đưa cháu đi ăn được không?” Nám Nám bức thiết muốn biết được “cảm giác tồn tại”
của mình trước mặt ông chú lợi hại, cô bé sợ ông chú lợi hại sẽ thật sự thích đứa bé khác, không thích cô bé nữa.
Mộ Bắc Ngật phả ra một làn khói, đưa tay tắt máy tính, vừa đứng dậy vừa nói: “Được, ở bệnh viện đợi chú.”
Sau khi nhận được sự đồng ý của Mộ Bắc Ngật, Nám Nám mới rón rén tắt máy, nhẹ nhàng bước những bước nhỏ để điện thoại về chỗ cũ, sau đó thì mới thậm thà thậm thụt đi ra cửa phòng bệnh để đợi ông chú lợi hại.
Mộ Bắc Ngật lái xe với tốc độ rất nhanh, chiếc xe nhanh chóng đỗ lại trước cổng bệnh viện.
Nám Nám mặc một chiếc váy kiểu công chúa, lẳng lặng đứng ở cửa phòng bệnh của Cố Tiểu Mạch, khẽ hé mở cửa, nhưng chỉ đợi khoảng 10 phút đồng hồ thì Nám Nám đã có thể nhìn thấy bóng hình thân thuộc xuất hiện ở hành lang.
Mộ Bắc Ngật không biết trong lòng cô bé anh đã chiếm giữ đến 100 điểm rồi.
Có thể đến đây nhanh như vậy thì sẽ cộng điểm, cộng điểm!
Trong phòng yên tĩnh vô cùng, cô bé chậm rãi quay đầu lại nhìn Cố Tiểu Mạch, bất chợt Mộ Bắc Ngật đã đi đến đứng trước mặt cô bé.
Nám Nám đưa ngón tay đang đặt lên môi của mình, nhẹ nhàng “suỵt” một tiếng, “Ông chú lợi hại, nấm nhỏ đang ngủ rồi.”
Gương mặt Mộ Bắc Ngật vẫn còn đọng lại những giọt mồ hôi chạy suốt quãng đường đến đây, hơi thở thì hổn hển, anh nghe thấy vậy thì ánh mắt liền nhìn một lượt vào trong phòng bệnh, bên trong Cố Tiểu Mạch đang yên bình nằm trên giường, hoàn toàn không còn dáng vẻ kiên cường mạnh mẽ như thường thấy nữa, ánh mắt anh trở nên dịu dàng, sau đó thì ép buộc bản thân mình thu lại ánh nhìn của mình, rồi nhìn sang Nám Nám, “Nám Nám muộn như vậy rồi mà còn chưa ngủ, đúng thật là muốn ăn đêm rồi.”
Ôi, tâm tư của mình đã bị ông chú lợi hại nhìn thấu rồi, là Nám Nám đã biểu hiện quá rõ ràng hay là do ông chú lợi hại thật sự tinh tường nên không có thứ gì có thể giấu được ánh mắt của chú ấy.
Đên khuya, trong một cửa hàng KFC ở bên đường phục vụ suốt 24 giờ.
Nám Nám ăn đùi gà một cách mãn nguyện, Mộ Bắc Ngật sau lần đến đây cùng với Cố Tiểu Mạch thì đã không nói chuyện quá nhiều, mà chỉ im lặng nhìn Nám Nám ăn một bữa no nê.
Sau khi đợi cô bé ăn xong, Mộ Bắc Ngật trở lại vấn đề chính, anh cau mày nhìn Nám Nám, “Nói đi!”
“Ông chú lợi hại, người hại nấm nhỏ lần này có phải là cái chú muốn cứu con không?” Gương mặt của Nám Nám hồn nhiên, ánh mắt thì lại kiên định, khác với vẻ thiên chân và một chút sự nghiêm túc thường ngày.
Mộ Bắc Ngật kinh ngạc, anh mắt chăm chú nhìn, “Sao lại nói như vậy?”
“Chú ta hại Nấm nhỏ, cháu đương nhiên phải thay Nấm nhỏ đòi lại công bằng rồi, ông chú lợi hại, Nấm nhỏ sẽ không để cho cháu phải nhìn những khung cảnh đáng sợ đâu, nên chú đưa cháu đi có được không.” Nám Nám cố ý chạm hai ngón trỏ vào nhau, gương mặt tỏ ra sự phấn khích và chờ đợi.
Mộ Bắc Ngật cau mày, chuyện này… “Mẹ cháu không cho cháu…”
“Ông chú lợi hại, cháu biết chú là người đối xử tốt nhất với cháu, Nám Nám biết chú xấu xa đó cũng được coi là có rất nhiều bài học kinh nghiệm, huống hồ nhất định chú cũng muốn báo thù cho Nấm nhỏ đúng không?”
…… Cuối cùng vì không thể kiên nhẫn được với sự nhõng nhẽo của Nám Nám, chiếc xe đã vững chãi đỗ trước đồn cảnh sát.