Lê Sơ nghĩ sau khi nàng tiếp nhận Ninh Mạn Thanh cầu hôn xong, Ninh Mạn Thanh nhất định sẽ biểu hiện cực kỳ phấn khởi, ví dụ như lại tình cảm mãnh liệt trực tiếp play đánh dấu hoàn toàn, nhưng động tác của Ninh Mạn Thanh làm nàng hiểu rõ, có lẽ là nàng vẫn còn chưa đủ hiểu Ninh Mạn Thanh.
Bởi vì Ninh Mạn Thanh đứng lên, sau đó đi đến phòng để quần áo.
Bắt đầu còn đi, sau đó là trực tiếp đổi thành chạy, Lê Sơ ngơ ngác mà ngồi ở trên giường, bị quần áo từ trên đầu kéo xuống chân, sau đó tay người yêu bắt đầu lần mò từ trên xuống dưới.... giúp nàng mặc quần áo.
"Ninh lão sư?"
Lê Sơ bị động mặc quần áo, cảm giác mình giống như búp bê Barbie cỡ lớn, giọng nói tràn ngập mê man.
"Mặc quần áo xong, rửa mặt, ra ngoài."
"Đi đâu?"
"Kết hôn."
Ninh Mạn Thanh cực kỳ đương nhiên nói, logic của chuyện này không phải là như vậy sao, cầu hôn thành công đương nhiên là phải di lãnh giấy chứng nhận kết hôn rồi.
Lê Sơ mặc váy, cái này làm cho nàng tiết kiệm được thêm thời gian mặc đồ, nàng dở khóc dở cười mà nói: "Gấp như vậy sao, em cũng sẽ không chạy trốn!"
Ninh Mạn Thanh nghiêm túc mà đáp: "Rất gấp."
Vì thế buổi sáng sau ngày lập thu, Lê Sơ ngồi trên xe, bị Ninh Mạn Thanh đưa đến Cục Dân Chính.
Giấy hôn thú tới tay, lúc Lê Sơ cầm trong tay vẫn còn rất hoảng hốt, Ninh Mạn Thanh ở bên cạnh đã bắt đầu lên kế hoạch.
"Muốn làm hôn lễ lúc nào, làm ở nơi nào, có yêu cầu gì em thích không?"
"A a bảo bối, chị để em giảm xóc một chút được không?"
"Được, lão bà."
Ninh Mạn Thanh ngoan ngoãn nghe theo, sau khi thay đổi xưng hô tâm tình rất tốt cong cong đôi mắt.
Lê Sơ nhìn giấy hồng trong tay, ngón tay sờ qua ảnh chụp chung của nàng với Ninh Mạn Thanh, môi nhếch lên một chút.
Nàng đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, hơn nữa cũng đã có chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi tất cả trở thành hiện thực xong, loại vui sướng như sóng triều này cuốn lên sau đó lại rơi xuống đất mang đến cảm giác vô cùng kiên định cho nàng.
Lê Sơ nhìn Ninh Mạn Thanh chợt thở dài một tiếng, làm Ninh Mạn Thanh lập tức khẩn trương lên.
"Đào Đào?"
Lão bà mới ra lò sẽ không cảm thấy trói buộc không tự do vì kết hôn rồi đi?
Ninh Mạn Thanh phản ứng theo bản năng, khúc chiết suy nghĩ đến ý tưởng chân thật của nàng, cô không lo lắng Lê Sơ sẽ không yêu cô hay lừa gạt cô, cô chỉ lo lắng nàng có phải vì tình yêu và quan hệ mới này với cô mà cảm thấy trói buộc hay không.
Bởi vì loại cảm giác này cơ hồ là bắt đầu quan hệ tình cảm phiền chán, làm Ninh Mạn Thanh sợ hãi đến miệng không thể khống chế được.
"Lần này ăn Tết bị hối sinh, không thể đúng lý hợp tình nói mình chưa kết hôn nữa rồi."
Lê Sơ vuốt bụng cố ý than ngắn thở dài nói, nhưng lúc nói lại nhịn không được mà banh miệng cười.
Nàng nhìn về phía Ninh Mạn Thanh chớp mắt, giống như tiểu hồ ly chơi xấu.
Ninh Mạn Thanh vừa bực mình vừa buồn cười, ngồi ở vị trí điều khiển khẽ nghiêng đầu cắn mặt Lê Sơ một cái như là sự đe dọa trả thù của mình.
"Về nhà lại thu thập em."
Trên đường Lê Sơ về nhà, nhắn tin cho Minh Chi và Triệu Tri Xuân.
Cái gì cũng không cần phải nói, chụp giấy kết hôn gửi đi là đủ rồi.
[Minh Chi]: Tiểu quỷ à, hành động vẫn còn rất nhanh nha, nhanh như vậy đã quyết định xong rồi sao?
[Lê Tiểu Sơ]: Chúng ta cũng đã biết nhau rất lâu, tuy rằng đi đến bước này vẫn có chút đột nhiên, nhưng về sau em đã là người có gia đình nha.
[Minh Chi]: Hy vọng em có thể vui vẻ đón một chương mới, hôn nhân cũng không phải là nắm mồ của tình yêu, chỉ là thuộc về tình yêu mà thôi, nói đến thật là thần kỳ, chị vậy mà chứng kiến được quá trình bá tổng ảnh hậu tu thành chính quả với bạn tốt nha, hy vọng vị người nhà của em kia đã quên sự kiện chị mắng nàng tra nữ ở quán bar.
Lê Sơ nhớ đến chuyện xấu trước kia, nhịn không được cười một tiếng.
[Lê Tiểu Sơ]: Vậy tốt nhất là không cần nhắc tới, trí nhớ của chị ấy rất tốt luôn.
[Minh Chi]: Hôn lễ định lúc nào? Hôn lễ chủ tịch Nguyên Hòa không chừng sẽ quá mức xa hoa đây.
[Lê Tiểu Sơ]: Ô ô em cũng không dám nói em luyến tiếc phô trương, như vậy sẽ giống như quá ngạo mạn.
Lê Sơ biết cho dù Ninh Mạn Thanh có quyết định dùng cách nào, thì hôn lễ nhất định là cực kỳ long trọng, nhưng mà nghĩ đến lúc đó cần phải tiêu rất nhiều tiền, tính giữ của của Lê Sơ đều phải bạo phát.
Khả năng đây là nguyên nhân nàng xuyên thành pháo hôi chứ không phải vai chính đi, dù sao từ trước đến giờ nàng cũng không phải là phú bà.
[Minh Chi]: Đây chính là chuyện mặt mũi, tiền có thể kiếm lại, hôn lễ chỉ có thể một lần.
Lời lẽ tương đồng cũng đến từ Triệu Tri Xuân.
[Triệu Tri Xuân]: Lê Tử à, chơi game mới hiểu được, hiện 120 giây một lần, nhưng lại ngầu đến cả đời, cần phải tổ chức hôn lễ lấy mặt mũi nha.
[Triệu Tri Xuân]: Nhưng mà hai người có thể chậm sinh em bé chút không, anh sợ áp lực của anh càng lớn, đến lúc đó cha mẹ anh chắc đến chọt sống lưng anh thúc giục anh đi tìm Omega để yêu đương.
[Triệu Tri Xuân]: Nhưng mà có đôi khi anh cũng cảm thấy anh không còn trẻ thật, hai ngày trước người anh em chung lứa với anh bỗng nhiên nói với anh muốn có con, anh giống như sét đánh giữa trời quang, bởi vì anh vẫn còn quanh quẫn trong sự nghiệp với đam mê, đột nhiên cảm thấy loại sinh hoạt này quá khác nhau, Lê Tử, em với Ninh tỷ nhất định phải chịu đựng nha!
Lê Sơ nghĩ nghĩ, nhắn ra câu trả lời của mình.
[Lê Tiểu Sơ]: Như vậy đi, Xuân tang, anh có thể làm con của chúng em, như vậy anh vĩnh viễn trẻ tuổi.
Lê Sơ nói chuyện như sấm rền, Triệu Tri Xuân tức giận mà nhắn mười hình động tức giận qua.
Hai người một đường trở về biệt thự giữa núi, Viên Tử và A Dược biết các nàng ra cửa làm gì, trên mặt đều là vui mừng phát sáng, cho dù là gương mặt không biểu cảm được duy trì hằng năm như A Dược cũng mang lên nụ cười hiếm thấy.
Ninh Mạn Thanh cùng Lê Sơ lên lầu, Lê Sơ đã chuẩn bị xong tâm lý bị ném lên giường động phòng hoa chúc rồi, kết quả Ninh Mạn Thanh chuyển bước sang thư phòng.
Lê Sơ: hỏi chấm alo?
Thật là một người tuyệt tình.
Lê Sơ cảm thấy có phải mình nên hạn chế sự tiếp xúc của Ninh Mạn Thanh với Mục Tiêu không, có phải chị ấy bị Mục Tiêu lây rồi không, lúc này còn muốn làm việc, có lầm hay không vậy!
"Chị cần phải đi xử lý mấy chuyện quan trọng, vì kế tiếp có khả năng một tuần cũng không rảnh."
Biểu tình Ninh Mạn Thanh là nóng nảy hơn đó giờ rất nhiều, cô nhéo nhéo tay Lê Sơ, hít sâu một hơi đi về thư phòng.
Một tuần cũng không rảnh?
Lê Sơ hoang mang hai giây, mặt thoáng một cái đỏ lên.
Đánh dấu hoàn toàn khác với đánh dấu tạm thời, cái đầu là tình huống cực kỳ kéo dài tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, đặc biệt khảo nghiệm tố chất thân thể của Alpha, cho dù Alpha có khả năng bảy ngày bảy đêm vĩnh viễn dây dưa cũng sẽ cảm thấy bị ép khô.
Lê Sơ nằm trên gường, cắn lòng bàn tay tìm tòi những việc cần chú ý đến.
Ninh Mạn Thanh đem tất cả công việc của một tuần tiến hành xử lý hoàn toàn, nên cho dù cô có dùng tốc độ nhanh nhất, vẫn phải làm đến ban đêm.
Lê Sơ nhìn bộ dáng cô có chút mệt mỏi, nhịn không được lên tiếng: "Nếu không thì ngày mai? Nhìn chị có chút mệt."
Tay đang cởi nút áo của Ninh Mạn Thanh dừng một chút, tóc dài sau cổ nhẹ lay động theo động tác của cô, gương mặt băng sương lúc này tan rã, cô tiếp tục thong thả ung dung cởi nút áo ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng đường cong thân thể xinh đẹp, áp đảo Lê Sơ.
"Chị sẽ dùng hành động thực tế nói cho em biết chị có mệt hay không."
Hôm nay Lê Sơ mặc váy màu tím nhạt, sau cổ là khóa kéo nho nhỏ tinh xảo.
Ninh Mạn Thanh cắn lấy, trượt xuống phía dưới, giống như là mở ra quà tặng.
Lê Sơ chịu ảnh hưởng của tin tức tố, vốn dĩ không ở trong kỳ mẫn cảm, hình như cũng có dấu hiệu.
Đánh dấu hoàn toàn và đánh dấu tạm thời là khác nhau, cho dù đều khiến thân thể Omega mang đến dấu hiệu động tình, nhưng đánh dấu tạm thời giống như lướt qua liền ngừng, còn đánh dấu hoàn toàn là xâm nhập đến toàn bộ, giống như da thịt bên trong đều bị liếm mút ra, bị người tinh tế đùa bỡn.
Vốn dĩ Lê Sơ cho rằng bản thân mình có thể khống chế được, nhưng khi nàng bị Ninh Mạn Thanh dẫn dắt đưa vào lốc xoáy, mới biết được cái gì gọi là không còn lý trí.
Kỳ mẫn cảm cũng không phải là từ gì tốt đẹp, thậm chí còn là từ phản cảm, bởi vì trong giai đoạn này con người sẽ giống như động vật, mất đi lý trí vì bản năng của thân thể mà tiến hành giao hoan điên cuồng, Alpha và Omega đều không thể thoát khỏi loại ảnh hưởng này.
Lê Sơ bị cắn sau cổ, giống như con mồi bị kiềm chế, cả người giống như mới bị vớt từ trong nước ra, nàng rất ít khi thanh tỉnh, thân thể bị ngọn lửa quay quanh, chỉ có thể chạm vào Ninh Mạn Thanh mới có thể được cứu rỗi.
Ngày đêm điên đảo, căn phòng đóng kín mang theo khí vị nồng hậu, thậm chí Lê Sơ còn không biết đã trải qua mấy ngày, chỉ là lúc ngẫu nhiên thanh tỉnh cảm giác được mình đã sắp chết lặn, nhưng ngay sau đó lại không chịu được khống chế mà nghẹn ngào quấn lên Ninh Mạn Thanh.
Thần trí Ninh Mạn Thanh vẫn nằm trong phạm vi được khống chế, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô đánh dấu hoàn toàn, vì phòng ngừa có người thấy cái không nên thấy, Ninh Mạn Thanh đã cho mọi người nghỉ một tuần, cũng tắt hết camera theo dõi trong biệt thự.
Lúc Lê Sơ hôn mê cô sẽ khoác áo khoác xuống lầu tùy tiện nấu cái gì đó ăn để khôi phục thể lực, trong trạng thái đánh dấu hoàn toàn, nhu cầu ăn uống của Omega bị ép đến mức thấp nhất nhưng Alpha thì không.
Ninh Mạn Thanh vừa mới ăn xong một cái bánh mì, Omega trong phòng ngủ không thấy Alpha của mình, dựa vào bản năng tin tức tố nghiêng ngả lảo đảo mà ra khỏi phòng, cánh tay đầy điểm đỏ gác ở cầu thang, Ninh Mạn Thanh lập tức đi lên lầu, muốn đem Lê Sơ đi vào phòng, lại bị vợ đè ở hành lang.
Trong nháy mắt tiến hành đánh dấu hoàn toàn, Lê Sơ không chịu khống chế muốn chạy trốn, lại bị bắt trở về.
Tin tức tố của nàng nức nở thành nước mắt, vì trong nháy mắt kia linh hồn của nàng giống như bị chạm đến.
............
Lúc Lê Sơ tỉnh lại đã không thể suy nghĩ hay miêu tả được trường hợp trước mắt, nàng cảm thấy mình giống như phế cẩu nằm ở trên giường, cuộc sống như người bị liệt nửa người vậy.
Giống như muốn bổ sung giấc ngủ mấy ngày trước, Lê Sơ bắt đầu trở nên thích ngủ, loại tình huống như vậy qua nửa tháng cũng bắt đầu tốt lên, nhưng lâu lâu nàng vẫn cảm thấy không có tinh thần gì, cho dù lại được đề cử nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, nàng cũng không muốn đi đến lễ trao giải.
"Ở nhà lâu quá béo hơn không ít rồi."
Lê Sơ nhéo nhéo bụng nhỏ của mình, thở dài mặc lễ phục, cảm thấy mình cần phải lên kế hoạch giảm béo mới được.
Do một tuần này nhu cầu ăn uống của nàng tự nhiên tăng cao, đồ ăn chua ngọt ăn rất nhiều, dẫn tới việc nàng càng thèm ăn, không cố kỵ lượng calo bao nhiêu trực tiếp ăn vào bụng.
Đều là do phóng túng, ai kêu Ninh Mạn Thanh chiều nàng, còn thường đem đồ ăn ngon cho nàng, nàng hoàn toàn không từ chối được.
"Mệt em còn nhận thức được, béo hơn lúc đóng phim 5 ký, bảo bối ơi, tuy rằng chúng ta không dựa vào mặt, nhưng vẫn cần phải quản lý dáng người nha."
Đường Tòng Nam vô cùng đau đớn giúp Lê Sơ sửa váy, nam mẹ già hao hết tâm sức, Lê Sơ đã có nửa tháng không làm việc, nếu không phải hắn không thể chọc vào Ninh Mạn Thanh được, chắc chắn là hắn đã đào Lê Sơ ra khỏi biệt thự bắt nàng đi làm việc rồi.
Lê Sơ lẩm bẩm "Làm gì khoa trương 5 ký như vậy, nhiều nhất chỉ là 3 ký đi."
Đường Tòng Nam lười quở trách, nói thẳng: "Chế độ ăn uống của em cần phải khống chế, anh mới vừa mua viên cá, uống thuốc bổ sung vitamin đi?"
Lê Sơ gật gật đầu, ném một viên vào trong miệng, nhưng vừa mới nuốt một cái, nàng lại lập tức phun ra.
Cảm giác ghê tởm làm nàng khom lưng nôn mửa, nàng lập tức nhận lấy nước Tiền Đóa Đóa đưa súc miệng, nhưng tình huống nôn mửa vẫn không chuyển biến tốt, giống như muốn nôn cả nội tạng của nàng ra ngoài.
Tất cả mọi người xung quanh đều luống cuống, Đường Tòng Nam lập tức quyết định đi bệnh viện.
Khi Ninh Mạn Thanh nhận được tin A Dược báo Lê Sơ bỗng nhiên nôn mửa phải vào viện liền vội vã rời khỏi công ty, nhanh chóng chạy đến bệnh viện, cảm xúc nôn nóng trên đường đi càng thêm trầm trọng.
Lê Sơ đang truyền nước biển, thấy Ninh Mạn Thanh vội vã chạy đến, trấn an vỗ vỗ tay cô.
"Đừng lo lắng Ninh lão sư, bác sĩ nói em không có việc gì, có lẽ là do mấy ngày nay lạnh mà em lại ăn nhiều đá."
Ninh Mạn Thanh thở ra một hơi, lau mồ hôi lạnh trên lòng bàn tay, gõ gõ đầu Lê Sơ nói: "Lần sau không được ăn nước đá lúc trời lạnh nữa."
"Biết rồi biết rồi, à phải, em còn có một tin tức tốt muốn nói cho chị."
Biểu tình Lê Sơ lộ ra chút gian xảo, ngênh mặt nói với Ninh Mạn Thanh: "Tết năm nay chúng ta sẽ không bị hối sinh nữa."
Ninh Mạn Thanh ngẩn ra, đầu óc xoay chuyển, sau đó mở to hai mắt nhìn.
"Không sai, nơi này có tiểu Thanh Lê."
Lê Sơ chỉ chỉ bụng của mình, mặt mày nhu hòa.
Ninh Mạn Thanh thật cẩn thận mà đụng vào bụng Lê Sơ, trong mắt thuần túy là vui sướng.
Lê Sơ bao lấy bàn tay cô, lại bị cô xoay chuyển nắm ở trong tay.
"Đào Đào, em là ban ơn của vận mệnh với chị."
Thanh âm của Ninh Mạn Thanh vì quá vui sướng mà trở nên khàn khàn, cô hôn lên môi Lê Sơ, giống như tôn thờ thần linh.
Lê Sơ hôn trả, nói với cô, đây là ban cho cả hai.
..........
Hiện trường trực tiếp lễ trao giải, fans các nhà ngồi xếp hàng trên mạng, khi màn ảnh quét đến Ninh Mạn Thanh, bình luận dấu chấm hỏi tràn đầy màn hình.
@đốn đốn ăn thịt thịt: Không phải chứ, bây giờ đều lưu hành cách giết cẩu độc thân như vậy phải không? Đôi thê thê này đi dự lễ trao giải của đối phương là hành vi rải cẩu lương kỳ quái gì chứ?
@Khanh khanh biết ý tôi: Cảm ơn đã đến, nhưng vì sao các nàng lại không xuất hiện cùng nhau, Lê Sơ có hoạt động khác sao?
@Thế giới đệ nhất ngọt lê: A sao chị dâu lại đến, tỷ tỷ đâu rồi?
@Thanh Lê đệ nhất vũ trụ: Tôi dự cảm sắp đến sẽ tràn đường nha!
@Thanh Lê hôm nay công khai chưa: Tôi cảm giác chính là hôm nay! Ninh lão sư đừng làm chúng ta thất vọng nha!
Vốn dĩ là Lê Sơ muốn đến, nhưng bị Ninh Mạn Thanh ấn lại giường, để nàng nghỉ ngơi, bản thân cô lại đi tham dự lễ trao giải của Lê Sơ.
Lần này Lê Sơ cũng nhận được đề cử thị hậu, mà Ninh Mạn Thanh đã xem xét qua số liệu của <> rồi, cảm thấy giải thưởng lần này chắc hẳn là rơi vào tay Lê Sơ.
Một loạt tiết mục qua đi, chờ đến lúc công bố nữ chính xuất sắc nhất, thân thể Ninh Mạn Thanh lại càng thẳng.
MC trêu chọc nói: "Ban tổ chức kiến nghị lần sau các vị không cần tự mình đến tham dự, nói không chừng tỷ lệ đoạt giải sẽ cao hơn một chút."
"Nữ chính xuất sắc nhất lần này là.... Lê Sơ của <>"
Đầy tiếng hoan hô, Ninh Mạn Thanh mang theo nụ cười đi lên sân khấu, trở thành tiêu điểm giờ khắc này, mà cô mở miệng chính là chấn động.
"Cảm ơn các vị đã luôn yêu thích và ủng hộ vợ của tôi, phần thưởng này tôi cho rằng nàng danh xứng với thật."
Đêm nay, dư luận oanh động, Ninh Mạn Thanh Lê Sơ công khai chiếm gần hết hotseach.
Đây là chủ mưu tuyên bố bao lâu chứ, là nhiệt liệt xán lạn lãng mạn, là yêu đương như cây liền cành chim liền cánh không thể tách rời, liếc mắt một cái đều hiểu rõ.
Đây không phải là kết thúc, mà là bắt đầu cho một cái khác.
[Chính văn hoàn]
20.9.2021
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT