Liên Hi Hoàn đúng là đại gia mà, bọn họ ở biệt thự số 8 có sân bay chuyên dụng, anh không chỉ có một đống bất động sản ở ngoại ô mà còn có cả trang viên tư nhân cùng sân bay tư nhân nữa.
Cô vội vàng ra vẻ xấu hổ từ chối : “Thế sao được, người ta còn muốn khiêm tốn đó, nếu mỗi ngày đều ngồi máy bay đi học để cho các bạn học khác thấy thì sẽ không tốt đâu! Không bằng để em đến ở trong ký túc xá của trường học đi, cũng đỡ phải mỗi ngày đi tới đi lui.”
Lần này nhìn xem anh tiếp chiêu kiểu gì!
Thấy Liên Hi Hoàn trầm ngâm không nói, cô vội vã nói : “Trường học có phân phòng ký túc xá cho em, tuy điều kiện không bằng trong nhà, nhưng với em thì vẫn đủ thông qua, em ở tại trường học, cũng thuận tiện cho việc học tập của em...”
Liên Hi Hoàn có vẻ như đang do dự, đôi mắt thâm trầm, Giang Mộng Nhàn ở bên làm bộ rót ly rượu để nhìn anh.
Lại không biết Liên Hi Hoàn cũng đang quan sát cô.
Thật lâu sau, cuối cùng anh cũng gật đầu : “Được.”
Giang Mộng Nhàn hớn hở nhướng mày, nếu vào ở trong ký túc xá thì cô có ít nhất 5 ngày tự do, Liên Hi Hoàn bận rộn như vậy, có khi mười ngày nửa tháng cũng không gặp được nhau, chờ lâu ngày có khi lại hoàn toàn quên mất cô, thế là cô được tự do rồi!
Tuy cô rất hưởng thụ các loại tài nguyên cùng cuộc sống sinh hoạt thoải mái mà Liên Hi Hoàn mang đến, nhưng Giang Mộng Nhàn vẫn không thấy xấu hổ mà hy vọng có thể không cần ngủ với anh, ai biết đương lúc ngủ anh có vớt con lươn từ trong bể cá kia ra hay không...
Nhưng không nghĩ tới, những lời sau đó của Liên Hi Hoàn gần như là tạt một chậu nước lạnh vào đầu cô, khiến cô mất hết cả can đảm︰
“Anh chuyển đến gần trường học cùng em!”
Liên Hi Hoàn vẫn vô cùng phong độ, dùng khăn trắng lau miệng, sau đó tao nhã buông dĩa xuống, vẻ mặt chân thành nói ra những lời này.
Giang Mộng Nhàn thiếu chút nữa bị rượu đỏ làm cho sặc, vội vàng đáp : “Thế sao được! Em ở trong ký túc xá nữ sinh, nam sinh không thể đi vào, nếu bị trường học phát hiện, em sẽ bị trừ điểm mất.”
Liên Hi Hoàn tao nhã mê người nhấp một ngụm rượu đỏ, mỗi tiếng nói cử động của anh đều để lộ sự tao nhã trời cho, đúng là một cái gen tốt.
Đặt ly rượu xuống, anh nói : “Anh có bất động sản ở gần đại học Kinh Đô.”
Giang Mộng Nhàn chợt ngẩn ra, tuyệt đối không nghĩ tới, anh sẽ ra chiêu này.
Đoạn đường gần đại học Kinh Đô tuy không phải là nơi tốt nhất kinh đô, nhưng những gia đình quyền quý của kinh đô đa số lại sống ở đây, không nghĩ tới cái tên biến thái Liên Hi Hoàn này còn mua nhà tại gần đại học Kinh Đô.
Liên Hi Hoàn mỉm cười : “Thế nào? Nghe tin chồng em muốn đến ở cùng với em, em cao hứng đến độ u mê luôn sao? Đối diện cổng trường học có một khu bất động sản lớn, đều là của anh, anh rời đến đó ở cùng em...”
Khóe miệng Giang Mộng Nhàn khẽ giật giật một hồi, trong lòng đang không ngừng cảm thán, Liên Hi Hoàn thật đúng là đại gia mà, có thể vào ở trong căn biệt thự có khuôn viên riêng cùng với căn tứ hợp viện ngay gần cố cung kinh đô đã không phải giàu dạng vừa rồi!
Liên Hi Hoàn có vẻ như không phát hiện ra vẻ không thoải mái của cô, anh nhấp một ngụm rượu đỏ : “Tất cả nhà cửa tốt nhất ở gần khu vực đại học Kinh Đô đều là của anh, em muốn nghỉ ngơi ở đâu cũng đều được!”
Thấy Giang Mộng Nhàn còn không chưa trả lời, anh trái lại tự nói : “Anh nhớ anh có một căn hộ nhỏ, ngay ở bên cạnh đại học Kinh Đô, hình như chỉ cách ký túc xá nữ của em có một bức tường thôi, nếu không, chúng ta đến đó ở nhé?”
Giang Mộng Nhàn bày tỏ mình bị kinh hách, cô không còn lời nào để nói với đại gia cả.
…………
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT