Chương 13.1: Chồng cô là tên biến thái

Mới vừa ra khỏi phòng, Giang Mộng Nhàn đúng lúc nghe thấy câu nói kia, sợ tới mức trước mặt tối sầm, thiếu chút nữa lăn lông lốc từ trêи cầu thang xuống.

Linh hồn quật cường gắng gượng chống đỡ cho thân hình mảnh mai của cô, cô từng bước đi xuống, mỗi bước đều khiến tâm hồn run rẩy.

Liên Hi Hoàn quả nhiên là tên biến thái! Một thùng kia còn không biết phải dùng đến khi nào, giờ lại mua thêm nữa chẳng phải cái thân thể nhỏ bé này của cô se xbị ép khô hay sao!

Giang Mộng Nhàn từng bước đi xuống, dép lê màu trắng gạo nhẹ nhàng giẫm lên mặt đá hoa, lộ ra đầu ngón chân nhẵn nhụi, cô mặc chiếc váy liền áo Liên Hi Hoàn mới mua, là một bộ váy vô cùng thanh lịch thục nữ số lượng có hạn, Liên Hi Hoàn cũng không phải mua lung tung, tất cả lớn nhỏ đều vừa khít, dán sát vào vòng eo vô cùng xảo diệu, để lộ ra cái eo không đầy một nắm, mét váy trắng tinh chỉ đến đầu gối để lộ ra một đoạn cẳng chân, toàn thân váy trắng làm nổi bật dáng người tinh xảo đặc sắc của Giang Mộng Nhàn, hệt như Bạch Tuyết.

Làn da của cô vốn rất trắng, được bảo dưỡng một năm nay lại càng trắng đến chói mắt.

Sự xuất hiện của cô đương nhiên đã dẫn tới sự chú ý của ba người trong phòng khách, không thể phủ nhận, bọn họ đều vô cùng kinh diễm, bọn họ là người có địa vị cao đã quen nhìn phù hoa cùng truỵ lạc, ánh mắt đã bị tha hóa, nhưng lúc thấy Giang Mộng Nhàn, bọn họ vẫn không nhịn được mà kinh diễm một phen.

Lăng Vân còn tưởng là mình nhìn lầm chứ, một năm trước anh ta đưa Giang Mộng Nhàn đến, cô vừa đen vừa gầy, lúc này mới một năm không gặp, sao cứ có cảm giác như đã thay đổi thành người khác vậy?

Tần Phiến cũng phải mở rộng tầm mắt : “Đây là Gà Con nhà cậu?”

Nào có vẻ gì là xấu xí xanh xao vàng vọt, cả người không có lấy một lạng thịt? Huống hồ, cô chẳng giống Gà Con chỗ nào!

Liên Hi Hoàn nhìn Giang Mộng Nhàn lúc này sặc sỡ loá mắt, anh cũng vô cùng kiêu ngạo, vỗ vỗ bên cạnh mình nói : “Gà Con, mau đến đây ngồi.”

Tần Phiến cào cào cái đầu tóc vàng, vẫn là vẻ mặt không thể tin nổi : “Hoàn toàn khác người trêи giấy đăng ký kết hôn của cậu, thế này là phải động dao kéo bao nhiêu lần thì mới được chứ!”

Hiển nhiên anh ta không nhận ra Giang Mộng Nhàn, Giang Mộng Nhàn của hiện tại và Giang Mộng Nhàn ban ngày hoàn toàn không giống nhau, ban ngày cô cá tính tiêu sái không kiềm chế được, hệt như một con báo hoang, nhưng về đến bên người Liên Hi Hoàn rồi cô từ báo hoang bỗng biến thành chú mèo ngoan hiền.

Tần Phiến và Lăng Vân không nhận ra Giang Mộng Nhàn, nhưng Giang Mộng Nhàn lại nhận ra bọn họ.

Người đàn ông một đầu tóc vàng hãy còn mới mẻ trong ký ức của cô, hôm nay cô còn tặng cho anh ta một nụ hôn gió cơ mà!

Lại nhìn Lăng Vân ngồi kế bên, hôm nay hình như cô có từng thấy anh ta ngồi trong chiếc Lincoln kia thì phải.

Cô nhớ rõ trong xe lúc ấy có bốn người, một tài xế, một là Lăng Vân, một người tóc vàng, và còn một người người đàn ông nữa, cô dùng sức hồi tưởng lại bộ dáng của người đàn ông kia, càng nghĩ càng cảm thấy, người đàn ông kia rất giống Liên Hi Hoàn...

Ánh mắt Giang Mộng Nhàn vừa lúc chống lại Liên ánh mắt cười như không cười của Hi Hoàn, trong đầu "đoàng’ một tiếng nổ tung, ngược lại lông tơ trêи người dựng đứng hết lên!

Cô vậy mà lại dám cho người đàn ông khác một nụ hôn gió ngay trước mặt chồng mình!

…………

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play