Trì Phương không để ý đến sự bối rối của Vu Mặc, vì khóc nhiều nên mắt cậu hơi sưng, tuy có thể trang điểm để che bớt, nhưng nhất định vẫn sẽ bị phát hiện. Chắc chắn qua hôm sau sẽ có tin cậu chủ nhỏ của Trì gia bị người nhà lạnh nhạt, đau lòng rơi lệ.
Trì Phương nhúng khăn mặt vào nước lạnh, chườm lên quầng thâm. Cậu ra khỏi nhà vệ sinh, chợt nhìn thấy Vu Mặc đứng trong góc phòng ngủ, đối mặt với bức tường, không nhúc nhích, cậu khó hiểu: "Cậu đứng đấy làm gì thế?"
Vu Mặc: "Tôi đang chịu phạt."
"? ? ?" Trì Phương đổi khăn chườm sang mắt khác, "Sao lại chịu phạt?"
"Cậu khóc." Vu Mặc hơi nghiêng đầu nhìn về phía Trì Phương, "Tôi làm hỏng việc."
Nên cậu đứng đó úp mặt vào tường hối lỗi à...
Trì Phương cạn lời: "... Mơ thôi mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play