19.
Trong nhà của chủ nhân thực ra có rất nhiều thông tin, chẳng hạn như một đống chụp ảnh chung ở trên tường, còn có trên giá sách, phần lớn sách mà chủ nhân đọc là sách kinh tế, mà ở trên chiếc giá sách còn lại, tùm lum đủ các thể loại, cái gì cũng có.
Có truyện tranh, có tạp chí, có tiểu thuyết, có "canh gà cho tâm hồn".
Tắc kè hoa nếu như muốn hiểu biết một người, cần phải hiểu biết sách người ta đọc.
Nó không mảy may có một tẹo hứng thú với đống sách kinh tế của chủ nhân, cho nên nó đã tốn công tốn sức một phen, mới đẩy được một cuốn tiểu thuyết mà nó vừa liếc sơ qua là có ấn tượng mạnh ra khỏi giá sách, hạ cánh thẳng xuống mặt đất.
Một cuốn tiểu thuyết trông là đã có hứng đọc ngay, chủ nhân chưa đọc xong.
Có một tấm thẻ dấu trang được kẹp vào giữa cuốn sách.
Tắc kè hoa đọc vài dòng, sau đó hoàn toàn không thể ngừng được.
Hoàn toàn quên mất mình đang ở đâu, muốn làm gì, hoàn toàn bị cuốn vào cốt truyện, không tự thoát ra được.
Đến khi chủ nhân trở về, thì trông thấy một con tắc kè hoa đang nằm trên một cuốn sách, trên mặt trang sách bị ướt một mảng lớn.
Anh tưởng rằng tắc kè hoa tè bậy, còn tè trên cuốn sách mà người kia thích nhất.
Anh khom lưng bế con tắc kè hoa đang bíu vào trang sách lên: "Nếu như bị cậu ấy biết mày làm chuyện hư đốn trên sách của cậu ấy, thì mày tiêu rồi đó!"
Giọng nói rất nghiêm túc, nhưng biểu cảm vẫn thể hiện rất rõ sự nuông chiều.
Chủ nhân thả lại tắc kè hoa với vẻ mặt ngơ ngác vào bể thủy tinh, còn chỉ chỉ vào bãi cát trắng mịn: "Lần sau nhớ giải quyết ở chỗ này nhé."
Tắc kè hoa lúc này mới chợt ngộ ra, người này là đang hoài nghi nó bạ đâu tè đó!
Sỉ nhục người ta quá đi mất, sỉ nhục người ta quá đi mất!
20.
Tắc kè hoa rất tức giận, cho dù buổi tối chủ nhân đổi món khác cho nó ăn, nướng cho nó hai xiên thịt to tướng, nó vẫn là hết sức tức giận.
Kia rõ ràng là nước mắt cảm động của nó.
Sao có thể nói rằng nó bạ đâu tè đó.
Cho dù nó có là một con tắc kè hoa, nó cũng là một con tắc kè hoa có tôn nghiêm.
Đó là những giọt nước mắt nhập tâm của nó mà, tuy rằng chưa có ai nói rằng tắc kè hoa biết khóc, nhưng cũng đâu có ai nói rằng tắc kè hoa không biết khóc.
Ha ha, loài người ngu xuẩn.
Càng quá đáng hơn chính là, chủ nhân thế mà lại bế nó đi, vào ngay thời điểm mấu chốt.
Nó rất muốn xem nhân vật chính sau khi biết được người mà mình vẫn luôn tưởng là cha ruột hóa ra lại là mẹ đẻ của mình, sẽ có phản ứng gì.
Đáng ghét!
21.
Tâm trạng của tắc kè hoa không tốt lắm.
Hôm nay chủ nhân đưa nó đi bệnh viện, vẫn lau mình và xoa bóp cho người ở trên giường như thường lệ, để phòng ngừa teo cơ.
Lại biết đâu ngờ, điện tâm đồ và chỉ số huyết áp của người trên giường đột nhiên bị tụt xuống ngưỡng nguy hiểm.
Chuông cảnh báo vang lên, bác sĩ và y tá đều chạy vọt vào.
Gương mặt của chủ nhân trắng bệch, sắc mặt còn thê thảm hơn so với người ở trên giường.
Tắc kè hoa cảm thấy, nếu người ở trên giường kia thật sự chết, chủ nhân có lẽ cũng sẽ cách cái chết không còn xa.
Nhưng nó lại suy đoán, nếu như người ở trên giường kia là nó, chủ nhân yêu nó như vậy, nó sẽ đau lòng.
Bởi vì không nỡ.
22. .
ngôn tình hayKhông sai, tắc kè hoa thích chủ nhân,
Tuy rằng một chuỗi hoạt động tâm lý trước đó, đều biểu thị nó rất ghét bỏ chủ nhân.
Nhưng nó không thể chống cự được phản ứng sinh lý của chính mình.
Hiện tại nó chỉ cần trông thấy chủ nhân, là hoa văn khắp toàn thân sẽ biến thành từng mảng lớn màu đỏ rực.
Hormone tràn trề.
Nó đang thực hiện hành vi quyến rũ bạn tình với chủ nhân, nếu không thích, sao có thể có phản ứng như vậy.
Dẫu cho tắc kè hoa cảm thấy bản thân ghét bỏ như thế nào, lý trí như thế nào, phản ứng sinh lý của nó cũng đã đủ để chứng minh sự "nghĩ một đằng nói một nẻo" của nó.
Hơn nữa, nếu nó là người kia thì còn đỡ, nếu nó không phải là người kia, nó chẳng phải là rất thảm.
Sẽ mãi luôn mãi luôn phải nhìn người mình thích sánh đôi với người khác.
Mà hiện tại, lỡ như người kia có mệnh hệ gì, chủ nhân sẽ trở nên khổ sở đến như vậy, nó cũng rất khó chịu.
Đám người chạy đến ứng cứu, chủ nhân đứng ở ngoài phòng cách ly đỏ mắt, lại không có khóc.
Nó nhìn chủ nhân kéo một sợi dây chuyền ra từ trong lồng ngực, hôn lên những hoa văn ở trên mặt dây chuyền một cách chân thành, si ngốc mà nhìn người ở trong phòng bệnh xuyên qua cửa sổ thủy tinh.
Trong lòng của tắc kè hoa đau nhói từng cơn, vừa đau lại vừa nhức, vừa ghen ghét lại vừa ước ao.
23.
Trong nhà chủ nhân có một quyển album, những tấm ảnh chụp được cất vào bên trong tắc kè hoa chưa từng thấy.
Xong việc ở bệnh viện, chủ nhân mỏi mệt trở về nhà, lấy album ra khỏi tủ đầu giường.
Tắc kè hoa an phận mà nằm trên vai của chủ nhân, một đôi mắt dán chằm chặp vào quyển album.
Xem một hồi thì ối giời ơi, tắc kè hoa tí thì tuột xuống khỏi vai của chủ nhân vì sốc.
Bên trong quyển album kia, chứa đầy ắp ảnh chụp của người trong bệnh viện.
Điều làm người kinh hãi chính là, những bức ảnh này, bà mịa nó toàn là chụp lén.
Đây lại là kiểu PLAY gì đấy?
Đầu óc của tắc kè hoa có chút load không được, nó từ từ bò xuống khỏi người chủ nhân.
Nó vẫn chưa từng để ý tới những bức ảnh chụp chung ở trong phòng khách.
Bởi vì trong tiềm thức của nó, chính là cảm thấy những bức ảnh đó nên là ảnh chụp của chủ nhân và chủ nhân trước của nó.
Nhưng trông thấy ảnh chụp lén, nó tự dưng cảm thấy, chuyện này...... hình như có gì đó không đúng?
24.
Ảnh chụp trong phòng khách đích thực là ảnh chụp chung, nhưng không phải tất cả đều là ảnh chụp của chủ nhân và chủ nhân cũ.
Càng nhiều hơn là ảnh chụp của chủ nhân cũ và một người con gái.
Tắc kè hoa cảm thấy đầu óc của mình sắp không đủ dùng.
Nó xem những bức ảnh thân mật của cô gái kia và chủ nhân cũ, lại nhìn những ảnh chụp kiểu anh em tốt của chủ nhân và chủ nhân cũ, bỗng nhiên đã hiểu ra rồi.
Ôi mẹ ơi! Chủ nhân cũ hóa ra là một cậu trai thẳng, thẳng tăm tắp!
Vậy vậy vậy...... chủ nhân yêu thầm?
Yêu thầm??!!!
Hóa ra hai người không phải là ở chung mà là thuê chung nhà??
Tắc kè hoa ngây người nhìn những bức ảnh chụp chung, thế rồi bất chợt bừng tỉnh, thì ra nó thực sự không phải là chủ nhân cũ, nó không phải là người đang nằm trong bệnh viện kia.
Bởi vì nó thích chủ nhân, mà người kia, thì chỉ coi chủ nhân là anh em tốt.
=====================================================================