Edit: Tiệm Bánh Sò

Lục Thu ngủ đến trưa mới tỉnh, Neville vẫn còn đang ngủ. Cô leo ra khỏi ổ mèo bò lên bàn, tiếp tục ôm quang não học. Cô dùng đến mấy tiếng đồng hồ vùi đầu khổ sở nhớ. Chữ viết ở đây không đơn giản gọn nét như tiếng Anh, nhưng cũng không chỉnh tề từng nét như chữ Hán mà chữ nào chữ nấy cũng cong cong tròn tròn. Nom nhìn giống như đóa hoa, có cái cong ít có cái cong nhiều, phức tạp đến hoa mắt. Hình như chữ nào có càng nhiều đường xong thì càng có nhiều âm tiết thì phải. Việc này còn khó hơn người nước ngoài học chữ Hán nhiều, Lục Thu học mãi không nhịn được nắm tóc. Mãi cả buổi mà cũng cũng chỉ mới học thêm được hai chữ thôi, thuận tiện ôn lại năm chữ học lúc sáng. Vì quá mức chuyên chú mà Neville tỉnh lại lúc nào cô cũng không phát hiện.

Neville nằm mơ, hắn mơ thấy bé sủng vật bị bắt đi ngay trước mặt hắn, dù hắn có đuổi thế nào cũng không kịp. Hắn sốt ruột quơ chân sờ sờ bên người, lại phát hiện sờ phải khoảng không, hắn lập tức đứng thẳng lên, tỉnh táo lại trong giây khắc. Bé sủng vật đúng là không ở cạnh, nhưng cũng cách không xa. Hắn liếc thấy mà hình lơ lửng trước mặt Lục Thu, hình như là chương trình dạy chữ cho con non. Mà bé sủng vật của hắn, hình như đang học chữ.

Tâm tình Neville phức tạp khôn cùng, chẳng lẽ bé sủng vật thật sự là động vật khai trí sao? Muốn kiểm tra đặc biệt không thể làm trong nhà được, phải đến thành phố lớn kiểm tra thêm. Lúc trước hắn đã định đi một chuyến, xem ra chuyện này không thể trì hoãn nữa rồi. Nếu như bé sủng vật thật là động vật khai trí, vậy, vậy hắn cũng không để nó đi đâu! Chuyện này nghĩ cũng đừng nghĩ! Móng vuốt Neville vồ tấm thảm mềm trên ổ mèo một cái.

Lục Thu đột nhiên nghe được tiếng động, quay đầu, nhìn thấy Neville đang đứng trong ổ mèo mắt sáng rực nhìn cô chằm chằm.

Nguy rồi! Bị phát hiện!

Cô bối rối tắt hình chiếu, vội vàng ném quang não di động đi, chắp tay sau lưng cúi đầu không dám nhìn hắn như một đứa nhỏ làm việc gì sai vậy. Lục Thu cũng không biết vì sao mình phải luống cuống, kỳ thật đây cũng đâu phải chuyện gì lớn. Có lẽ sâu trong nội tâm, cô sợ mình bị những động vật này coi như dị loại, tựa như những động vật thành tinh trong truyền thuyết đều che giấu bản thân vậy, tránh khỏi bị người khác xem là dị biệt giam vào phòng thí nghiệm. Người và mèo không cùng tộc, con người sớm đã phân mình ra khỏi quần thể động vật rồi. Vì vậy cô một mặt sợ hãi mình sẽ bị xem là dị biệt, một mặt lại không thoát được thói quen khi làm người, không thể nào thích ứng việc phải sống như một sủng vật được.

Neville nhẹ nhàng nhảy từ ổ mèo lên bàn, nhìn quang não di động bị ném sang một bên, không hề trách cứ cô gì cả mà ngược lại còn nhặt nó lên nhét vào tay cô. Lục Thu cầm quang não sửng sốt, sau đó bị một lồng ngực thật lớn ôm trọn. Lồng ngực mèo lớn vẫn mãi khiến người ta cảm thấy ấm áp và an tâm như vậy. Trái tim vừa bị treo lên lại được thả trở về. Có một cảm giác rốt cuộc cũng tìm được một nơi có thể yên tâm đặt chân trên thế giới này, không còn bơ vơ lạc lõng nữa.

Nếu bé sủng vật muốn học thì Neville cũng không cấm nó sử dụng quang não, cứ ôm nó như vậy, mở lớn hình chiếu ra cùng nó học chữ. Tựa mình trên chiếc ghế mình mèo học cảm giác tuyệt hơn mặt bàn lạnh lẽo nhiều, hiệu suất của Lục Thu cũng cao hơn không ít.

Một người một mèo chung sống hòa hợp như vậy, đến chạng vạng tối, khi độ hot của Livestream bắt đầu hạ thì một bài diễn văn luận tội được ba chủ kênh có hơn triệu fans hâm mộ đồng loạt đăng lên.

"Về việc liên quan đến kênh Livestream sủng vật nổi lên gần đây, có vài điểm đáng ngờ cần phải xem xét lại."

Kế đến là một màn miêu tả cụ thể về ba video Livestream đã đăng, tất cả biểu hiện của Lục Thu đều được tả cụ thể, từ đầu đến cuối đều gom lại một ý, con sủng vật tuyệt đối đã bị ngược đãi tàn khốc. Nói không chừng răng nhọn và móng vuốt của nó cũng đã bị người chủ Neville này nhổ mất. Cũng chưa từng có tiền lệ như vậy, lúc trước cũng có những chủ nhân vì móng vuốt của sủng vật quá sắc nhọn, sợ rằng sẽ làm chủ nhân bị thương nên đã nhẫn tâm cắt tận xương móng vuốt của nó. Hành động đó quả thực khiến toàn thú rét run. Còn nữa, dù có là khỉ biến thị thì cơ thể của khỉ cũng không nhỏ như vậy, hãy xem trong Live sủng vật đã được cho ăn gì đi, cá chết không dinh dưỡng, chanh chua không thể nuốt được. Trong Livestream thay quần áo kia, liên tiếp thay nhiều bộ quần áo như vậy, rõ ràng sủng vật đã mệt lắm rồi mà vẫn không ngừng. Cũng có thể nhìn ra con sủng vật này rất e ngại chủ nhân, không dám chống lại mệnh lệnh của chủ nhân. Trong Live mới nhất, trong đoạn mở đầu, chủ kênh duỗi móng với con khỉ không lông kia muốn ôm nó, con khỉ sợ hãi phát run trong ngực hắn, hoàn toàn không dám lộ mặt.

Chứng cứ xác đáng bày ra trước mặt, chỉ cần từng nuôi sủng vật là có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, chắc chắn là sủng vật đã từng bị ngược đãi và chịu huấn luyện tàn khốc rồi. Sủng vậy rơi vào tay một chủ nhân tàn ác như vậy, giờ còn bị dùng làm công cụ kiếm tiền, thực sự là quá đáng thương.

Cuối bài viết, người đăng nghiêm khắc khiển trách hành vi này, cũng mong mọi người xem của nền tảng Dousha cùng nhau cứu khỉ không lông ra.

Bài viết này được đăng lên, rất nhanh đã có mấy Lãnh chúa có hơn chục triệu fans hâm mộ chia sẻ, độ phủ sóng nhanh chóng lan ra toàn nền tảng. Lục Thu đã hot từ lúc sáng đến giờ, có rất nhiều động vật đã xem Livestream, nhưng khi đó mọi chuyện vẫn còn bình thường, trên bình luận đều nói cô đáng yêu như thế nào, cũng không ai nghĩ nhiều, đừng nói đến là chuyện ngược đãi. Giờ xem bài viết này rồi nhớ lại thì quả thực cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng. Con sủng vật kia đúng là quá gầy, cánh tay mảnh đến mức gần như chỉ cần đụng một cái là sẽ gãy, cũng không phải con non, một động vật trưởng thành sao lại nhỏ đến thế này chứ! Bất kì ai yêu mến, trở thành người hâm mộ của cô đều phẫn nộ vô cùng.

Dưới sự dẫn đường vô tình cố ý của mấy Lãnh chúa nổi tiếng, một lượng lớn người xem kích động bắt đầu tràn vào video Livestream của Neville nhục mạ, lời nào cũng vô cùng khó nghe. Tất cả đều chủ trương giương cờ hiệu cứu vớt Lục Thu, muốn Neville giao cô ra. Thậm chí còn có mấy người kiến nghị lên hộp thư quản lý tài khoản Dousha, đề nghị họ có thể khóa kênh này lại. Chỉ hơn một giờ, đề tài ngược đãi sủng vật này đã vượt qua độ hot của Lục Thu, trực tiếp treo trên trang đầu nền tảng.

Judy đã một ngày một đêm không ngủ, khi đọc được bài viết kia, cô liền ngây dại. Lúc trước khi xem Livestream cô cũng từng hùa theo mắng Neville là con mèo cặn bã, nhưng chưa từng nghĩ đến việc con sủng vật kia bị ngược đãi, bởi vì cô không nhìn ra được điều đó, bầu không khí rõ ràng không phải. Vì vậy khi nhìn thấy chủ đề bài viết, ý nghĩ đầu tiên của cô là phủ định. Không thể nào, nghĩ thế nào cũng không nhìn ra những dấu hiệu này, tuyệt đối là nói xằng nói bậy. Trước khi bình luận trên bài viết, cô lại kiềm chế xúc động xem kĩ bài viết hai lần nữa, chân mày nhíu lại. Cái này vậy mà viết cũng có lý, có chứng cứ hẳn hoi, cũng không phải là nói suông, ngay cả những phản ứng chi tiết của Lục Thu cũng cắt ghép ra, khiến người ta không thể phản bác được.

Judy nhìn chằm chằm vào những đoạn cắt, ban đầu Lục Thu quả thật không dám tới gần mèo xám, biểu tình vừa cẩn thận vừa khiếp đảm. Nhưng đoạn cắt chỉ đến đây, chuyện xảy ra sau đó cô biết, Lục Thu phát hiện mèo bị thương đã vô cùng lo lắng giúp băng bó vết thương cho mèo xám, tuyệt đối không sợ hãi chút nào. Nếu một con sủng vật bị ngược đãi thật thì nó sẽ nhân lúc chủ nhân ngủ giết chết chủ nhân hoặc là chạy trốn, nếu không dám chạy thì chắc chắn cũng sẽ không chủ động tới gần. Nghĩ thế nào cũng không hợp lý.

Đã tìm được chứng cứ phản bác rồi, bài viết này đang cắt câu lấy nghĩa, cố ý không nhắc đến những động tác thân cận mà còn xuyên tạc ý, không phải sự thật. Judy đã là người theo dõi Lục Thu lâu rồi, không ít fans hâm mộ đều đến hỏi cô chuyện này. Lúc này Judy đã bình tĩnh lại, cô trả lời: "Tôi tin tưởng chủ kênh không phải động vật như vậy, hắn đối xử với sủng vật rất tốt."

Trả lời xong thắc mắc của fans hâm mộ, cô lại lên trang chủ lãnh địa của mình đăng một bài làm sáng tỏ cho Neville, cũng viết tất cả những phát hiện của mình vào. Nhưng lúc này trừ một phần nhỏ fans hâm mộ còn duy trì tỉnh táo, đa số đều đang kích động, thậm chí còn có mấy tên fans cuồng biến thành anti, bắt đầu chỉ trích Judy không có sự đồng cảm, còn nói giúp cho loại mèo cặn bã như Neville.

Judy giận đến mức muốn khóc. Ba Lãnh chúa đăng bài viết lên vì việc này mà lượng fans hâm mộ nháy mắt tăng thêm gần một triệu nữa. Những động vật khác thấy thế cũng nhao nhao chia sẻ theo, tất cả đều một lòng căm phẫn cũng nhau khiển trách thảo phạt Neville.

Cho đến giờ Neville vẫn không có bất kì phản ứng nào, có fans hâm mộ ngồi không yên, định thông qua những thông tin lộ ra trong Livestream của hắn đào ra thân phận hắn. Neville là Tam Vương tử nhưng chưa bao giờ xuất hiện trên bản tin chính thức của Đế quốc. Trong vài năm đầu, hắn cũng được đưa ra ngoài tham gia các sự kiện, nhưng đó chỉ là một số bữa tiệc riêng tư. Hắn thậm chí còn không dùng tước hiệu đến các lãnh địa mà chỉ dùng thân phận du khách ngẫu nhiên đi thăm dò động thái trên lãnh địa. Một Tam Vương tử lại điệu thấp đến mức như không tồn tại, hầu như còn không thể điều tra ra thông tin của hắn trên mạng. Vương tộc cũng không lưu thông tin của hắn vào tư liệu chính phủ, sự tồn tại của hắn bị bỏ qua, nhưng đồng thời, cũng đã giúp hắn hoàn toàn ẩn mình.

Vì vậy, những động vật kia có dùng bất cứ kỹ thuật cao siêu nào tìm tới tìm lui, một chút dấu vết liên quan đến Neville cũng không tìm thấy. Điều này khiến không ít động vật cảm thấy quái dị, chẳng lẽ hắn ta có thân phận gì ghê gớm lắm? Cuối cùng, đại đa số động vật đều từ bỏ. Có lẽ người ta thật sự có chống lưng cũng nên, mấy trường hợp như thế này bớt trêu chọc thì tốt hơn.

Biết chuyện không thể tìm được thông tin gì về Neville, ba người Vina đều có chút thấp thỏm.

"Sao lại không tra được gì chứ, một con mèo lớn như vậy, tên cũng đã đăng sẵn trên kênh rồi. Có phải là chi tiền chưa đủ không?"

Dinah chần chờ đoán: "Có phải là mã hóa ẩn rồi không, không đủ quyền hạn không tra được, có phải hắn là nhân vật lớn gì không? Hắn biết bay, chỉ có mèo của Vương tộc mới bay được, không phải hắn là..."

"Không thể nào! Tôi đã tra rồi, Vương tộc không có ai là Neville cả. Đừng có tự mình dọa mình, đây chỉ là một kẻ râu ria mà thôi. Mấy người sợ hãi cái gì, chẳng lẽ chứng cứ chúng ta liệt kê ra không phải sự thật sao? Tất cả mọi người đều có thể nhìn được, người phải hoảng là hắn ta mới đúng."

"Kỳ thật, trừ nhện và cá ra thì cũng đâu có chứng cứ trực tiếp khác đâu." Shanna lẩm bẩm, cũng không dám nói ra. Việc đã đến nước này, đã không thể lùi được nữa rồi.

____________________

Đợi đến khi Neville chú ý đến thông báo nhảy điên cuồng trong quang não thì đã đến giờ cơm tối. Hắn đã sớm tắt hết chuông báo đi, vậy nên tin nhắn mới tích lũy từ chiều đến giờ chưa đọc.

Khi đó Lục Thu học mệt mỏi xong, như trút được gánh nặng đóng quang não di động lại, ôm lấy chân trước Neville xoa xoa nắn nắn một hồi lâu, cũng không biết thế nào mà vô tình mở quang não của hắn lên. Neville đang chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên nhìn thấy thông báo tin nhắn của mình đã sắp đạt đến cực hạn rồi. Sao lại có nhiều tin nhắn như vậy chứ? Hắn ấn mở bảng tin lên, đồng thời, Ruth cũng leo lên phòng.

"Đại nhân, xảy ra chuyện rồi!"

Ruth chưa bao giờ kinh hoảng như vậy, ông ta lúc nào cũng làm việc ổn trọng. Neville ngẩng đầu nhíu mày nhìn ông ta: "Chuyện gì mà hoảng hốt như vậy?"

"Ngài xem trên kênh Livestream của ngài và lãnh địa trên mạng đi, có bài viết nói ngài ngược đãi sũng vật, được rất nhiều Đại Lãnh chúa chia sẻ."

Ruth đang rất tự trách, phải nói là vô cùng mới đúng. Một trong những điểm mấu chốt của bài viết chỉ trích Neville ngược đãi sủng vật kia là việc cho sủng vật ăn cá chết và chanh, tất cả đều là do ông ta tự tiện làm chủ, không liên quan đến Neville. Nếu không phải ông ta tự chủ trương, Neville sẽ không bị nhiều người mắng như vậy. Nghĩ đến đây, ông ta nhanh chóng nhảy vào phòng, cả người quỳ rạp xuống sàn, đầu cúi gằm.

"Đại nhân, người trách phạt tôi đi."

Neville không nói gì, bỏ qua một đám tin nhắn kia, mở lãnh địa lên xem, cẩn thận xem bài viết công kích hắn kia. Hiển nhiên hắn cũng thấy đĩa cá chết kia, chính là cá khô mà Lục Thu đã cho hắn ăn. Dưới bài viết đã tràn ngập bình luận mắng hắn, lời khó nghe gì cũng có. Nếu là lúc trước thì có lẽ tâm trạng của hắn sẽ bị dao động chút, nhưng giờ thì những công kích này không lọt vào mắt hắn nữa rồi. Trừng mắt, hắn gầm với Ruth đang quỳ trên đất: "Đứng dậy! Còn ra thể thống gì! Tất nhiên là ông sai rồi, vậy thì phạt ông ăn cá một tháng."

Neville biết, dù không có đĩa cá kia thì những động vật muốn không kích hắn cũng sẽ tìm lí do khác làm cớ. Hắn nhìn lại mấy chủ kênh đăng bài, tất cả đều là những chủ kênh trong khu sủng vật. Những chủ kênh này nói nổi không nổi, cũng có chút danh đó, mấy chủ kênh này hợp lại nhắm vào hắn lần này chắc chỉ do cảm thấy sự nổi tiếng của mình uy hiếp đến bọn họ mà thôi. Đơn giản là vì muốn thông qua phương thức này để mưu cầu lợi ích cho bản thân thôi. Tỉ như là độ nhận diện, tỉ như danh vọng này. Neville hiểu thấu mấy chuyện này vô cùng, chỉ chốc lát là đã nghĩ ra. Không tranh chỉ là lười tranh mà thôi, dù hắn có là một Tam Vương tử vô dụng thì cũng chỉ là do hắn không muốn mà không phải người khác không cho.

Ruth đứng bên cạnh không ngừng tải mới bài viết trên quang não, có rất ít động vật nói giúp cho Neville.

"Đại nhân, để tôi liên lạc xóa bài viết này."

Neville không ngẩng đầu, nói: "Tại sao phải xóa? Ông đi tra thông tin của ba chủ kênh đăng bài này đi." Hắn đọc mấy cái tên cho Ruth.

Quả là Neville không có bạn bè gì, nhưng hắn có tiền, còn có rất nhiều tiền. Về phần tiền của hắn từ đâu có, không phải tài sản Vương tộc phân cho hắn mà là do chính hắn làm ăn kiếm được. Ngành kiếm được lợi nhuận nhiều nhất hiện nay là chế tạo máy móc, Đế quốc vẫn luôn muốn thăm dò khuếch trương đến những thiên hà khác, vì vậy mà ngành chế tạo máy móc cũng được phát triển không kém. Nhưng đây là ngành độc quyền của Đế quốc, dưới danh nghĩa của Đại Đế Felikin và Đại Vương tử đều có không ít công ty lớn nhỏ, thậm chí còn có khoáng sản. Dưới danh nghĩa của Nhị Vương tử và tiểu Công chúa cũng có mấy hành tinh. Khi Neville được đón về, chỉ nhận được một tinh cầu phổ thông không có tài nguyên gì, và mấy công ty hoàn toàn không kiếm lời được đồng nào, trong đó còn có cả mấy công ty gia công thực phẩm sắp phá sản nữa.

Mấy năm trước khi rời khỏi Thủ đô tinh, hắn vẫn luôn bận rộn vì mấy công ty này, dần dà cũng biến công ty sắp phá sản thành nhãn hiệu thực phẩm vô cùng nổi tiếng hiện nay. Một phần trong đó chính là máy sấy lạnh và sấy khô mà Lục Thu đã nhìn thấy trong phòng bếp dưới lầu cũng là do công ty của Neville sản xuất. Máy móc giá rẻ lại làm ra thực phẩm có mùi vị rất ngon, được khen ngợi rất nhiều, trước mắt đang là một trong những sản phẩm gia công thực phẩm được săn đón nhất thị trường.

Sau khi đến Cự Nham tinh, Neville giũ bỏ chức quản lý, giao công ty cho một nhóm chuyên nghiệp quản lý, không quan tâm đến nữa. Số tiền kiếm được cũng đã đủ để cả đời này hắn tùy ý xài không hết rồi.

Ruth gật gật đầu: "Vâng đại nhân. Vậy giờ ngài định làm gì?"

"Ngày mai đến Cự Nham thành một chuyến làm kiểm tra cho nó. Đến lúc đó ta sẽ mở Live." Cự Nham thành là thành phố lớn nhất trên Cự Nham tinh, cũng là nơi phồn hoa náo nhiệt nhất.

Lục Thu ở một bên mờ mịt nghe, cô đoán có thể là có chuyện gì xảy ra rồi, lại vì nghe không hiểu mà chỉ có thể lo lắng suông, gấp gáp không thể giúp gì cả. Cúi đầu nhặt quang não di động lên, cô chỉ hận không thể một lần học hết ngôn ngữ ở đây luôn.

Neville căn dặn Ruth xong, không hề có vẻ cấp bách gì. Hắn quay đầu nhìn thấy bé sủng vật mất mác ngồi dưới đất. Vốn đã nhỏ nhắn không cao mấy rồi, ngồi dưới đất còn nhỏ hơn, cứ như búp bê đồ chơi trong tủ kính hắn từng nhìn thấy khi còn bé vậy, rất đáng yêu, cũng khiến người khác thèm muốn được có.

Bế Lục Thu lên như bế con non, Neville dùng trán nhẹ nhàng cọ cọ đầu cô. Hơi ngứa, Lục Thu né tránh, cười rộ lên. Kỳ thật vẻ ngoài của Lục Thu không phải là kiểu đẹp kinh diễm, nhưng da cô rất trắng, khi cười lên đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, bên khóe miệng còn có lúm đồng tiền nho nhỏ. Cứ như là một đóa hoa đang nở, vừa dịu dàng vừa cuốn hút. Đương nhiên cũng vô cùng đáng yêu. Neville nhanh tay quay lại nụ cười của cô, sau đó đăng lên kênh Livestream, cũng hiếm có mà đăng kèm một câu: "Ngày mai Live." Không nói cụ thể mấy giờ, chỉ đơn giản vậy thôi.

Neville không liên kết với tài khoản lãnh địa, lại không đào ra được thông tin của hắn, trừ kênh Livestream ra thì không có chỗ nào để mắng nữa. Vì vậy rất nhiều động vật đều canh tại kênh Livestream của hắn, số lượng còn nhiều hơn người xem online của phòng Live khác nữa. Lượng fans hâm mộ của Neville cũng dưới tình huống quỷ dị này tiếp thục tăng lên, hiện cũng đã hơn một triệu rồi. Cả đêm, cuối cùng hắn cũng phản hồi, tất cả động vật đều chờ đợi buổi Live ngày mai, vì để không bỏ sót trò hay này mà càng nhiều động vật nhấn chú ý kênh. Chỉ trong chốc lát, fans theo dõi kênh Live đã tăng lên đến hai triệu.

Đăng trạng thái xong Neville đóng quang não luôn, không thèm nhìn lại chút nào. Bữa tối ăn rất đơn giản, cũng hơi muộn. Neville mang Lục Thu đi rửa mặt sạch sẽ, sau đó mang cô về ổ mèo ngủ như lúc trước, nói đúng hơn là nhìn Lục Thu ngủ. Nhưng vừa bỏ cô vào ổ thì Lục Thu không nằm dựa vào hắn mà chỉ cọ trên người hắn mấy cái, chỉ chỉ mình,rồi chỉ căn phòng nhỏ được chuẩn bị cho mình, sau đó liền quay đầu bò ra ngoài ổ.

"Neville, ngủ ngon, tôi về ngủ đây." Lục Thu nói vậy đó.

Ban đầu Neville vẫn mơ màng không rõ chuyện gì lắm, đợi một chốc kịp phản ứng lại mới bắt đầu sững sờ. Nhìn cô leo ra khỏi ổ đi đến căn phòng nhỏ trong góc tường, hắn trừng to mắt.

Bé sủng vật, lại, lại không ngủ chung với hắn?!

Bé sủng vật bỏ đi rồi?!

Nhưng cái phòng nhỏ đáng chết kia là do hắn bảo Ruth chuẩn bị. Là hắn tự tay đẩy Lục Thu ra khỏi mình! Nghĩ đến chuyện hôm qua, Neville muốn giết mình luôn. Cái gì mà cho sủng vật không gian riêng chứ! Hắn đúng là đồ ngu mà!!

Đứng trong ổ mèo trống rỗng, tâm tình Neville vô cùng phức tạp, hắn nhìn chằm chằm bóng lưng bé sủng vật, nhìn nó đi vào phòng nằm lên giường nhỏ. Nếu bây giờ ép ôm nó ra thì nó có giận hay không nhỉ? Vô cùng nghiêm túc suy nghĩ mấy mấy giây, hắn cũng từ bỏ, hắn không muốn bé sủng vật nổi giận tí nào.

Lúc này Lục Thu nằm trên giường tâm tình cũng vô cùng phức tạp. Dù trông thì có vẻ Neville đã khôi phục như lúc đầu, không còn giận mình nữa, nhưng cô cũng không dám thời thời khắc khắc dính lấy hắn như lúc trước nữa. Ngay cả vợ chồng thì cũng sẽ giữ lại không gian riêng cho đối phương huống chi cô chỉ là thân phận sủng vật, sủng vật cũng nên có chừng mực của mình, đến đêm đi ngủ phải về chỗ của mình. Cô không muốn Neville lại chán ghét mình lần thứ hai đâu. Lần đầu là chuyển cô đến góc tường, vậy lần thứ hai thì sẽ ở đâu? Dưới lầu? Vậy lần thứ ba chắc là ra khỏi tòa thành này luôn quá. Lục Thu rất tỉnh táo cũng rất cam chịu số phận, tất nhiên cô không muốn chết, vậy thì cứ sống tạm là được. Chuyện Neville giận vừa rồi quả thực đã ảnh hưởng không nhỏ đến cô.

Nằm trên giường, Lục Thu vẫn thương nhớ bụng lông mềm mại của mèo lớn, tay cô vồ trên giường mấy cái, tưởng tượng mình vẫn đang nằm cạnh mèo lớn, từ từ tiến vào giấc ngủ.

Trong phòng một mảnh tăm tối, sau khi Lục Thu nhắm mắt lại cũng không biết mèo lớn bị cô thương nhớ đã sớm lặng lẽ ra khỏi ổ, đến bên phòng nhỏ xuyên qua phần mái hở từ trên cao nhìn xuống cô. Cái đuôi Neville nhẹ nhàng vung trên không trung, hắn cau mày suy nghĩ, đến tột cùng thì mình phải làm sao mới có thể đi vào cái phòng nhỏ xíu này mà không kinh động đến bé sủng vật chứ. Nếu Lục Thu đã không đến ổ mèo, như vậy hắn đến bên nó là được.

____________________

Ngày hôm sau, Lục Thu thức dậy như thường ngày. Bên ngoài trời sáng choang, không khí buổi sáng tươi mát vô cùng, cô vén chăn lên, duỗi lưng một cái thật dài. Sau đó, cô cảm giác chân hình như đá phải thứ gì vừa ấm áp vừa mềm mại. Kinh ngạc mở to mắt, Lục Thu đối diện với một đôi mắt vừa lớn lại vừa ngây thơ vô tội.

Lục Thu:???!!!

Nevillenghiêng đầu: "Meo~"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play