CHƯƠNG 63:
Lâm Táo tham gia show “Tiệm cơm vui vẻ”. Chương trình có năm người bao gồm: ông chủ, kế toán, 2 nhân viên phục vụ cùng 1 đầu bếp; sau đó mỗi một kỳ sẽ có khách mời tham dự.
Ông chủ do ảnh hậu Lam Ngọc đảm nhận.
Thời điểm Lâm Táo còn chưa sinh ra thì Lam Ngọc đã nổi tiếng cả nước, sau đó cô đã có một chỗ đứng trong điện ảnh quốc tế, là nữ thần của vô số người. Ngoại trừ kỹ thuật diễn, thì đời tư của Lam Ngọc cũng là chủ đề nóng của nhiều tờ báo, thường xuyên kết giao với tiểu thị tươi, nam nhân thì hâm mộ tiểu thịt tươi ở bên cạnh cô, còn nữ nhân thì hâm mộ cô có nhiều đàn ông bên cạnh.
Lam Ngọc cũng là người đâu tiên mà tổ tiết mục công bố, vì vậy “Tiệm cơm vui vẻ” liền trở thành chương trình tống nghệ được mong chờ nhất.
Nhân viên kế toán là một tiểu thịt tươi đảm nhận – Qúy Hiện. Từ khi xuất đạo, Qúy Hiện vẫn luôn xây dựng hình tượng học bá cao lãnh, hắn mang một mắt kính gọng vàng, cực kỳ giống ra vẻ đạo mạo văn nhã bại hoại. Sau khi tổ tiết mục công bố tin tức, fans Qúy Hiện đều phát cuồng lên rồi, lo lắng lão công nhà mình sẽ quỳ gối trước váy của Lam Ngọc.
Còn nhân vật đầu bếp được tổ tiết mục mười tới một đầu bếp nổi tiếng trên mạng – đầu bếp Lý, vì thế cư dân mạng đều vô cùng hâm mộ các vị khách mời sắp tới của tiệm cơm.
Tiểu thịt tươi có, đương nhiên không thể thiếu một tiểu hoa đán xinh đẹp.
Nhân viên phục vụ thứ nhất là một tiểu hoa có nhân khí cao trong mấy năm nay – Từ Tinh Tinh, còn nhân viên phục vụ số 2 là tiểu hoa đán mới nổi – Lâm Táo.
Tổ hợp thành viên như vậy, “Tiệm cơm vui vẻ” chính thức trở thành chương trình thực tế có triển vọng nhất năm nay.
Trước khi tiến tổ, Lâm Táo liền nhận thức thân phận của 4 thành viên khác, nhưng khách mời vẫn chưa biết được.
Sáng ngày 15, Lâm Táo cùng Tần Lộ đúng giờ đến địa điểm quay chụp, là ngoại thành thành phố S.
Vì để chương trình có tính chân thực nhất, tổ đạo diễn không đưa kịch bản cho ai hết, hoàn toàn dựa vào phản ứng của các thành viên.
Lâm Táo là người thứ 2 đến nơi, cô kéo valy hành lý đi vào nhà ăn đã được chuẩn bị sẵn để quay, liền thấy Từ Tinh Tinh đã ngồi ở ghế.
“Tiểu Táo!” nhìn thấy cô, Từ Tinh Tinh vui vẻ chạy tới, cho Lâm Táo một cái ôm thật chặt: “Rốt cuộc cũng gặp lại em, lần cuối gặp vẫn là lúc đang quay <<Tam Quốc>> đấy.”
Mà ở trong ấn tượng của Lâm Táo, lúc cô diễn vai ca cơ còn chưa nói được nửa câu với Từ Tinh Tinh đâu.
Hơn nữa, trên đường đi, chị họ đã nhắc nhở cô về Từ Tinh Tinh, bởi vì chị họ hoài nghi lúc trước khi thử vai <<Thủy tiên>>, đối thủ cạnh tranh của cô có thể là do Từ Tinh Tinh an bài.
Lâm Táo không biết chị họ phỏng đoán có đúng hay không, nhưng cô lựa chọn tin tưởng chị họ.
Đối với người xa lạ cần phải có sự đề phòng nhất định, Lâm Táo cười đến không được tự nhiên: “Đã lâu không gặp, chị là người đầu tiên đến sao?”
Từ Tinh Tinh lớn hơn cô 5 tuổi, hơn nữa đã thành danh từ lâu, Lâm Táo chỉ có thể gọi là chị, nếu trực tiếp gọi tên của người ta, người khác còn nghĩ rằng cô muốn làm thân thì sao?
Nhưng Từ Tinh Tinh lại không thích Lâm Táo gọi là chị, lập tức nói: “Gọi tôi là Tinh Tinh được rồi, mau tới bên này ngồi.”
Từ Tinh Tinh nhiệt tình chiêu đãi Lâm Táo, phảng phất đây là địa bàn của cô ta.
Lâm Táo vốn dĩ không biết nên nói gì, liền chỉ im lặng lắng nghe.
Từ Tinh Tinh cùng cô trò chuyện tình huống lúc quay <<Nợ phù dung>>, sau đó lại chuyển sang <<Tam quốc>>, làm như chế nhạo nói: “Nghe nói em cùng vị kia quen biết là lúc quay <<Tam quốc>>, thật vậy không?”
Đối với vấn đề này, Lâm Táo đã sớm được chị họ cùng Hoa ca chuẩn bị cho, cô ngượng ngùng xấu hổ nói: “Đều đã qua, không cần nhắc lại được không?”
Từ Tinh Tinh cũng không dây dưa nữa, lập tức khoa trương làm tư thế ngậm miệng.
Hai người ngồi cắn hạt dưa, không lâu sau, đầu bếp Lý cũng tới.
Lâm Táo là fans lớn của đầu bếp Lý, cô hưng phấn chạy tới chào hỏi, Từ Tinh Tinh tự nhiên cũng đi theo lại đây.
Đầu bếp Lý có vẻ bề ngoài như một người nông dân điển hình, lập tức phải đối mặt với 2 nữ minh tinh, hắn có vẻ rất chất phác khô khan.
Sau một lúc nữa, tiểu thịt tươi cũng ra sân, trước sau như một cao lãnh, cùng 3 người gật đầu, liền đơn độc ngồi một bên.
Từ Tinh Tinh nói nhỏ với Lâm Táo: “Khí thế thật mạnh a, đại khái chỉ có chị Lam Ngọc mới có thể trấn trụ được nam nhân như vậy.”
Lâm Táo nhìn nam nhân cao lãnh nhưng vẫn như cũ có vẻ hào hoa phong nhã, nghĩ thầm, loại cấp bậc này, kém xa so với Mạnh Hoài An, dù sao cô một chút cũng không cảm thấy hắn có gì đáng sợ.
Cuối cùng, nữ vương Lam Ngọc cũng lên sân khấu, một thân tây trang màu đen, tóc dài buộc gọn, khí phách mười phần.
Lâm Táo, Từ Tinh Tinh đều sùng bái nhìn, đầu bếp Lý vô thố ngó trái ngó phải, Lục Hiện không có biểu tình.
Bốn người bên trong, Từ Tinh Tinh là người có tư lịch nhất, cô ta kích động chào hỏi: “Chị Lam Ngọc thật đẹp a, người thật càng giống nữ vương hơn trên màn ảnh.”
Thực tế, tuổi của Lam Ngọc cũng đã gần 50 nhưng vì được bảo dưỡng tỉ mỉ mà chỉ trông như mới hơn 30 tuổi, Lam Ngọc hơi hơi mỉm cười, cùng Từ Tinh Tinh bắt tay, sau đó bà nhìn về phía đầu bếp Lý, vô cùng vui mừng nói: “Xem nhiều video của ông như vậy, cuối cùng hôm nay cũng được gặp người thật, cơm trưa lát nữa là do ông làm sao?”
Một câu vừa ra, nữ vương lập tức biến thành cô gái tham ăn.
Lâm Táo cùng 2 người khác đều cười.
Mặt đầu bếp Lý đỏ bừng, nhìn thấy nữ thần, ông cũng rất kích động: “Đúng, đúng… mọi người muốn ăn gì thì nói với tôi, tổ tiết mục đã thông báo cho tôi, cả ngày hôm nay đều do chúng ta sắp xếp.”
Lam Ngọc không khách khí đọc ra mấy món ăn cho đầu bếp Lý.
Đầu bếp Lý trịnh trọng ghi vào cuốn sổ nhỏ trên tay, lại nhìn về phía 3 người Lâm Táo.
Chờ mấy người trẻ hào hứng nói thực đơn xong, Lục Hiện mới hướng Lam Ngọc duỗi tay, lễ phép lại khách khí: “Chị Lam.”
Lam Ngọc gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Táo.
Lâm Táo vừa khẩn trương vừa vinh hạnh mà chào: “Chị Ngọc.”
Lam Ngọc lại lắc đầu, cười đánh giá Lâm Táo, sửa đúng: “Cháu vẫn còn là trẻ con, kêu tôi là dì đi.”
Lâm Táo: ….
Từ Tinh Tinh, Lục Hiện: ….
Dù Lâm Táo quả thực là người trẻ nhất trong 5 người, nhưng dù thế nào thì Từ Tinh Tinh cùng Lục Hiện vẫn là cùng thế hệ với cô chứ.
Lục Hiện qua kinh ngạc liền không có biểu tình gì, nam nhân mà, đều không để ý đến nhưng chi tiết này.
Sắc mặt Từ Tinh Tinh lại thay đổi, không dám phản bác lại Lam Ngọc, lại không muốn thừa nhận mình già hơn so với Lâm Táo.
Lâm Táo không nghĩ nhiều như vậy, ở trong lòng cô, Lam Ngọc là tiền bối cần được tôn kính, tiền bối bảo cô kêu dì, vậy cô liền kêu dì đi.
“Dì Lam.” Lâm Táo ngoan ngoãn gọi một tiếng.
Lam Ngọc liền lộ ra tươi cười, còn đi qua ôm bả vai của Lâm Táo.
Tần Lộ đứng sau camera nhìn cảnh này, trong lòng lặng lẽ kêu rên: Lâm Táo, nữ nhân may mắn được nữ vương coi trọng!