Dọn nhà xong, Lâm Táo chuyên tâm nghiên cứu kịch bản phim mới.
Nguyên tác của hoa sen tinh tổng cộng có 40 vạn chữ, viết về yêu hận tình thù giữa một yêu tinh sen ngàn năm cùng chưởng môn Thanh quân chân nhân.
Cả người hoa sen tinh đều vô cùng quý giá, cả đóa hoa có thể khởi tử hồi sinh, dung nhan vĩnh viễn không già.
Toàn bộ tu chân giới chỉ có duy nhất một đóa hoa sen vạn năm, hoa sen nở rộ, dẫn tới các môn phái tranh nhau bảo vật.
Sư muội của Thượng Thanh chân quân luyện công pháp thủy hệ tẩu hỏa nhập ma, nguy nan sớm tối, mẫu thân của sư muội cũng chính là sư mẫu của Thanh chân quân khóc lóc cầu xin hắn nhất định phải lấy được bông hoa sen kia.
Dù sao cũng là đệ tử cùng sư huynh của người ta, Thượng Thanh chân quân vì đạo nghĩa không thể chối từ.
Nhưng ai cũng không ngờ tới, bông hoa sen mà họ tranh đoạt bấy lâu nay đã sớm tu luyện ra nguyên thân, lúc nở ra rực rỡ nhất cũng chính là lúc nó hóa hình.
Nhưng mà trong lúc các đại mộn phái giao đấu, trở ngại quá trình hóa hình của hoa sen tinh, cuối cùng, nó lấy hình dáng hoa sen bị thượng Thanh chân quân mang về Ngọc Hoa Sơn.
Hoa sen tinh tuy rằng không cam lòng trở thành thuốc cứu trợ cho sư muội của thượng Thanh chân quân, nhưng nguyên thần của nàng bị hao tổn, ngay lúc thượng Thanh chân quân tự mình luyện hóa nàng, nàng liều mạng đem nguyên thần bức ra, nhập vào cơ thể của một vị cô nương mới chết yểu ở chân núi Ngọc Hoa Sơn.
Mười lăm năm sau, hoa sen tinh thành công bái nhập Ngọc Hoa Sơn.
Chỉ cần giết chết sư muội của thượng Thanh chân quân, lấy lại dược lực của hoa sen rồi ngưng kết thành kim đan, hoa sen tinh có thể khôi phục lại bản thể, hơn nữa khôi phục vạn năm tu vi.
Nhưng người sư muội đó tu vi cao thâm, hoa sen tinh chỉ có thể nghĩ cách, phát hiện sư muội lưu luyến si mê thượng Thanh chân nhân, hoa sen tinh liền thuận tay câu dẫn hắn, không nghĩ tới thượng Thanh chân quân cư nhiên thật sự động tâm với nàng. Nhưng hoa sen tinh còn ghi thù hắn, tự nhiên sẽ không thật sự thích hắn, lợi dụng xong thượng Thanh chân nhân để giết sư muội xong, hoa sen tinh vỗ mông chạy lấy người, trở về nơi ở trước đây của mình.
Tại đây, một hoa sen tinh ngây thơ đáng yêu lúc trước bỗng trở nên lạnh lùng cao ngạo, tự cao tự đại, thành bá chủ một phương của tu chân giới, ngang hàng với thượng Thanh chân quân.
Hơn nữa suất diễn của 2 tính cách khác nhau của hoa sen tinh cũng rất nhiều. Đây chính là thử thách lớn nhất với kĩ thuật diễn của nữ chính.
Tần Lộ giúp Lâm Táo phân tích: “Không đề cập đến phần sau, phần trước của kịch bản hoa sen tinh ngây thơ đáng yêu cũng không dễ diễn, bởi vì bên ngoài tuy ngây thơ đáng yêu nhưng bên trong thì tâm cơ thâm trầm, em phải làm người xem thật sự tin tưởng em ngây thơ trong sáng, nhưng cũng làm người xem cảm nhận được một hoa se tinh một lòng muốn báo thù.”
Nói tới đây, Tần Lộ thấy chính mình cũng rất đau đầu.
Lâm Táo nghe cô nói thì áp lực càng lớn, vốn dĩ ban đầu cô cảm thấy không khó, hiện tại liền cảm thấy mình có lẽ diễn không được.
“Chị họ, chị diễn một đoạn cho em xem đi?” Ôm kịch bản trong tay, Lâm Táo chờ mong nhìn về phía chị họ.
Tần Lộ lấy ra kĩ thuật diễn vai quần chúng gần 10 năm của mình, thử diễn phân cảnh hoa sen tinh lấy thân phận đệ tử mới của Ngọc Hoa Sơn lần đầu gặp sư muội.
Lâm Táo:…
Cô rốt cuộc cũng hiểu diễn đến nỗi người xem xấu hổ thay là như thế nào.
“Biểu tình đó của em là có ý gì?” Chú ý tới ánh mắt của em họ, Tần Lộ hai tay chống hông hỏi.
Lâm Táo ha ha cười.
Tần Lộ nhào qua chọc chọc cô: “Em không nghiêm túc giúp chị được à? Chị nói với em, ký hợp đồng với Hoành Anh chỉ là bước đầu tiên của em, nhưng nếu em có thể nhận được vai hoa sen tinh này, chị bảo đảm với em, thù lao sau này của em ít nhất gấp thêm 10 lần nữa!”
Lâm Táo: …
Cô mới quay xong 2 bộ phim thù lao đều là 25 vạn, gấp 10 lần….
Nhịp tim Lâm Táo đột nhiên tăng nhanh.
“dụng tâm một chút có được không?” Tần Lộ một bộ dáng giống như giáo viên đang đốc thúc học sinh chuẩn bị thi đại học.
Lâm Táo dùng sức gật đầu!
Thù lao đóng phim a! Nếu có có thể dựa vào việc lấy được vai hoa sen tinh mà đạt được thù lao phim cao như vậy, Lâm Táo sẽ không sợ bất kỳ người có tiền nào nữa! cùng lắm thì không ở giới giải trí nữa, về quê mua cái biệt thụ, hiếu kính ông bà ngoại đi!
Năm ngày sau.
Lâm Táo, Tần Lộ trước một giờ đã đến nơi thử vai hoa sen tinh – cao ốc Đông Ảnh.
Đông Ảnh chính là công ty điện ảnh hàng đầu, chuyên tạo ra những bộ phim nổi tiếng, có thể nghĩ bộ phim lần này mà họ đầu tư nhất định cũng sẽ rất hot.
Nhưng cũng dẫn tới việc thử vai nhân vật hoa sen tinh này cũng có rất nhiều người, hai người Lâm Táo đi vào phòng nghỉ, nhìn vào bên trong, có khoảng tầm hai ba trăm người đã ngồi đầy bên trong. Đồng thời, bởi vì đạo diễn quyết định dùng người mới, nữ diễn viên trong phòng cơ hồ đều tầm khoảng 23-24 tuổi, thậm chí có người còn trẻ tuổi hơn, một người so với một người càng thêm xinh đẹp, một người so với một người càng thêm thanh thuần, một người so với một người lại càng tràn đầy tiềm lực.
Đặt mình trong đó, vẻ ngoài, tuổi, dáng người của Lâm Táo lại trở nên bình thường hơn.
Ngay khi điều kiện của mọi người đều tương đồng, thứ có quyết định thay đổi duy nhất chính là kĩ thuật diễn.
“Qúa độc ác, quá độc ác!” Ngồi bên cạnh Lâm Táo, Tần Lộ cũng không biết nên nói cái gì, cô cũng là lần đầu tiên thấy được hiện trường cạnh tranh lớn như vậy.
Lâm Táo vừa định nói chuyện, một nữ diễn viên phía trước cô đột nhiên quay đầu lại nhìn cô một cái.
Lâm Táo lễ phép mà cười cười.
Kết quả đôi phương lập tức khinh thường mà xoay người trở về, không cho chút mặt mũi.
Lâm Táo: ….
Tần Lộ ghé vào bên tai cô nói: “Em đến tranh bát cơm với người ta, người ta có thể cho em sắc mặt tốt mới là lạ.”
Đạo lý là như thế, nhưng cũng không đến mức biểu hiện rõ ra như vậy đi?
Lại nhìn quanh một vòng, Lâm Táo đột nhiên hiểu được tâm tình của các đại môn phái trong nguyên tác, một đóa sen tinh a, ai mà không nghĩ có được?
Từ sau khi chị họ nói với cô về thù lao đóng phim đã ảnh hưởng rất lớn đến cô,
Lâm Táo trong đầu toàn là thù lao a thù lao, mất ăn mất ngủ mà xem hết bộ tiểu thuyết, Lâm Táo đơn thuần hy vọng khi biểu diễn cô có thể lấy được cảm xúc ra hết.
Tuy rằng là cạnh tranh, nhưng là cạnh tranh rất công bằng, cô diễn thật tốt, lấy được nhân vật, lấy không được thì thuyết minh kỹ thuật diễn kém, còn phải tiếp tục nỗ lực, so với hiện tại càng phải cố gắng hơn.
Nhiều người tới thử vai như vậy, đến lượt cô khẳng định còn lâu, ngồi cũng là ngồi, Lâm Táo từ trong ví lấy ra kịch bản nguyên tác, yên lặng xem.
Phòng thử vai bên cạnh, bao gồm đạo diễn, nhà làm phim sáu người đều đến đông đủ, ở giữa đám người trung tuổi, có một thanh niên trẻ tóc đen rực rỡ lóa mắt hẳn lên. Trừ bỏ tuổi tác, ngũ quan gần như hoàn mĩ, ánh mắt nội liễm, đều hấp dẫn ánh mắt của mỗi nhân viên khi vào trong phòng.
Phía tường đối diện chỗ ngồi, chính là màn hình lớn chiếu quang cảnh ở phòng chờ.
“người mới này cư nhiên mang kịch bản.”
Mỗi người khi đi vào phòng nghỉ đều được máy quay quay đến, ngay khi Lâm Táo lấy ra kịch bản nguyên tác, Liêu đạo diễn – Liêu Phi cười cười.
ảnh đế Phó Tinh gật đầu, cho đến bây giờ, đây là người mới duy nhất mang theo kịch bản tới đây, hơn nữa, ở mỗi trang sách của cô đều có ghi chú lý giải, tuy rằng nội dung cụ thể không thấy rõ lắm.
Tuy rằng kĩ thuật diễn mới là mấu chốt để kiểm tra, nhưng một diễn viên nghiêm túc, đã làm tăng hảo cảm trong mắt người khác.
Đối với Lâm Táo đang chìm đắm trong cốt truyện mà nói, thời gian giống như trôi qua không bao lâu, mà khi cô nghỉ ngơi một chút, kinh ngạc phát hiện người trong phòng đã ra về hơn phân nửa.
“Nhanh như vậy?” Lâm Táo lẩm bẩm.
Tần Lộ ngáp một cái: “Nhanh cái gì, đã qua 3 giờ.”
Lâm Táo lấy ra di động, quả nhiên đã 11 giờ.
“Nếu không chúng ta đi ăn cơm trước?” Lâm Táo có chút đói bụng.
Tần Lộ kiên quyết từ chối: “Vạn nhất trong lúc đó đến lượt em thì sao?”
Lâm Táo hướng phía trước giương giương cằm: “Sao có thể nhanh như vậy?”
Tàn Lộ vẫn là không đồng ý: “Vậy cũng không được, vạn nhất có tình huống đột xuất gọi tên em trước thì sao? Cả đời chỉ có cơ hội một lần, chúng ta không thể vì một bữa cơm mà bỏ lỡ được.”
Lâm Táo cảm thấy chị họ nói cũng có lý, chính là, nếu thật sự phải chở mấy giờ nữa, chẳng lẽ cứ để bụng đói mà đi thử vai?
Sẽ ảnh hưởng đến trạng thái phát huy đi?
“Vậy chị đi ăn đi, trở về mang cho em cái bánh mì là được.” Lâm Táo còn nghĩ ăn xong mới làm việc tốt được.
Lúc này Tần Lộ mới đồng ý.
Cô vừa đi liền đi 40 phút, sau khi trở về liền phát hiện trong phòng chỉ có mình em họ.
Lâm Táo lắc đầu: “Nhân viên công tác bảo mọi người đi ăn cơm, một giờ sau lại tiếp tục.”
Tần Lộ minh bạch, đứng ở cửa, cô vừa muốn hỏi em họ có muốn ra ngoài ăn hay không, đừng ăn mỗi bánh mì không, cách vách bỗng nhiên truyền đến thanh âm mở cửa.
Tần Lộ quay đầu.
Người phụ trách đứng cách đó không xa
hướng cô cười cười, chỉ vào phòng nghi nói: “Cô là người của nữ diễn viên bên trong đi? Liêu đạo nói, bảo cô ấy sang đây thử vai trước.”
Tần Lộ: …
Không phải nói nghỉ ngơi một giờ sao?
Người phụ trách nhìn ra nghi hoặc của cô, cố ý lớn tiếng giải thích: “Liêu đạo bọn họ là chuẩn bị nghỉ ngơi, phát hiện bên này vẫn có diễn viên đang đợi, cảm thấy cô ấy rất nghiêm túc, liền quyết định cho cô ấy thử vai trước. Nhanh lên đi, đừng lề mề nữa.”
Tần Lộ vừa nghe, nhanh chóng hướng em họ vẫy tay.
Tuy rằng em họ thật ra là đang đợi bánh mì của cô.
Hơn nữa, Liêu đạo cư nhiên hiểu nhầm em họ là quá nghiêm túc, thà rằng không ăn cơm trưa cũng muốn chuyên tâm chờ đợi thử vai?
Thật là người ngốc có phúc của người ngốc a!
“Cố lên!”
Đứng ở trước phòng thử vai, Tần Lộ hướng Lâm Táo cổ vũ.
Lâm Táo khẩn trương đến chân đều run, thậm chí có chút muốn chạy trốn!
Vì sao lại thử vai sớm như vậy, rõ ràng cô còn 2 giờ để chuẩn bị mà, đột nhiên nói cô đi thử kính, quả thực giống như trực tiếp mang cô lên chiến trường giết giặc, chị họ vì sao lại cao hứng như vậy?
Đẩy ra cửa phòng, Lâm Táo tâm nhảy loạn mà nhìn vào bên trong, sau đó, cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy Phó Đình ngồi ở vị trí thứ hai.
Lâm Táo dừng lại một chút, mắt hoảng loạn nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.
Phó Đình, cô từ cấp 2 liền bắt đầu thích ảnh đế Phó Đình a! Trên bàn học ở quê của cô còn dán ảnh của Phó Đình đấy!
Vì cái gì Phó Đình lại ở đây?
Hắn chẳng lẽ chính là nam chính thần bí trong truyền thuyết?
Nói cách khác, chỉ cần cô lấy được vai hoa sen tinh này, liền có thể đóng chung với Phó Đình, thậm chí là diễn cả cảnh hôn?
Ý thức được điểm này, Lâm Táo không còn hồi hộp, chân cũng không mềm nữa, thậm chí cũng không còn cảm thấy đói bụng.
Thù lao đóng phim thì là cái gì chứ, nếu lựa chọn giữa Phó Đình với thù lao…
Lâm Táo đều muốn!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT