“Rèn luyện trong rừng rậm?” Niya rất nghi ngờ, cho một đám thư tính tay trói gà không chặt đi vào rừng rậm tìm quả sí viêm thật sự được sao? Cho dù là thư tính có chút lực tấn công như Mino, cũng chỉ là có chút mà thôi a! Trong rừng rậm có thể nói là nguy hiểm tầng tầng, hơi không chú ý là sẽ lấy tính mạng thư tính, hơn nữa, cho dù tìm được quả sí viêm thì đã sao, chim sí viêm bảo vệ cũng không phải là ăn chay, bằng một đám thư tính làm sao hái trái cây.
Thương Vân quét mắt nhìn khu rừng rậm kia một cái, đôi mắt nheo lại, Dục Kỳ lão sư vẫn là học không ngoan a!
Dục Kỳ vốn đang cười tủm tỉm nhìn các học sinh đột nhiên rùng mình một cái, trong lòng ùa lên dự cảm không tốt, lập tức nghĩ đến sắp xếp của người kia, hẳn là không có vấn đề, Mark làm gia chủ, sẽ không còn ai lấy vấn đề không có con cái nhét thư tính cho hắn, sẽ không bao giờ có! Dục Kỳ nắm chặt nắm tay, hắn đã chịu đủ phải nhìn sắc mặt người khác sống, chịu đủ!
“Theo sát tôi,” Thương Vân lấy bản đồ trong tay Niya, giao máy ghi chép cho Akerlli, đây chính là bằng chứng cuối cùng, lão sư sẽ căn cứ biểu hiện dọc đường chấm điểm đánh giá.
“Có vấn đề gì sao?” Niya nghĩ thế nào cũng cảm thấy không thích hợp, rõ ràng tập huấn sắp kết thúc viên mãn, một hạng cuối cùng làm sao có thể là rèn luyện, đây là chuyện hùng tính mới phải làm.
“Tên hề nhảy nhót mà thôi, đừng đi riêng một mình là được, khác không cần quản.” Thương Vân cong cong khóe môi, ngược lại cũng đang nhàm chán, theo bọn họ chơi đùa coi như giải trí sau bữa cơm.
Akerlli cũng đã nhận ra không khí ngưng trọng, đi theo sau lưng hai người ngoan ngoãn không nói lời này, Shelly là có ý không theo bọn họ, thế nhưng rừng rậm rất nguy hiểm, nhiều người nhiều một phần lực, đành phải cũng theo bọn họ, cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.
“Chỗ này trong bản đồ hẳn là một con đường mà, sao lại là đường cụt chứ?” Niya kỳ quái nói, tất cả những điều này đều rất kỳ quái.
“Akerlli,” Thương Vân ghé vào bên tai Akerlli, “Đừng chạy lung tung.”
“Cái gì?” Akerlli không rõ tình hình, Mino đây là có ý gì!
“Mino thiếu gia, phòng thí nghiệm Yage chúng ta hoan nghênh ngài tham gia.” Một thư tính thức tỉnh mái tóc có chút hoa râm đi ra từ sau cây, trên người khoác áo choàng đen.
“Giáo sư Hughes?” Niya nhăn mi, người này là nhà khoa học nổi tiếng điên cuồng, không ít thư tính bình dân có năng lực đều hủy trong tay hắn, ngại vì gia tộc của hắn thực sự có cống hiến không nhỏ, mọi người đều mở một con mắt nhắm một con mắt, làm sao? Bình dân đã không thể thỏa mãn hắn sao!
Akerlli bị người đột nhiên xuất hiện làm giật mình, nắm chặt máy ghi chép trong tay, theo bản năng giấu tay sau lưng.
“Thật là vinh hạnh, Niya thiếu gia lại nhận ra lão hủ, may mắn ba đời a!” Trong mắt Hughes bốc lên sự hưng phấn, thiên tài quý tộc hắn vẫn không dám đưa tay đã là cơm trên bàn của hắn, còn có thư tính thức tỉnh thần bí kia, rất phấn chấn lòng người! Hughes không tự giác liếm liếm môi, Niya chán ghét quay đầu.
“Ah? Vậy phương thức mời người của các ngươi thật đúng là đặc biệt nhỉ! Không biết ngài tính toán tuyên bố với bên ngoài thế nào đây?” Thương Vân không chút hoang mang nói.
“Bốn học sinh đi sâu vào rừng rậm, tung tích không rõ, Mino thiếu gia vừa lòng không? Còn có, Akerlli thiếu gia, vẫn là quang minh chính đại ghi đi, dù sao cũng không có tác dụng gì.” Lão đầu cười híp mắt nói, ý cười không đến đáy mắt.
Akerlli mím môi, treo máy ghi chép trước ngực, dũng cảm nhìn thẳng nghiên cứu cuồng kia, cho dù chết, cũng phải duy trì tôn nghiêm quý tộc, đây là giáo dục hắn nhận được từ nhỏ.
“Nếu tôi không muốn thì sao?” Thương Vân cười nhạo, kẻ già mà không kính đáng ghét nhất.
“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt sao?” Lão đầu vẫn là dáng vẻ ngoài cười nhưng trong không cười như trước, trong rừng rậm truyền đến những tiếng tất tất tác tác, có ít nhất hai mươi hùng tính áo đen đi ra.
“Chờ một chút, việc này không liên quan gì đến tôi, làm sao các người có thể liên lụy vô tội?” Shelly sắc mặt tái nhợt, hắn còn có tiền đồ tốt đẹp, hắn không muốn chết, “Không phải các người muốn Mino sao? Bắt cậu ta đi, tôi tuyệt đối kín miệng, sức mạnh của cậu ta quỷ dị như vậy, nhất định là đi đường ngang ngõ tắt!”
“Thật là thú vị mà, không sao, ở trong phòng thí nghiệm, tài năng của mấy người mới có thể phát huy tác dụng lớn nhất, mấy người hẳn là cảm ơn tôi, bởi vì tôi, mấy người sẽ trở thành anh hùng, ha ha ha ha.” Lão nhân phát ra một trận cười quái dị.
“Vậy sao?” Thương Vân chính sắc mặt, ánh mắt buốt thấu xương, hai mươi mấy bụi băng lan phá đất mọc lên, xuyên vài chục hùng tính kia lên như xuyên kẹo hồ lô, treo trên không trung, biểu tình lúc chết đều rất bình tĩnh, biến cố trong nháy mắt làm cho bọn họ căn bản không kịp phản ứng.
Không khí giống như cô đọng lại, Thương Vân quay đầu, nhìn vị lão nhân sắc mặt tái nhợt, môi run run kia, “Phòng thí nghiệm đúng là một nơi tốt, tôi cũng rất thích phòng thí nghiệm.”
“Không, không, điều này không thể nào!” Hughes lão nhân miễn cưỡng đứng thẳng người, không để cho mình ngã xuống, hắn căn bản không thể chấp nhận tất cả những việc xảy ra trước mắt.
“Tất cả đều có thể, bọn họ hẳn là cảm ơn tôi, tử vong không có sợ hãi cùng tuyệt vọng, không phải mỗi người đều có thể có ơn này.” Thương Vân chậm rãi đến gần lão nhân tên Hughes kia, hắn liên tục lui mấy bước, “Đừng lại đây, đừng lại đây! Ngươi là ma quỷ! Ma quỷ!”
“Mino,” Niya hồi thần, nôn nóng giữ chặt cánh tay Thương Vân, “Mưu sát thư tính thức tỉnh là tội nặng, không đáng.”
“Đúng, đúng! Mưu sát thư tính thức tỉnh là tội nặng, ngươi không thể giết ta, không thể giết ta! Ha ha ha ha!” Hughes cười điên cuồng giống như bị điên, chờ hắn trở về, gia tộc vận tác một chút, lại sẽ giáo dục một lượt rồi vô tội phóng thích như trước đây! Ha ha ha ha!
“Thư tính thức tỉnh thật đúng là có đặc quyền nhỉ, Niya, có muốn thức tỉnh không?” Thương Vân chậm rãi nói.
“Cái gì, có ý gì?” Là như hắn nghĩ vậy sao? Chuyện không đáng tin như vậy vì sao Mino nói hắn lại sẽ tin chứ! Rất thần kỳ!
Sâu trong tay phải của Thương Vân, một đám sương sáng bao phủ Hughes, bao bọc tiếng hét hoảng sợ của hắn ở bên trong, “Nhớ [Nguyên] tôi nói không?”
“Nhớ,” Niya nặng nề gật đầu, “Người không thể sáng tạo vật phẩm, lại có thể chuyển hoán vật phẩm, quy một thứ về [Nguyên], sáng tạo ra một dạng khác.”
Thương Vân mạnh mẽ rút cành hoa cúc tím trong cơ thể Hughes ra, Hughes ở bên trong kêu thảm thiết, đáng tiếc ở đây ai cũng không nghe được, nhìn qua còn có chút buồn cười.
Cành hoa cúc tím hóa thành điểm điểm huỳnh quang trên tay Thương Vân, “Thực vật bản mệnh của cậu là gì?”
“Thủy, thủy tiên!” Niya có chút nói năng lộn xộn, thật là như hắn nghĩ vậy?! Hạnh phúc đến quá nhanh làm sao giờ?!
“Nhắm mắt lại đi, cảm nhận nó, dung hợp nó, hai người là một chỉnh thể, không người có thể thay thế được!” Giọng nói của Thương Vân mang theo tác dụng mê hoặc, thôi miên một người đơn giản.
Niya cảm thấy toàn thân sảng khoái, giống như đang bơi trong bụng mẹ vậy, từng lỗ chân lông đều mở ra, hấp thu ấm áp từ cơ thể mẹ.
Chờ khi Niya mở mắt, Akerlli đang bưng một chén nước thấm ướt môi hắn, “Cậu tỉnh a!” Akerlli rất vui mừng, “Cậu ngủ một ngày một đêm rồi.”
“Mình,” Niya nhìn bốn phía, là ở phòng bệnh, hắn nóng lòng xác định một chuyện, Akerlli tự nhiên rõ ràng tâm tư hắn, đưa một mặt gương đến trước mặt hắn, “Thủy tiên a, rất xinh đẹp!” Trong mắt Akerlli là vui sướng tràn đầy.
Niya cười ngây ngô với gương nửa ngày, “Đúng rồi, hiện tại chúng ta đang ở đâu?”
“Còn đang tập huấn, nhưng mình đã phát đoạn video kia lên mạng, Mino cho phép, Hughes thành thư tính bình thường, dù sao phải có một lời giải thích, lần này là ông ta sai trước, mình đã đánh tiếng với trong nhà, nhất định phải ra sức bảo vệ Mino.” Akerlli nắm chặt nắm tay, đều là lỗi của những người đó.
Niya gật gật đầu, như vậy bọn họ thiếu Mino hai ân tình lớn, đời này coi như không hy vọng trả đủ.
Người của tòa án quân sự đến mang Hughes đi, ghi chép khẩu cung của Thương Vân, khách khách khí khí cáo từ rời đi. Đừng đùa, thư tính rất hung tàn, ít trêu chọc thì tốt hơn, huống chi lý luận [Nguyên] kia của Mino đã gợi ra sóng to gió lớn, mọi người càng tò mò hắn làm thế nào để chuyển dời thức tỉnh từ một thư tính lên người một thư tính khác.
“Mino, lần này là lão sư thất trách, chọc phiền toái lớn cho em, thật là rất xin lỗi.” Dục Kỳ vỗ vỗ bả vai Thương Vân, “Em không có việc gì thật sự là quá tốt.”
Thương Vân nâng nâng mi mắt, đè thấp thanh âm, “Tôi không sao, chuyện của lão sư ngài liền lớn!” Thương Vân dựng ngón trỏ trước môi mình, “Kế tiếp sẽ là ai đây?” Sau đó học Dục Kỳ nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, đưa hắn một nụ cười thật to, vòng qua hắn đi ra ngoài cửa.
Yêu cầu trò chuyện của người kia sắp làm nổ quang não.
“Làm sao?” Thương Vân đại phát từ bi nối tiếp thông tin.
“Cậu không sao là tốt rồi,” Thấy được Thương Vân không có việc gì, Sala thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Tôi ở bến cảng ngoài đảo, chờ chút tôi đưa cậu về trường.” Hắn là không tin được người khác, tốt nhất đừng bị bắt cóc cái gì.
“Được a!” Thương Vân bị hùng tính ngốc manh này lấy lòng, “Anh biến tai ra cho tôi xem một chút?”
“Hả, được,” Sala ngoan ngoãn biến vành tai thành hình thú, Thương Vân cười muốn lăn lộn, Sala chỉ là sủng nịch nhìn, Thương Vân vui vẻ là được.
“Mino, cậu ở đây à, nhanh đi xem một chút, Niya tỉnh.” Akerlli chạy như bay đến lôi kéo Thương Vân rồi lại chạy đi.
Nhân viên y tế trong phòng bệnh đang kiểm tra thân thể cho Niya, McGonagall xông pha đi đầu, hưng phấn xoa xoa tay, thật là chuyện tốt hàng năm có, năm nay đặc biệt nhiều a!
“Mino,” Niya cầu cứu Thương Vân, hắn một chút cũng không muốn bị vây xem a!
“Mino, cậu đến rồi à!” McGonagall giơ ngón tay cái, “Cậu thật là giỏi, còn có, làm được xinh đẹp, tôi vẫn thấy lão đầu chết tiệt kia không vừa mắt!”
Thương Vân cố gắng không nhìn hắn, “Cậu thấy thế nào? Độ dung hợp có thể chứ?”
“Không có gì không bình thường, thật giống như vốn chính là một bộ phận thân thể của mình vậy.” Biểu tình trên mặt Niya rất ôn nhu, đây là chuyện hắn tha thiết ước mơ, lại thực hiện được dễ dàng như vậy!
“Vậy là tốt rồi.” Thương Vân mở ra hình thức tiếc chữ như vàng.
“Mình tuyệt giao với Shelly.” Akerlli bĩu môi mất hứng, bạn hắn quen lại là một quỷ nhát gan, hơn nữa xong chuyện còn nói Mino hung tàn, chẳng lẽ người khác muốn mổ xẻ ngươi, ngươi còn không đánh trả mặc hắn xếp đặt sao, hiện tại hắn coi như biết, những ân oán trước kia có lẽ ở chỗ Mino là đã qua, nhưng ở chỗ người khác lại không nhất định qua.
Thương Vân nhìn ngoài cửa sổ, không biết Dục Kỳ lão sư đi tìm viện binh chưa, vài tay đẩy sau màn kia, một người cũng đừng nghĩ chạy, khóe môi Thương Vân toát lên nụ cười.
Niya run run, dịch dịch mông, cách Thương Vân xa một chút, không biết lại đến lượt ai xui xẻo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT