Tin thống soái có con giống như mọc cánh bay khắp toàn bộ đế quốc, không đợi dân chúng lấy lại tinh thần từ đợt thả bom hạng nặng này, Mosben liền bạo một tấm ảnh hắn cùng con trai chụp chung ra thỏa mãn tâm lý bát quái của đông đảo quần chúng nhân dân.

Mosben tràn đầy vui sướng cùng mong chờ sâu sắc cảm động dân chúng, đúng vậy, năm năm này thống soái sống như thế nào, làm sao có thể so với hiện tại, hắn vì đế quốc làm nhiều như vậy, tại sao lại không thể bốc đồng sống vì bản thân mình một lần.

Mosben mang con trai đi làm đăng ký, nhận số quang não, đi dạo phố, đi khu vui chơi, nghiễm nhiên dáng vẻ một phụ thân tốt.

Rất nhanh nghi vấn lại đến, bé con trở lại, vậy phu nhân thống soái đâu? Trận chiến đấu kia có bao nhiêu thảm thiết dân chúng là biết rõ, phiên bản nhiều nhất là phu nhân thống soái bản thân bị trọng thương, miễn cưỡng sinh ra Minos thiếu gia liền buông tay nhân gian.

Về những cái này, Mosben không đi làm sáng tỏ, hắn bị bắt giải trí đại chúng một lần là vì xác lập địa vị của con trai, đỡ người không có mắt coi thường nó. Còn lại, chờ Aura trở về chớp mắt giết chết bọn họ. Mosben cảm thấy một giây trước mình còn ở dưới địa ngục, giờ phút này đã được mang vào thiên đường, lão bà sắp trở lại, con cũng lớn như vậy, quả thật không thể hạnh phúc hơn.

Mily nhốt mình trong phòng quăng vỡ một đống đồ vật, tiểu dã chủng kia, dựa vào cái gì hồ mị tử kia đã chết còn đi ra làm ầm ĩ, chẳng qua không sao, chờ cô gả cho thống soái, thằng ranh con kia còn không phải tùy ý cô nắn tròn ép dẹt, đợi cô sinh con, liền cho nó một cái thống khoái là được.

Cửa bị nhẹ nhàng gõ ba cái, có người đẩy cửa đi vào, một ông lão vào cửa, nhìn thấy đầy đất lộn xộn không khỏi lắc đầu, "Vẫn là thiếu kiên nhẫn a!"

Mily đỏ mặt, "Ông nội."

Bá tước Taren cười híp mắt nhìn cháu gái mình vừa lòng nhất, tiến lui có độ, có tài có sắc, phối cho núi băng Mosben kia ông còn luyến tiếc ấy, "Một đứa bé mà thôi, nếu cháu có thể buộc được nó làm ít công to, đừng nghĩ làm sao trừ bỏ nó, chuyện đã làm chung quy sẽ để lại dấu vết, cháu phải mượn sức nó, làm cho nó thích cháu, nhận cháu làm mẫu thân, còn lo thống soái không cưới cháu?"

Mily mặt đỏ, "Ông nội, không nói với ông nữa."

Bá tước Taren quét quét qua mũi cô, "Làm cho con của á thư kia đứng về phía cháu, thay cháu mang lại lợi ích mới là thật sự chọc giận hắn, tiểu nha đầu, cháu phải học còn rất nhiều!"

Năm đó chính là vì Aisha vào mắt hoàng đế, gia tộc Taren mới nhảy thành thế gia bậc hai, đây còn là dưới tình huống Aisha không sống được mấy năm, hiện tại lại đưa cháu gái lên vị trí phu nhân thống soái, gia tộc Taren chính là thế gia bậc nhất chân chính. Chuyện này còn phải nói một chút với hoàng đế mới được, nếu không phải Campbell kiên trì muốn cưới Lunar, anh em họ cũng là một đoạn nhân duyên tốt, hừ, bốn năm năm bụng vẫn không có một chút động tĩnh, vừa nhìn chính là một kẻ phúc mỏng.

Cơ hội này rất nhanh liền đến, qua mấy ngày vừa đúng là sinh nhật hoàng hậu, hoàng cung mở một buổi tiệc, tuy rằng Campbell cùng Lunar đều không thích tiệc tùng, nhưng Campbell biết, một khi hủy bỏ, liền sẽ có không ít người cho rằng đây là điềm báo hoàng hậu thất sủng, nhiều ra rất nhiều động tác nhỏ không nên có. Chân chính ngồi trên vị trí này mới có thể biết rõ nỗi khổ của phụ hoàng, còn có nụ cười nở ra khi cách thế, không chỉ là chờ mong sắp nhìn thấy người vợ yêu quý, còn có giải thoát khỏi ngôi vị hoàng đế.

Buổi tiệc này vẫn cứ cử hành đúng thời gian, điểm sáng đều tập trung ở trên người Minos đi theo bên cạnh Mosben, hoàng hậu ngược lại cảm thấy thoải mái.

Mosben mang theo Minos đi chào hỏi Campbell, dù sao cũng phải đi qua lộ mặt một lần.

Lunar hiển nhiên rất vui vẻ, hiển nhiên mấy năm nay trẻ con trở thành tâm bệnh của hắn, nhìn thấy con người khác cũng là mừng rỡ. Bá tước Taren đứng bên cạnh cũng đầy mặt biểu cảm đang nhìn chắt trai của mình.

"Bé tên là gì vậy?" Lunar nhìn Minos đáng yêu, liền muốn chọc chọc bé.

"Minos." Bé con có nề nếp nói.

"Thật là cái tên rất hay." Lunar khen bé.

"Đây là mẫu phụ cháu đặt cho." Bé con đầy mặt kiêu ngạo.

Lunar vẻ mặt áy náy, hiển nhiên hắn cũng cho rằng Aura đã gặp bất trắc, phát hiện mình nói ra lời không nên nói.

Mily đứng ở bên cạnh lộ ra một ánh mắt yêu mến, "Bé ngoan, để dì xem xem, một mình con tìm đến, nhất định ăn không ít khổ đúng không, nhỏ như vậy đã không có mẫu phụ..." Mily còn chưa phiến tình xong, một roi liền quật trên người cô ta, Mily kêu lên một tiếng hấp dẫn ánh mắt của mọi người lại đây.

Minos âm ngoan nhìn nữ nhân độc ác này, "Ngươi mới không có mẫu phụ, mẫu phụ ta sống được khỏe mạnh, chẳng qua đến muộn một chút thôi, mẫu phụ chính là đưa ta đến cửa nhà phụ thân mới đi, ta mấy năm này rất tốt, một chút khổ cũng không phải chịu, ngươi ít nói hươu nói vượn!" Bất cứ kẻ nào hất nước bẩn lên mẫu phụ đều là giai cấp thù địch.

Bá tước Taren bị một loạt biến cố này làm ngốc, sau khi hồi thần nhanh chóng đi xem Mily ngã ngồi dưới đất, xem xét thương thế của cô.

Lunar quay đầu nhìn Campbell, Campbell gật gật đầu, nhóc con này chính là cực kỳ bảo vệ mẫu phụ của mình, không thể không nói, Aura là dạy con có cách, ngự phu có thuật a! Hai cha con kia chỉ cần chạm đến Aura, điểm mấu chốt liền đặc biệt thấp, giống như địa lôi ấy, chạm vào là nổ.

Lunar hiển nhiên thật vui mừng, Aura coi như là người có thể tín nhiệm, có thể có người nói chuyện là không dễ dàng, nhưng trước mắt nên kết thúc thế nào?

Mily đã phục hồi tinh thần từ trong đả kích, "Tiểu quỷ đáng chết nhà mày, chờ tao gả cho thống soái xem tao thu thập mày thế nào!"

Một câu đem mọi người còn đang đắm chìm trong đả kích sát thần Aura kia còn sống khỏe mạnh kéo ra, đám người ông một tiếng nổ tung nồi, mọi người không hẹn mà cùng lui về phía sau một bước, cách người gia tộc Taren xa một chút, một Mosben là đủ rồi, nếu mà Aura lại trở về... Chậc chậc, gia tộc Taren đây là đang tìm đường chết mà, muốn bay lên đầu cành muốn đến điên luôn rồi.

Mosben nheo mắt lại, "Tại sao tôi không biết mình còn có một hôn sự như vậy, bá tước Taren già hồ đồ sao?"

Bá tước Taren hận bản thân không thể che miệng cháu gái, lời này có thể nói trước công chúng sao?! Thanh danh còn muốn hay không? Mệt mình còn cẩn thận chỉ bảo nó, không gánh nổi trọng dụng!

Bá tước Taren sai nhân viên y tế đưa cháu gái tự biết gây họa lớn, đang lê hoa đái vũ nhìn Mosben đi kiểm tra thương thế, "Thống soái Mosben, tiểu cô nương nói không suy nghĩ, xúc phạm đại nhân, còn xin thứ lỗi, nể mặt nó đã bị giáo huấn, việc này như vậy bỏ qua thế nào?"

Mosben không muốn gây sự nhiều, gật gật đầu, mang theo Minos còn tức giận đến bên cạnh ăn điểm tâm, vuốt vuốt lông, tính tình xấu của nhóc con này thật đúng là học mười phần mười của Aura, chẳng qua, Mosben chợt đau lòng, Aura đưa con đến trước cửa mà không vào nhìn lấy một chút sao, rốt cuộc chuyện gì vướng chân em ấy.

"Mẫu phụ nói là muốn tìm một kẻ thù," giống như nhìn ra nghi ngờ của hắn, Minos đá mũi chân, mất hứng nói.

"Cái gì? Kẻ thù?" Người đầu tiên Mosben nghĩ đến chính là Quinta thiếu chút nữa thì chết trên chiến trường, đương nhiên, bản thân hắn cũng không chiếm được tiện nghi gì, tu dưỡng hơn nửa năm mới hoàn toàn khôi phục.

Thương Vân là đến nhìn Yuno, tuy rằng Quinta bị trọng thương, dù sao không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà đế quốc Casas không thể cân sức ngang tài với đế quốc Caesar, kém xa lúc trước, Quinta trở thành vua một nước, thủ tướng lúc đầu là người chống đối kịch liệt nhất đã trở thành tù nhân, Yuno bởi vì thân phận con trai tội thần vẫn không được dân chúng tiếp thu, việc ác trước kia thủ tướng làm đều báo ứng trên người Yuno, chính quyền của Quinta cũng không ổn định, cho nên việc xử lý Yuno vẫn luôn kéo dài, hiện tại Yuno dùng thân phận tình nhân sống trong hoàng cung.

Mà Thương Vân, chính là đến tận mắt nhìn xem Yuno sống tốt hay không, nhiệm vụ của hắn đến giờ còn chưa hoàn thành, vẫn là không đủ ngược sao?

Yuno đã sắp không chịu đựng nổi, này rất không giống trong tưởng tượng của hắn, rõ ràng Quinta đã bị hắn nắm trong tay, vì cái gì, vì cái gì sẽ như vậy! Quinta không phải là bá chủ một thời sao? Hiện tại yên phận ở một góc tính cái gì, rốt cuộc xảy ra biến cố gì, Mosben không phải bị đánh bại sao, tình huống hiện tại làm sao lại hoàn toàn khác biệt, là vì mình sống lại nên mới có biến cố như vậy sao? Làm sao có thể như vậy! Yuno đã hận cực bản thân vô năng, những thư tính á thư đã chen vỡ đầu đầu đưa thư tình cho Quinta, còn có thư tính bị Quinta giấu đi kia, Quinta rốt cuộc là có ý gì!

Thương Vân nhìn thấy Yuno bị cảm xúc tiêu cực xoay quanh, cảm thấy nhiệm vụ của mình không cần phải cố ý làm thêm cái gì, chỉ cần chờ là được.

Quinta, giấu đi thư tính? Thương Vân sờ sờ cằm, lắc người đi đến phòng Quinta, Quinta đang nhìn chằm chằm một thư tính mắt tím ngẩn người, thư tính kia vẻ mặt thẹn thùng, cúi đầu xuống.

"Ngẩng đầu, thu hồi biểu tình của ngươi(1)," Ngữ khí kia lạnh như băng, "Như vậy mới giống." Quinta bóp cằm bà, "Không được nhúc nhích, giữ yên đó!"

Biểu tình lã chã chực khóc vốn có trên mặt thư tính kia cứng lại, cứng rắn ép nước mắt trở về.

"Ức hiếp thư tính cũng không phải là thói quen tốt." Thương Vân xóa ẩn thân, đi ra.

Quinta đứng lên, "Là ngươi." Đôi con ngươi màu tím kia, chỉ nhẹ nhàng thoáng nhìn như vậy, hắn lại rốt cuộc không quên.

Đó là Thương Vân cố ý, sử dụng thuật mị hoặc, vốn định cho Yuno chút ngột ngạt, không ngờ tình cảm của bọn họ lại yếu ớt như vậy, nhiệm vụ của mình hoàn thành vẫn là không tệ.

Thư tính kia bị kinh sợ liên tục lui về phía sau, trong phòng đột nhiên xuất hiện một người, tự nhiên bị dọa đến liên thanh kêu sợ hãi. Quinta bước dài đi tới đánh ngất bà, quát lui thị vệ nghe được động tĩnh đi đến xem xét.

"Không biết thương hương tiếc ngọc cũng không phải là hùng tính tốt." Thương Vân ôm cánh tay đứng ở bên cạnh chậc lưỡi, xuống tay thật đúng là nặng.

"Aura, ngươi trở về." Quinta bình tĩnh nói, giống như đây chỉ là một chuyện nhỏ.

"Đúng vậy, nữ nhân kia thế nào?" Thương Vân cũng không thừa nước đục thả câu, vào thẳng chủ đề, thư tính bị Quinta giấu đi không phải ai khác, chính là mẫu thân mà Aura cho rằng đã tử vong.

"Ta biết ngươi nhất định sẽ đến tìm ta, phu nhân Elizabeth không có trở ngại gì, chỉ là bị nghiêm hình ép cung hủy trụ cột." Trong mắt Quinta mang theo ý cười, đôi mắt kia thật là xinh đẹp.

"Về đan dược có thể làm cho người khởi tử hồi sinh?" Thương Vân cười nhạo, "Cái đó không liên quan đến bà ấy, đó là đồ của tôi."

"Tự nhiên là của ngươi." Quinta không phản bác.

"Không quan trọng, giúp tôi đưa bà đi thôi, thế giới này không thích hợp bà." Thương Vân đứng dậy đi ra ngoài.

"Ngươi muốn trở lại bên cạnh hắn sao?" Hắn mà Quinta nói đến không cần nghĩ cũng biết là ai.

"Ừ, con trai tôi còn ở chỗ anh ta." Thương Vân nhắc tới Minos, khóe môi cong lên.

Quinta ngốc ngốc nhìn Thương Vân, thẳng đến khi hắn biến mất không thấy, xoay người trở về, hắt nước tỉnh thư tính hôn mê trên mặt đất, "Chuyện hôm nay, một chữ cũng không thể để lộ ra ngoài!" Từng từ, lạnh tận xương tủy.

Thương Vân lắc người một cái liền vượt qua nửa tinh tế, cũng không biết tiểu tử thối Minos kia có bướng bỉnh không.

Phủ thống soái quả nhiên một trận gà bay chó sủa, Minos cầm roi bạc của mình đang tung tăng nhảy nhót tỷ thí với Mosben.

"Mẫu phụ!" Minos vẻ mặt kinh hỉ, Mosben rút rút khóe miệng, "Con còn có chiêu gì khác không?"

Minos ném roi đi xông lại đây giống như một quả đạn pháo, ngón tay Thương Vân chống giữa trán bé, "Bẩn chết được, cách ta xa một chút."

Mosben tham lam nhìn người yêu tâm tâm niệm niệm, giống như giây tiếp theo hắn liền sẽ biến mất vậy.

Thương Vân ghét bỏ nhìn hai con đánh đến mặt xám mày tro, "Nhanh đi tắm rửa, tôi đói bụng."

Mosben cười hắc hắc, chặn ngang xách Minos lên, hai cha con chạy nhanh như chớp.

Thương Vân đột nhiên cảm thấy, làm cho người khác vui vẻ, hình như bản thân cũng có thể vui vẻ một chút, quả nhiên giúp người làm niềm vui là nguồn gốc hạnh phúc sao?

Khi Thương Vân được nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành, Campbell cùng Lunar cũng đã ly hôn, không vì cái gì khác, Lunar không chịu nổi xấu hổ thật lâu không dựng(2), càng không chịu nổi con của Thương Vân cùng Mosben là một thiên tài tuyệt thế, cuối cùng hắn bỏ lại Campbell rời đi, về đến cố hương của hắn, mai danh ẩn tích sống cuộc sống của riêng mình.

Yuno càng không phải nói, bởi vì ra tay với hoàng hậu mới bị người phát hiện bị lưu đày đến tinh cầu tội ác, không chịu nổi tra tấn bắt đầu làm mua bán da thịt, dáng vẻ lúc chết rất khó coi.

Thương Vân không muốn quản người bên cạnh, đối với Mosben hắn ngược lại rất vừa lòng, nghe lời kháng đánh, hai cha con thiếu thu thập lại mặt dày giống nhau. Thương Vân không hiểu hạnh phúc của bọn họ, lại không gây trở ngại hắn cảm nhận hạnh phúc của bọn họ, còn có tình yêu Mosben không lúc nào không biểu đạt.

(1) Ngươi: đoạn này vốn không định dịch thành ngươi, nhưng nếu dịch là "bà" nghe nó cứ làm sao ấy, thôi thì để ngươi có vẻ thích hợp, dù sao lúc này Quinta đã là hoàng đế, gọi ngươi cũng bình thường

(2) Dựng: có em bé

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play