Vân Nhược Linh nghe thấy điều này, Nam Cung Nguyệt đang khoe với nàng là tối qua Sở Diệp Hàn đã ngủ trong phòng nàng ta?

“Thật là vất vả cho muội muội rồi. Muội đã cùng Vương gia ân ái như thế, vậy mang khăn lạc hồng của muội lên đây, bây giờ Bổn Vương phi muốn kiểm tra. Vân Nhược Linh nói.

Khuôn mặt nhỏ của Nam Cung Nguyệt lập tức xấu hổ không thôi,nàng ta cứng người, nước mắt trên mặt đột nhiên rơi xuống, là một bộ dạng bị oan ức, “Tỷ tỷ, tỷ rõ ràng biết gần đây Vương gia bận rộn việc quân, vẫn chưa có cùng muội… cùng phòng, tỷ muốn muội đưa khăn lạc hồng, muội làm sao có thể mang tới được.

Nói tới đây, nàng ta khóc rất đau thương.

Tay nàng ta nắm thật chặt khăn tay, nàng ta đã nói việc này ra trước mặt rất nhiều người như thế này, thực ra không phải mong muốn của nàng ta, đều là Vân Nhược Linh dồn ép.

Quá mất mặt rồi.

Nàng ta cảm thấy trong lòng tất cả mọi người đều đang chế cười nàng ta, kết hôn lâu như vậy rồi, Vương gia chưa từng chạm vào nàng ta.

Mọi người nhìn thấy Nam Cung Nguyệt khóc rất thương tâm, thì rất thông cảm với nàng ta.

Cuối cùng thì mọi người ai cũng đều sẽ thông cảm cho kẻ yếu.

Nhìn thấy màn biểu diễn này của Nam Cung Nguyệt, Vân Nhược Linh cười nhẹ,”Tối hôm qua lúc Trắc phi bắt nạt Thu Nhi, không phải thái độ như vậy. Cho dù tối hôm qua Vương gia ngủ ở phòng muội, cũng không đến mức muội phải chăm sóc chàng ấy một đêm phải không? Sáng sớm ta cử người đến mời muội, mời ba bốn lần muội vẫn không đến, đến tận bây giờ mới thong dong đến muộn, muội không thừa nhận ta là chủ mẫu quản lý gia đình, nên căn bản không để ta vào trong mắt phải không?”

“Tỷ tỷ, muội không có ý này, muội thật sự đau lưng, vết thương trên cổ tay cũng khiến muội rất khó chịu, cho nên mới đến muộn như vậy. Còn việc xảy ra tối hôm qua, Vương gia nghi ngờ Vương phi và Thu Nhi làm việc xấu hổ ở bên cửa, muội bất quá có lòng tốt, muốn tỷ tỷ và Thu Nhi minh bạch, tỷ tỷ đừng hiểu lầm.” Nam Cung Nguyệt nói. hang truyen.com

Giọng nói của Nam Cung Nguyệt nhẹ nhàng, giống như mưa phùn ngày xuân.

Có thể lời này nói ra thì sẽ thấy vẻ mặt kinh ngạc của rất nhiều hạ nhân.

Bọn họ biết tối hôm qua trong Vương phủ náo loạn gây ra động tĩnh rất lớn, nhưng không biết nguyên nhân gì.

Bây giờ nghe Nam Cung Nguyệt nói, mọi người đều biết, thì ra Vương gia nghi ngờ Vương phi và Thu Nhi làm việc bất chính.

Không nghĩ tới Vương phi và Thu Nhi lại có thể như vậy.

Vân Nhược Linh thấy Nam Cung Nguyệt nói ra vấn đề này trước đám đông, lập tức lạnh lùng nói: “Vương gia đã điều tra rõ rồi, Thu Nhi và Bốn Vương phi là trong sạch, muội cố ý nói ra trước đám đông là muốn bôi nhọ thanh danh của Bổn Vương phi?”

“Muội muội không dám.” Khỏe môi Nam Cung Nguyệt cong lên một nụ cười chế nhạo.

Vân Nhược Linh lạnh lùng nhìn Nam Cung Nguyệt, đột nhiên nói, “Nam Cung phu nhân, gần đây đều là muội quản lý việc nhà, tất cả sổ sách của Vương phủ đều giao cho muội, nghe nói Lão tiên sinh phòng sổ sách chịu trách nhiệm quản lý sổ sách bị muội đuổi đi rồi, và đổi thành một họ hàng xa của muội qua đây, sao ta vừa mới cử người đi gọi hãn, bảo hàn mang số sách đến cho ta xem qua, hần nhất định không đến?”

Nam Cung Nguyệt nghe vậy, sắc mặt tái nhợt, nàng ta vội nói, “Có thể hắn vẫn đang chỉnh lý sổ sách, để muội cử người đi gọi hắn.”

“Không cần đầu, nếu như hắn không muốn làm việc này, thì đuổi hằn đi.” Vân Nhược Linh nói.

Nam Cung Nguyệt nghe nói vậy, đôi mắt sắc bén của nàng ta liếc nhìn Vân Nhược Linh, “Nhưng hẳn là họ hàng của muội, Vương gia đã đồng ý để hắn đến giúp muội quản lý số sách.”

“Đáng tiếc là quản gia hiện tại là của bổn vương phi, tự mình eo bon vương phi tìm kiến tiên sinh phòng số sách. Quản gia hãy đi tìm Lão tiên sinh phòng sổ sách trước đây đã từng làm việc ở Vương phủ, sau này số sách trong Vương phủ đều giao cho ông ta quản lý.” Vân Nhược Linh đã sớm điều tra, Lão tiên sinh phòng sổ sách trước đây là Hòa thúc đã làm ở Vương phủ được một đời rồi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play