Edit: @nynuvola (wp)

Từ tàu lượn siêu tốc bước xuống, chân của Lạc Nhiễm không kiềm chế được run rẩy, phải chống đỡ lấy lan can.

Tình trạng của y miễn cưỡng xem là tốt, một số người khác không nhịn được đã trực tiếp nôn, hoặc có người đứng không vững té ngã, hay cố gắng chống đỡ ngồi xuống băng ghế nghỉ ngơi.

Ánh mắt Lạc Nhiễm dừng bên người Lucas.

Hắn hiện tại đang khoanh tay dùng một loại biểu cảm hứng thú nhìn y: "Thư ký có chút khác với ngày thường thì phải."

"Tôi cảm thấy hết chán rồi." Lucas cười vui vẻ nói: "Tiếp theo đến cái gì nào? Thuyền hải tặc? Nhảy cao? Chúng ta thử hết đi."

Lạc Nhiễm: "......"

Lạc Nhiễm mím môi: "Không chơi mấy trò đó nữa, chúng ta chơi trốn thoát mật thất đi."

Đỡ hao phí thể lực.

Nhìn bóng lưng Lạc Nhiễm bỏ đi, Lucas cười đuổi theo.

Trốn thoát mật thất lấy chủ đề từ ma quỷ, người chơi gia nhập tổ đội, không đơn giản chỉ là giải xong câu đố là có thể đi, mà còn phải trải qua nhiều loại "sợ hãi" khác. Một nhóm ít nhất hai người, nhiều nhất năm người.

Lạc Nhiễm và Lucas đợi một lát, thật lâu mới đến lượt, nhưng mà bản thân cả hai cũng không thấy lâu, trong lúc xếp hàng rất ăn ý lôi điện thoại ra....đọc công văn.

Đi vào gian phòng tối thui, bầu không khí lập tức thay đổi. Ngọn nến đung đưa, gió thổi từng đợt, thỉnh thoảng còn vang lên một vài âm thanh kì quái.

Lạc Nhiễm nhìn quanh bốn phía, đây là một căn phòng mật thất cũ nát, đơn sơ, trên tường treo đầy đồ vật linh tinh hỗn độn bê bết máu, chỉ có ba món nội thất trong phòng này là giường, bàn có ngăn kéo và tủ quần áo, rất thích hợp với đề tài ma quỷ.

Lạc Nhiễm và Lucas cùng hiểu ý mà đi xem xét cửa phòng, trên đó phát hiện một cái ổ khóa, hẳn là cần phải tìm ra được chìa khóa.

Lạc Nhiễm nói: "Tìm manh mối thôi."

Hai người bắt đầu lục lọi kiếm tìm.

Lạc Nhiễm dừng ở giường trước tiên, y xốc tấm chăn đơn lên phát hiện một cái bật lửa, có vẻ là đạo cụ. Sau đó ngồi xổm xuống, cúi đầu khom lưng muốn nhìn xem dưới giường còn có cái gì.

......

Tiếp theo liền đối mặt với một đôi mắt trắng dã.

Lạc Nhiễm: "......"

Không thể nghĩ đến dưới giường còn giấu người giả xác chết, mắt lớn mắt nhỏ trừng y. Lạc Nhiễm nghĩ ra cái gì đó, đứng dậy ngoắc Lucas nói: "Thượng tướng, dưới giường có đồ vật tôi không với tới được."

Ngữ khí của y rất bình tĩnh, biểu tình cũng hết sức bình thường.

Lucas không nghĩ nhiều, tiến lại gần cúi người xuống.

......

Lucas: "......"

Lucas đứng dậy bảo: "Cậu nhàm chán vậy sao?"

Lạc Nhiễm có chút tiếc nuối.

Y ở trên giường phát hiện ra bật lửa, Lucas tìm thấy một vỉ nướng than trong ngăn kéo, tình cờ khá là tương ứng với y. Có lẽ chìa khóa sẽ được giấu ở đâu đó hòa vào đồ vật khác, mới nãy Lucas có xem qua vách tường nhưng không có gì cả, khả năng cao chìa khóa nằm trong cái tủ.

Lạc Nhiễm tiến lên mở cửa tủ.

Vốn dĩ đã chuẩn bị tinh thần sẽ có thứ gì đó xuất hiện, nhưng ngược lại không có bất kì động tĩnh nào. Cái tủ trống trơn, ngoại trừ ở trong góc có đặt một quả cầu bằng nhựa.

Lạc Nhiễm duỗi tay muốn lấy nhưng hóa ra mặt sau tủ chỉ là một mảnh vải, đằng sau còn dư lại khoảng trống nhỏ xíu, một cái đầu ló ra, cô gái với khuôn mặt đáng sợ xuất hiện, thét chói tai nhào vào Lạc Nhiễm.

Bất ngờ khiến y không kịp phòng bị, khi người chơi lơ là cảnh giác thì thứ đáng sợ mới dần lộ ra.

Nhưng Lạc Nhiễm cũng chẳng phải người bình thường, y nhìn thấy ma nữ kia trồi ra cũng không có phản ứng nào, cứ vậy mà bắt lấy bờ vai y.

Nữ quỷ: "......"

Tình huống này có chút xấu hổ.

Người bình thường chẳng phải đều đóng cửa tủ lại sao......?

Mà nữ quỷ dùng tư thế nhào ra hù Lạc Nhiễm, vô tình bị mất cân bằng vấp ngã, y nhanh tay lẹ mắt duỗi tay chụp lấy vai ma nữ.

Nữ quỷ: "......"

Hình như càng xấu hổ hơn.

Lucas vốn đang mở bật lửa đứng cạnh, nhìn thấy màn này có chút tức giận lại gần "Hai người đang làm gì vậy?"

Lucas thấy bọn họ tiếp xúc da thịt, sắc mặt đáng sợ trừng mắt với nữ quỷ kia, thậm chí có chút không khống chế được mà bạo phát tin tức tố, sự kiểm soát mãnh liệt từ Alpha trên người hắn tràn ra ngoài.

Ma nữ bị kia bị ánh mắt thù địch như muốn ăn tươi nuốt sống người khác sợ đến mức run lên, cấp tốc lùi về, còn tự tay đóng cửa tủ lại.

Lạc Nhiễm: "......"

Lạc Nhiễm quay đầu dở khóc dở cười nói: "Thượng tướng anh sao thế?"

"Tôi còn chưa hỏi hai người đang làm gì đâu, lôi lôi kéo kéo." Lucas cười lạnh.

Mà nữ quỷ tránh phía sau mặt tủ sau khi nghe thấy, một bên che miệng khóc một bên lặng lẽ đăng nhập diễn đàn.

Tới rồi tới rồi!

Thượng tướng cmn phát khùng! Ăn giấm với cả một ma nữ! Đầu năm đầu thánh đi giả ma giả quỷ cũng quá khó khăn rồi!

Không hổ là SSS Alpha!

Tình yêu tuyệt mỹ!

Về phần Lucas và Lạc Nhiễm, hai người thu thập xong đồ vật, dùng đèn đốt chảy quả cầu nhựa lấy được chìa khóa bên trong rồi sang căn phòng tiếp theo.

Tuy rằng mật thất này thiết kế tỉ mỉ, cửa sau khó hơn cửa trước, bị dọa bởi nhiều thứ đáng sợ, nhưng toàn bộ hành trình của hai người tâm đều không gợn sóng, không hỗn loạn, thuận lợi hoàn thành đến cửa cuối cùng.

Đứng trước căn phòng cuối cùng, Lạc Nhiễm hơi dừng lại.

Nhìn dáng vẻ, hình như bọn họ đã đi đến một lối vào nhỏ hẹp.

Thấy Lạc Nhiễm có chút chần chừ, Lucas hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có việc gì, đi thôi."

Xuyên qua lối đi chính là một căn phòng bé xíu, ở đây chỉ có một cánh cửa kèm theo mật khẩu, bốn bức tường dán vô số mảnh giấy đầy màu sắc, có lẽ manh mối mật mã đều nằm ở trên.

Không gian này cũng rất đặc biệt, nói phòng chi bằng nói đây là cái hộp, cùng lắm chen chúc đủ năm người đứng sát nhau.

Phòng hộp kín chỉ lưu lại một chút khe hở để lưu thông không khí, tối mịt mù không thấy rõ ánh sáng, ngoài ra còn có cảm giác đè nén nặng nề.

Lạc Nhiễm và Lucas miễn cưỡng xoay người phối hợp với đối phương để di chuyển.

Y đứng trước bức tường thu thập manh mối, Lucas lúc này lại hơi cau mày.

Trong không gian nhỏ hẹp yên tĩnh này, hắn có thể cảm giác được hô hấp Lạc Nhiễm dần dần trở nên gấp gáp.

Lucas kề sát Lạc Nhiễm, mu bàn tay chạm vào làn da lộ ra bên ngoài của Lạc Nhiễm.

Lạnh lẽo.

Lucas nghiêm túc: "Lạc Nhiễm, cậu không sao chứ?"

"Không sao." Thanh âm của y có chút dồn dập cùng suy yếu.

Lucas trực tiếp kéo bả vai Lạc Nhiễm, mạnh mẽ xoay lại, dùng chức năng chiếu sáng của điện thoại.

Đèn vừa mở lên, Lucas liền nhìn thấy khuôn mặt Lạc Nhiễm đỏ bừng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Lucas nhíu mày nói: "Chứng sợ không gian hẹp?"

"......" Lạc Nhiễm dừng một chút, nói: "Không ảnh hưởng đến, mở khóa xong là có thể đi ra ngoài."

Kỳ thật toàn bộ mật thất đều có hệ thống theo dõi tự động, bọn họ có thể dùng điện thoại gọi điện cho nhân viên quản lý, dừng ngay lập tức, nhưng Lạc Nhiễm không muốn làm như vậy.

Chỉ là một trò chơi, y nghĩ chưa cần thiết đến mức phải cùng Lucas ở nơi này từ bỏ.

Lạc Nhiễm nhẹ nhàng nắm tay Lucas, nghiêng người nói: "Tốc chiến tốc thắng là được."

Y cuộn chặt tay, gắt gao dùng ngón tay đâm vào lòng bàn tay, cưỡng ép chính bản thân mình phải bình tĩnh, để lý trí kiểm soát, cố gắng điều chỉnh hô hấp, không để cho sự sợ hãi làm ảnh hưởng đến nhịp điệu của mình.

Trong khoảnh khắc, y bỗng được bao trùm bởi một mảnh ấm áp.

Lạc Nhiễm ngạc nhiên, quay đầu đối mắt cùng Lucas. Khoảng cách cực kì gần, chóp mũi hai người thiếu chút nữa đụng vào nhau.

Lucas cởi lấy áo khoác của hắn bao bọc, che chở cho Lạc Nhiễm đồng thời ôm y từ phía sau. Y có thể cảm giác được cánh tay Lucas cách lớp vải dệt của áo khoác vòng qua eo mình, cả người đều lọt thỏm trong cái ôm của áo khoác và hắn.

Như thể được ủ vào bên trong cây thuốc lá, hương vị nồng hậu, sắc bén, kiêu ngạo quét qua đại não của Lạc Nhiễm.

Trong khoảng cách gần như vậy, Lucas chỉ nghĩ đơn giản Lạc Nhiễm là Beta, không cần thiết phải thu liễm, cho nên chân y có chút mềm nhũn, may mà lấy lí do sợ không gian hẹp làm cái cớ, nếu không y cũng chưa biết phải giải thích như thế nào cho bộ dạng này.

Lucas nói: "Tiếp tục thôi."

Giọng đàn ông trầm thấp nhưng vững vàng vang lên bên tai Lạc Nhiễm, y hít sâu một hơi, gật gật đầu.

Tin tức tố của Alpha và cái ôm vững chãi khiến Lạc Nhiễm như được trấn an, dịu xuống.

Tách --

Một lát sau, Lạc Nhiễm bấm chính xác mật mã, cả hai rời khỏi gian phòng kia.

Hộp sắt này chính là cửa cuối cùng, đằng sau cánh cửa dẫn ra bên ngoài mật thất, ánh sáng chói chang làm mắt Lạc Nhiễm hơi khó chịu.

"Chúc mừng hai người vượt ải thành công, đồng thời cũng là đội có tổng thời gian vượt cửa nhanh nhất nha!" Nhân viên công tác tươi cười đưa cho họ một bản 'báo cáo mật thất'.

"Bởi vì đạt được kỷ lục của chúng tôi, nên có món quà muốn tặng hai người."

Nhân viên công tác chỉ về ngăn tủ phía sau, tràn đầy búp bê vải nói "Có thể chọn một cái mang về nhà!"

Lucas đối với thứ này không có hứng thú, Lạc Nhiễm bèn lên trước chọn.

Lạc Nhiễm nhìn qua, ưng ý được một chú sư tử nhỏ.

Sư tử đực có cái bờm dày, cả người đầy lông tơ, trên mặt dữ tợn, bốn móng vuốt đệm bông dày.

"Cái này cho anh." Lạc Nhiễm nhét chú sư tử nhỏ vào lồng ngực Lucas.

Lucas hơi ghét bỏ nói: "Tôi không cần thứ này."

"Mỗi người một cái, coi như làm kỷ niệm đi." Lạc Nhiễm cũng lấy lại con cừu non.

Nhân viên công tác nhìn hai người đàn ông cao lớn trước mặt, trong đó còn có một người vừa cao vừa có vẻ hung hãn, người này ôm sư tử nhỏ người kia ôm cừu non......

Nhìn qua có chút đáng yêu. Nhân viên công tác không nhịn được cười.

Lucas trừng mắt.

Dân chúng Đế quốc thường ngày đều nhàm chán như vậy?

Đi bắn phi tiêu lấy gấu bông, ngồi tàu lượn siêu tốc, chơi nhà ma, tại sao phải bỏ sức vì những đồ vật ngốc nghếch này? Mọi người đều nhàn rỗi như vậy ư.

Lát sau, hai người mua nước tìm chỗ mát mẻ nghỉ ngơi, Lucas nhíu mày hỏi: "Sao cậu lại bị chứng sợ không gian kín?"

"À......" Lạc Nhiễm uống một ngụm nước trái cây, dừng một chút nói: "Chắc là do trời sinh?"

"Lại nói dối." Lucas nghiêm mặt: "Còn gạt tôi nữa tôi sẽ đổ nước lên đầu cậu."

"......"

Lạc Nhiễm nói: "Sao anh biết tôi nói dối, chứng cứ đâu?"

"Trực giác."

"Trực giác của Thượng tướng không chuẩn chút nào."

Lucas cười lạnh: "Nếu trực giác của tôi không chuẩn thì đã chết từ lâu trên chiến trường."

Vì vậy Lạc Nhiễm dứt khoát bảo: "Tôi không muốn nói."

"......"

"Lá gan cậu thật lớn."

"Đúng vậy" Lạc Nhiễm thoải mái gật đầu.

Đẩy--

Ngay lập tức, Lạc Nhiễm bị đè lên cây đại thụ phía sau.

Lạc Nhiễm: "......"

Sở dĩ Lạc Nhiễm nói vậy là vì y nghĩ hiện tại Lucas đang ở bên ngoài, hắn chắc không thể làm gì.

Nhưng mà...... chuyện này?

Trong mắt y có phần hoảng sợ "Thượng tướng, người khác sẽ nhìn thấy......"

"Nhìn tôi có giống để ý không?" Lucas nâng mắt: "Cậu nói xong tôi lập tức buông tay."

Hai tay Lucas chống lên thân cây, vây Lạc Nhiễm lại bên người.

Hoảng sợ qua đi, Lạc Nhiễm nhanh chóng ổn định lại cảm xúc.

Tính tình Lucas tuy rằng bá đạo, nhưng không phải là người sẽ động tay động chân trước mặt người khác.

Lạc Nhiễm liếc nhìn xung quanh, nơi bọn họ đang đứng là một góc nhỏ, không có mấy người đi qua, dù cho có người đi qua chăng nữa, Lucas che đậy y với góc độ cực kì tốt, thân hình cao lớn sớm đã phủ kín hết người y, không dễ lộ ra.

Lạc Nhiễm đành cười nói: "Tôi cứ không nói đó."

Lucas: "......"

Lucas có chút tức giận.

Tin tức tố của hắn càng tỏa ra mạnh mẽ hơn.

Lạc Nhiễm: "......"

Lạc Nhiễm biết Lucas không cố ý, nhưng chân y giờ phút này hơi run rẩy, mềm nhũn, đầu cũng ong ong.

Lúc nãy thân cận với Lucas trong mật thất quả thật là đòn trí mạng, nói cho cùng thì Lucas là người đánh dấu tạm thời y, lại là một Alpha cấp 3S, còn trong đúng thời kỳ phát tình của y. Có điều khi ấy cảm giác sợ hãi và căng thẳng quá mức nên không phát sinh thêm cái gì.

Vốn trên người y đã lưu giữ tin tức tố của Lucas rồi, hiện giờ bị trêu chọc thế này, Lạc Nhiễm cảm thấy thập phần không ổn.

"Thượng...... Mau, buông ra." Lạc Nhiễm nắm lấy tay Lucas muốn đẩy hắn ra: "Bụng tôi không thoải mái, tôi đi tolet một chuyến."

Lucas ngờ vực, định mượn cớ chạy trốn?

Lạc Nhiễm cúi đầu thở dốc nói: "...... Làm ơn."

Lucas ngạc nhiên, theo bản năng thả ra, sắc mặt của Lạc Nhiễm quả thật không hề tốt.

Hắn nhìn bóng dáng y rời đi, ngơ ngác đứng ở tại chỗ.

Trong chốc lát----

Lucas đột nhiên phản ứng lại, đuổi theo.

Sắc mặt Lạc Nhiễm rất tệ, đã xảy ra chuyện gì?

- ----------

Chương sau gần 10k chữ T.T quéo quèo queo

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play