Lạc Nhiễm mở to mắt, lọt vào tầm mắt y chính là trần nhà bằng gỗ.
Tinh thần chưa kịp khôi phục đã nghe thấy giọng Hạ Chí "Nhiễm Nhiễm cậu tỉnh rồi......! Cậu ở quân doanh ngất xỉu, tại sao lại thành ra như thế này? Tôi không phải đã nói cậu nên tự biết chăm sóc bản thân sao? Đúng, thân thể cậu tốt, tinh thần lực SSS, nhưng cậu là Omega đấy, một Omega trong kỳ phát tình, đã vậy còn làm việc với cường độ cao. Cậu điên rồi hả?"
"Cậu phải biết rằng bản thân đang ở trong kỳ phát tình yếu ớt, hơn nữa vừa bị người ta đánh dấu tạm thời, nhưng Alpha của cậu không cho cậu đủ thân mật và tin tức tố, gần đây nhất còn đi tinh luyện UNK, hai người ở Viện nghiên cứu kia tiếp xúc với nó đều bị thương, mà cậu dám làm việc liên tục như thế?"
"Không phải......" Hạ Chí sắc mặt kì quái nói "Là Thượng tướng ôm cậu đến đây. Nhưng mà quân bộ bên kia còn đang chờ anh ta, cho nên tôi nói cậu chỉ là làm việc vất vả lao lực, kêu anh ta quay lại sau."
"Không phiền phức, không phiền phức." Lục Thành nghiêm cẩn nhìn Lạc Nhiễm, sau đó thẳng lưng nói: "Lạc thư ký, xin hỏi tôi có thể báo cáo tình huống của anh cho Thượng tướng được không?"
"...... Có thể."
"Vâng"
Lục Thành lập tức nóng vội báo cáo lại cho Lucas.
"Lục phó tướng."
"Tôi đây!"
Lạc Nhiễm nói: "Cậu có thể giúp tôi xin phép thượng tướng nghỉ được không?"
"Hả......?"
"Cứ nói tôi mệt nhọc quá độ nên bị bệnh, muốn xin nghỉ ngơi ba ngày, nhưng trước kì nghỉ sẽ xử lí tốt việc ở công ty."
"Vâng..." Lục Thành thầm nghĩ, Lạc thư ký sao không tự mình nói với Thượng tướng chứ?
Nghĩ như thế, nhưng Lục Thành vẫn không thừa một chữ nào báo cho Lucas.
Lucas chỉ đáp lại một câu "Ừm".
Vì thế, thư ký trưởng của Đế Quốc lần đầu tiên có một kì nghỉ dài hạn trong vòng mấy năm qua.
......
Nhưng mà nói đúng có một nửa.
Lạc Nhiễm cũng không thể đột nhiên cứ như vậy mà mang toàn bộ công việc buông xuống, y phải quay lại công ty sắp xếp lại và bàn giao lần cuối, nhân tiện đưa ghi chép cho Dung Đóa.
Lạc Nhiễm ngẩng đầu liếc thấy Lucas đứng một bên, sắc mặt có chút khó coi nhìn y.
Tức giận sao......?
Bởi vì y muốn xin nghỉ phép?
Lạc Nhiễm trong tay còn đang cầm văn kiện, mở miệng ngập ngừng nói, "Thượng tướng về rồi à? Duyệt binh có thuận lợi không?"
Lucas không trả lời, động tác có chút thô lỗ mà đoạt đi đồ vật trong tay Lạc Nhiễm "Vì sao mệt mỏi lại không nói cho tôi biết?"
"Tôi......" y không lường trước được lửa giận của Lucas, ngây ngẩn cả người, trên tay trống không, ngơ ngác nhìn hắn.
"Vì cái gì mà mệt mỏi cũng không chịu nghỉ ngơi?" Lucas đem giấy tờ ném lên bàn "Đối với cậu những thứ này quan trọng vậy ư?!"
Lạc Nhiễm không ngờ Lucas lại phản ứng như thế, bị dọa đến sửng sốt, theo bản năng buột miệng trả lời câu hỏi của hắn "Đúng vậy...... Rất quan trọng."
Mấy cái kia cũng không phải đồ vật bình thường, là tư liệu mậu dịch và quân sự của Đế Quốc với Lạc Băng, nếu có gì sai sót thì rất phiền phức.
"......"
Lucas thần sắc đáng sợ nhìn Lạc Nhiễm.
Lạc Nhiễm rũ mắt, không nói chuyện.
"...... Tôi nói cho cậu biết." Lucas cảnh cáo nói: "Không được có lần sau."
Lạc Nhiễm gật đầu.
Nhưng Lucas cũng không ngốc, hắn nhíu mày hỏi: "Ngày thường cậu có thể xử lí lượng công việc lớn hơn, tại sao lần này lại bị ngất xỉu?"
Lạc Nhiễm trong lòng giật mình, trong tiềm thức lui về phía sau nửa bước nói: "Tôi cũng không biết."
"Cậu có phải có chuyện giấu tôi?" Sắc mặt Lucas trầm xuống, động lác lui về sau của Lạc Nhiễm rõ ràng là đang chọc giận Alpha, Lucas liền đẩy Lạc Nhiễm dựa vào tường, không cho y di chuyển.
Hai tay Lạc Nhiễm bị giữ chặt trên đỉnh đầu, không nhúc nhích được.
Lạc Nhiễm đè ép cảm giác lo lắng trong người, thầm nghĩ lúc y ngất xỉu không có phát tình, trên người không bị tràn tin tức tố, Hạ Chí lại kín miệng, hẳn là không có chuyện gì.
"Làm sao có thể." Lạc Nhiễm yên tĩnh nhìn Lucas nói: "Tôi sẽ không lừa anh."
Lucas nâng mắt.
"Tôi lừa anh thì tôi liền...." Lạc Nhiễm đột nhiên im bặt.
Tuy rằng trên mặt bình tĩnh, nhưng đáy lòng vẫn gợn sóng.
"Cậu liền thế nào?"
Lạc Nhiễm căng da đầu nói: "...... Tôi liền cùng họ với anh."
Y không dám nói quá tàn nhẫn, ví dụ như bị sét đánh chết không tử tế linh tinh, lỡ như thật sự bị sét đánh thì làm sao bây giờ.
Lucas biểu tình vô cảm nhìn Lạc Nhiễm.
Y cũng nhìn ngược lại hắn.
Hai người giằng co một lát, cuối cùng Lucas chịu thua trước, hằn học nói "Nếu thân thể cậu có vấn đề gì, mệt mỏi hay bị bệnh thì phải nói với tôi, không được dối gạt tôi."
"Được." Lạc Nhiễm nhẹ nhàng thở ra, biết Lucas xác thực không phát hiện cái gì, nhấc tay nói: "Tôi bảo đảm."
Lucas buông lỏng kiềm chế với y.
Lạc Nhiễm nói: "Vậy tôi đi về trước."
"Ở lại đây ngủ đi, đừng chạy lung tung." Lucas chỉ vào văn phòng của hắn nói: "Giường cho cậu."
"......"
Lucas giống như một cánh cửa chắn trước mặt Lạc Nhiễm, y muốn nghĩ cũng không được, hắn sẽ không cho phép y trở về.
Nếu đổi lại là Lucas sinh bệnh, y cũng không muốn đối phương phải bôn ba.
Lucas đem chăn và gối đầu của mình đến sô pha, rõ ràng có ý nhường lại giường cho Lạc Nhiễm. Y cẩn thận ngồi xuống mép giường, đáp "Hạ Chí là một người bạn của tôi, cũng là bác sĩ, cho nên tôi mới nghĩ đến anh ấy. Thượng tướng chắc cũng từng gặp qua, trước kia khi anh còn nhỏ anh ấy đã đi theo chú anh, cũng chinh chiến khắp nơi với đội."
Lucas ngón tay nhẹ nhàng chạm lên đầu gối, không nói thêm tiếng nào.
Không khí lại an tĩnh lại.
Qua một hồi lâu, Lạc Nhiễm thấy Lucas không có phản ứng gì nữa, liền xoay người dọn giường, lấy chăn bông và gối dự phòng từ trong tủ, chăn hơi mỏng nhưng vẫn dùng được.
Lạc Nhiễm đang định nằm xuống, liền nghe thấy bên ngoài lần nữa truyền đến giọng nói của Lucas.
Lại còn không tốt, hay giảng đạo lí, dù sao Hạ Chí nổi tiếng đẹp trai ở Đế Quốc, trước khi giải trừ hôn ước với Thẩm Tây Lạc, có biết bao nhiêu người theo đuổi, xếp hàng rất dài.
Lucas khó nhọc ngồi trên sô pha, cứng nhắc nói: "Là cấp trên của cậu, tôi hi vọng cậu có thể chuyên tâm vào công việc, đừng cả ngày nghĩ đến chuyện yêu đương kết hôn."