Vào ngày cuối tuần, Di Hòa và Cố Khuynh Nhược đến công viên giải trí. Là người chủ động chọn địa điểm, có thể nói những nơi ăn chơi không có chỗ nào là Di Hòa chưa từng thử qua nhưng đây lại là lần đầu tiên anh đặt chân đến nơi như thế này. Bước qua cánh cổng, tất cả trò chơi mà Cố Khuynh Nhược muốn chơi đều hiện ra trước mắt.

" Chúng ta sẽ chơi gì trước vậy? "

Cố Khuynh Nhược vô cùng háo hức. Đến khi quay sang Di Hòa, cô thấy anh đang gãi đầu, dáng vẻ có chút bối rối rồi định nói gì đó nhưng lưỡng lự. Trong lòng Khuynh Nhược lúc này ít nhiều cũng hiểu được tình hình nên đã chủ động kéo tay Di Hòa và bắt đầu một ngày vui chơi ở đây. So với anh, cô từ lâu đã không lạ gì với những trò chơi ở đây, nhân dịp hôm nay hai người ra ngoài càng cùng anh chơi nhiều nhất có thể. Từ tàu lượn siêu tốc, Cố Khuynh Nhược lại kéo tay Di Hòa sang vòng quay ngựa gỗ rồi lại cùng anh vào lâu đài bí ẩn,... Sau cả buổi vui chơi, Di Hòa và Cố Khuynh Nhược đứng trước quầy bán nước để tìm thứ gì đó giải khát. Khi đã chọn món nước xong, anh lịch thiệp lấy ví ra trả cho cả hai, và khi mở ví ra, đập vào mắt Cố Khuynh Nhược là tấm ảnh của mình nằm gọn bên trong. Điều làm cô ngạc nhiên hơn khi đây là tấm ảnh cô chụp cùng Cố Hiểu Khê lúc sinh nhật và trước khi rời khỏi công viên cô đã làm rơi nó.

" Di Hòa, sao anh có được tấm ảnh này vậy? " Cố Khuynh Nhược chỉ vào tấm ảnh của mình khiến Di Hòa chợt nhận ra điều gì đó. Anh ấp úng không biết nên giải thích thế nào thì nghe Cố Khuynh Nhược nói tiếp: " Thật ra tấm ảnh này tôi chụp cùng chị. Hôm đó là sinh nhật của tôi, chị ấy đưa tôi đến công viên chơi nhưng trước khi rời khỏi tôi đã làm rơi, đến giờ tôi vẫn thấy tiếc. "

Nhưng tấm ảnh trong ví Di Hòa chỉ có mỗi Cố Khuynh Nhược.

" Nếu anh đã giữ ảnh của tôi, vậy phần ảnh của chị tôi đâu? "

Di Hòa một lúc cũng không biết phải đáp lời như thế nào. Lẽ nào lại nói với Cố Khuynh Nhược rằng, đương nhiên là nằm trong ví của Uất Trì Ảnh Quân rồi.

Khi đã nghĩ ngơi xong, Di Hòa cứ nghĩ Cố Khuynh Nhược sẽ đưa mình chơi những trò khác nhưng cô lại kéo anh vào một căn phòng nhỏ. Trong lúc bối rối không biết cô định làm gì thì Di Hòa nghe Cố Khuynh Nhược nói: " Cười lên! " Theo sau đó là một vài tiếng " tách... tách... " Rất nhanh, một chiếc máy ở trong đó đã tự động đưa ra vài tấm ảnh của hai người họ, và sau đó Di Hòa mới biết đây là phòng chụp hình tự động.

Trên vòng đu quay, khi gần đến chỗ cao nhất, Cố Khuynh Nhược đang chăm chú nhìn cảnh vật bên dưới thì lại nghe Di Hòa gọi tên mình. Vừa quay đầu, anh đã đặt lên đôi môi mềm như thạch của cô một nụ hôn. Dù rất bất ngờ nhưng Khuynh Nhược không đẩy anh ra, đến khi nụ hôn mà anh trao cho mình kết thúc, cô ngượng ngùng hỏi: " Tại sao anh lại hôn tôi? "

" Khuynh Nhược, anh không muốn đóng giả làm bạn trai em nữa. Anh muốn trở thành bạn trai em, anh thích em. "

Cố Khuynh Nhược còn chưa kịp bắt nhịp được chuyện gì thì Di Hòa tiếp tục tấn công. " Em có chấp nhận lời tỏ tình của anh không? Trở thành bạn gái của anh? "

" Em... anh có thể cho em thời gian suy nghĩ không? "

" Được, anh đợi em. "

Tuy rằng Cố Khuynh Nhược không trực tiếp đồng ý hay từ chối nhưng ngay khi họ bước xuống đu quay, mọi chuyện dường như phát triển theo hướng tốt. Trước khi đưa cô đến đây, Di Hòa đã chuẩn bị kỹ lưỡng về việc sẽ tỏ tình như thế nào và sẽ tạo bất ngờ khi hai người rời vòng đu quay. Trên đường đi, Di Hòa cố ý chạm tay Cố Khuynh Nhược, đến khi nắm bàn tay nhỏ nhắn của cô, anh ôn hòa nói: " Tuy rằng anh cho em thời gian suy nghĩ nhưng anh vẫn mong đáp án là em đồng ý. " Cả hai dừng lại, Di Hòa nắm lấy vai Cố Khuynh Nhược thổ lộ: " Khuynh Nhược, anh thật sự rất thích... " Trước vẻ mặt đầy mong chờ của Cố Khuynh Nhược, Di Hòa chưa thổ lộ hết những lời trong lòng thì từ phía sau anh vang đến một giọng nói, gọi to tên anh " Di Hòa. "

Di Hòa và Cố Khuynh Nhược bị tiếng kêu ấy làm cho giật mình. Họ đồng loạt nhìn theo hướng phát ra tiếng kêu ấy thì đột nhiên một cô gái chạy đến và ôm chặt lấy người anh trước sự bất ngờ và ngỡ ngàng của cả hai. Anh vội vàng đẩy cô gái kia ra, khi nhìn thấy cô ấy, Di Hòa không giấu được mà sững người. Trước mắt Cố Khuynh Nhược là một cô gái có dáng người cao ráo, mái tóc vàng óng ả, thân hình nóng bỏng, quyến rũ và gương mặt xinh đẹp sắc sảo. Trong khi Khuynh Nhược một lần nữa không hiểu chuyện gì, cô chỉ nghe anh hỏi cô gái kia: " Làm sao cô biết tôi ở đây? "

Cô gái ấy lém lỉnh trả lời: " Dù anh ở đâu em cũng sẽ tìm ra anh. "

Lúc này, Cố Khuynh Nhược cảm thấy khó hiểu trước người con gái vừa xuất hiện nên đã hỏi Di Hòa: " Di Hòa, vị này là? "

" Cô ấy là... "

Di Hòa có chút khó chịu khi nhìn thấy cô gái này. Anh còn chưa kịp giới thiệu, cô ấy đã nhanh nhẹn đưa tay ra để bắt với Cố Khuynh Nhược và cướp lời: " Chào cô, tôi là Joanna Stella, là vị hôn thê của Di Hòa. "

Vị hôn thê? Cố Khuynh Nhược nhìn Di Hòa, mắt mở trân trân như muốn anh xác nhận lại những gì cô gái kia nói. Trong khi đó, anh chỉ cảm thấy khó xử và né tránh ánh mắt của cô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play