Vẫn may Vân Khanh đã tính toán chu toàn mọi thứ, bảo cô mượn người của Qúy Tư Thần trước, không thì Giang Thành Vũ đã nuốt luôn cả xương của hai người bọn họ rồi.
Cổ áo bị siết chặt, tiếng khóc của cô bé trong lòng làm đứt đoạn suy nghĩ của cô, Hạ Thủy Thủy cúi đầu nhìn, Tiểu Đào khóc thành sông thành suối luôn rồi, buồn bã xem lần sợ hãi và tuyệt vọng, “ Dì Thủy Thủy, cái kẻ xấu xa to lớn kia chính là cha của con sao? Chú ấy thật sự là cha con sao?”
Hạ Thủy Thủy giật mình,nghi ngờ, ánh mắt long lanh của cô bé, trong ánh mắt có sự tuyệt vọng và cả sợ hãi, cô ta do dự một lúc.
Chuông điện thoại reo lên, là Vân Dật gọi, hỏi cô ta mọi chuyện thế nào rồi?
Hạ Thủy Thủy nói, “ Chị đã đến cảnh cáo rồi, cũng đã cho xem cả ảnh, anh ta chắc chắn biết chứng cứ bị chúng ta cầm rồi,Vân Dật, vẫn là như Khanh Khanh nói, chứng cứ chia ra làm hai phần, một phần đưa cho Giám độc Lục, đưa cho ai cũng được, vậy đưa cho Qúy thiếu nha, anh ta có quen biết bên cục cảnh sát, một phần chúng ta bây giờ đi đến cục cảnh sát, gặp Tô Gia Ngọc, đưa cho cậu ấy, để cậu ấy có trong tay một con bài thương lượng với thằng đàn ông tồi tệ kia!”
Vân Dật gật đầu, lúc này đang đợi ở bên ngoài tòa án, đã hai tiếng trôi qua rồi, phiên toà cũng sắp kết thúc.
Nghe được, lũ cặn bã Lục Mặc Trầm đúng là có lợi thế.
Thẩm Thanh Diệp đã đưa ra được đoạn ghi âm có thể hợp pháp làm chứng cứ, Tần Luật đã đưa ra báo cáo khám nghiện tử thi của bốn công nhân tại hiện trường, báo cáo nói rõ cả bốn người họ trước đó đã say rượu, mà còn tách được chất gây ảo giác trong dạ dày của bọn họ, do đó mới dẫn đến sựu kích động của bọn họ, sau đó mới có đánh hau với đội kỹ sư tại công trường.
Một bên khác lại có chứng cứ mới, đến từ hộp mật mã, bên trong có chứng cứ của một người nào đó chưa rõ đã bù đắp cho gia đình nạn nhân một khoản tiền lớn, đang điều tra rõ, nhưng trên căn bản có thể chắc chắn đó không phải là người nhà họ Lục hoặc do Lục Mặc Trầm thanh toán.
Vụ án một lần nữa có sự thay đổi lớn, bệnh rối loạn nhân cách thứ hai của Lục Mặc Trầm có phải bị mắc lại sau 6 năm hay không, cần phải đến bệnh viện để kiểm tra não bộ chi tiết.
Trong cơ thể của công nhân có chất gây ảo giác, vụi án xuất hiện bí ẩn, mà đoạn nghi âm của được chia ra làm hai phần.
Trong vụ án này, mối nghi ngờ của Lục Mặc Trầm được làm sáng tỏ, mà hung thủ thật sự đứng sau vẫn đang điều tra, cuộc điều tra này cần sự phối hợp của Lục Mặc Trầm.
Tóm lại, tội cố ý sát hại của anh 6 năm trước, chứng cứ của Vân Khanh đã giúp anh rửa sạch tội.
Trước mắt vụ án tại công trường này được điều tra lại.
Phiên xét sử sau, Lục Mặc Trầm được tháo còng tay, hình dáng dữ tợn của người đàn ông đó lập lức lao thẳng đến trước mặt Thẩm Thanh Diệp, vừa rồi anh không chú ý đến phiên tòa, nhưng anh đã nghe được những lời nói quan trọng.
Anh lạnh lùng ép sát hỏi, “ Chứng cứ cuối cùng là ở đâu ra?”
Qúy Tư Thần và Tần Luật đều biết,anh đã đoán ra được đáp án rồi, A Quan cũng cúi đầu, vốn là người luôn nhanh mồm nhanh miệng, nhưng lúc này đây anh ta lại không nói gì.
Ánh mắt của Giám đốc Lục lúc này,chắc cũng đã đoán được gmail ẩn danh kia là ở đâu ra.
Lục Mặc Trầm đưa tay lên lau khuông mặt mình, trong tận đáy mắt anh có một tia sáng lóe lên, giọng trầm xuống nói, “ Tôi phải đi tìm cô ấy, A Luật, cô ấy đâu?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT