Việc Jeff chuyển nhượng lại cổ phần mới chỉ là tin đồn của ngày hôm qua, bọn họ vẫn đang đợi giám Đốc xử lý chuyện này vào ngày hôm nay!

Tại sao, lại không xử lý,hôm nay lại còn đồng ý chấp nhận cổ đông mới, để một người phụ nữ tham gia vào cuộc họp?

Từ lúc Thịnh Thế được thành lập đến bây giờ,không hề có chuyện có cổ đông nữ, đây là quy định của giám đốc.

Nhưng sự việc tạm thời bị đè nén lại để bắt đầu cuộc họp, quan trọng nhất vẫn là sự việc cổ phiếu của Thịnh Thế bị giảm sút nghiêm trọng trong tuần này.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Lục Mặc Trầm cũng không để cho cố đông có cơ hội ý kiến thêm gì, quay lại phòng làm việc của giám đốc, đóng rèm, bảo thư ký gọi cổ đông mới vào phòng làm việc.

Thiên Dạ đi vào trong phòng làm việc, đôi chân dài ưu nhã, cô ta đi từ bàn làm việc lớn đi qua, đi đến bên cạnh ghế sofa, rồi lại mở cửa phòng trong ra.

Cô ta quay đầu lại, đổng tử mắt đen nháy, khóe miệng khẽ cười, “ Hôm trước là anh và cô ta ngồi trên ghế với nhau, cô ta có khỏe không? Có em thì có sao không vậy? Hướng đi hồi nãy của em, có phải là toàn bộ những chỗ mà hai người hay làm không?”

Người đàn ông gương mặt lạnh lùng vô cùng, cúi đầu, ngón tay dài cầm một điếu thuốc châm lửa, nhíu mắt lại, không lộ ra bất cứ biểu cảm nào, “ Bớt nghĩ bóng gió tôi đi.”

Cô ta nhìn chằm chằm vào tên lưu manh đang hút thuốc, thật ra cái loại phụ nữ như cô ta, cảm thấy người đó rất đàn ông, rất mê hoặc, đó là một vẻ gì đó rất xấu xa.

Cô ta bình tĩnh mỉm cười, nhìn chằm chằm vòa cơ bụng anh, “ Cho dù chỉ một miếng, em cũng muốn ăn, chỉ là do anh không cho mà thôi.”

Lục Mặc Trầm im lặng không động dậy. Cũng không muốn nghe, anh có vẻ như hoàn toàn không nghe thấy gì cả nữa rồi.

Với tất cả những gì đã qua, đến bây giờ nhắc lại chỉ là một chuyện nhàm chán mà thôi.

Anh hít một hơi thuốc dài, qua làn khói thuốc anh nhìn cô ta, “ Nói đi, cô muốn làm gì?”



“ Hôm qua vẫn chưa nói rõ ràng hay sao? Muốn gần anh hơn, để anh không đá được em đi đó!”Thiên Dạ nhếch môi, lạnh lùng, “ Vốn cho rằng đó là một sự ngạc nhiên lớn, nhưng mặt anh còn không hề biến sắc, là đang chào đón em sao?”

“ Cô vô vị nhàm chán như vậy sao?” Từ ánh mắt đến lời nói của anh đều rất bình tĩnh và nhẹ nhàng.

Thiên Dạ không thích bộ dạng này của anh! Không thích việc cô ta làm không hề đả dộng một chút xíu nào đến anh.

Cô ta đi đến, hai tay chống xuống bàn cúi thấp người xuống, chiếc áo bo sát cổ chữ V hạ thấp xuống, lộ ra chiếc áo trong màu sắc câu dẫn, cứ trong suốt xuyên thấu như sương mù, áo có một hàng hạt sáng, cả đôi gò bông nhìn chắc chắn và rất hấp dẫn.

Lục Mặc Trầm nhíu mày lại, ngước đầu lên nhìn cô ta.

Thiên Dạ nghiêng đầu, “ Nếu em làm phiền anh, vậy anh nghĩ cách đi, đá em ra khỏi vị trí cổ đông của công ty, nếu anh không đá em đi, vậy thì em có thể sẽ chiếm luôn cái công ty này của anh đó.”

Lục Mặc Trầm cúi đầu mở tập tài liệu ra, “ Cô không phải muốn chiếm lấy tôi sao? Sao lại còn muốn chiếm cả cái công ty này của tôi làm gì?”

Thiên Dạ hơi ngạc nhiên, nhìn chằm chằm vào đuôi tóc được cắt tỉa cẩn thận tỉ mỉ của anh, sau đó ánh mắt lại trở nên lạnh lùng.

Từ trước đến nay mỗi một câu nói của anh đều có thể khiến cho cô thấy cảm động.

Thiên Dạ cúi đầu nhìn chăm chú vào góc mặt gầy nhưng sắc nhọn như dao của anh, trên gương mặt không hề có chút ấm áp hay biểu cảm nào, cô ta đột nhiên cong môi lên, “ A Trầm, anh đừng có mà tán tỉnh em, anh có biết sau đó sẽ khó khăn thế nào mới đá được em đi hay không.”

Người đàn ông tiếp tục cúi đầu xem tài liệu, không hề quan tâm đến cô ta.

Gần đến 12 giờ trưa rồi, Lục Mặc Trầm đứng dậy, mặt không có chút biểu cảm nào đi ra khỏi phòng làm việc.

Thiên Dạ không hề rời đi,nhíu mắt đứng dậy đi theo sau anh, “ Bữa ăn đầu tiên với cổ đông mới, anh phải ăn với em đúng chứ nhỉ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play