Anh nói là chỉ nhớ cô mặc áo sơ mi trắng, không nhìn rõ mặt cô, lời nói của anh cũng không để lộ cô không vui hay không thoải mái.
Chuyện gì đã xảy ra?
Nhưng thư trả lời này của Ofina cho thấy nó đã được gửi vào sáng hôm qua.
Đã bị chặn.
Hacker vô danh?
Vân Khanh nhìn chằm chằm hàng chữ gợi ý phía trên, tim đập loạn.
Cô mơ hồ đoán được là đã bị ai chặn lại!
Lần cuối cùng Ofina gửi email cho cô, khi phát hiện ra manh mối là 6 năm trước, cô chất vấn anh thông tin anh điều tra?
Anh không phủ nhận, nói cô có chuyện gì đó không đúng thì mới đi điều tra.
Chuyện cũng như thế. Anh đã phát hiện ra mối liên hệ giữa cô và Ofina. Và bây giờ, anh bắt đầu chặn thư từ phía Ofina.
Tại sao?
Vân Khanh lại liên tưởng lần nữa. Chiều nay anh cùng cô đi thôi miên, tuy có vẻ không có gì bất thường nhưng sau khi cô đi ra thì tâm trạng của anh đã tốt lên.
Hơn nữa, anh sắp xếp chuyên gia cho cô, anh cũng không tích cực.
Anh có phải không muốn cô biết chuyện của 6 năm trước?
Tại sao?
Vân Khanh không khỏi ôm chặt lấy con chuột. Nếu không có email ác ý tối nay, cô vĩnh viễn không bao giờ biết thư trả lời của Ofina đã bị chặn.
Những giọt nước anh làm ra không bị rò rỉ, lòng dạ thẳng thắn, một sợi tơ nhện cũng không để cô nhận ra.
Trong lòng của Vân Khanh cảm thấy ngổn ngang, tầm nhìn bối rối tập trung vào trang giấy.
Dưới thư trả lời của Ofina còn có một dòng chữ in đậm: [Email này sẽ tự động bị hủy sau khi đóng, không có dấu vết để kiểm tra. Đề nghị chụp ảnh lại.]
Người đã gửi email cho cô …... có một giọng điệu kỳ lạ, một cảm giác hung hăng mạnh mẽ và một cảm giác thờ ơ và bất thường.
Vân Khanh trở lại trang trước, bên dưới lại lướt qua vài câu: Anh của 6 năm trước, lớn không? Là chỉ tấm ảnh.
Cô kiềm chế sự khó chịu và nhìn lại bức ảnh.
Trái tim đột ngột, cái này, là ai đây?
Các pixel của bức ảnh bị mờ, mặc dù bức ảnh rất rõ nét nhưng nhìn từ độ phân giải thì có thể thấy nó hơi cũ hơn một chút.
Các pixel cũ sẽ không như thế này.
Vậy thì ảnh chụp cách đây 6 năm chắc sẽ không có giả mạo.
6 năm trước, còn có thể là ai?
Lục Mặc Trầm …...
Một tia cay đắng xẹt qua trong lòng Vân Khanh, không muốn đưa ra kết luận cuối cùng, cô nhìn chằm chằm bức ảnh cẩn thận, không có lộ ra tứ chi, chỉ lộ ra một ít cơ bụng.
Nhìn thế thôi, rat61 nhiều người đàn ông cũng như vậy.
Là anh sao?
Kích thước, giống.
Cô nhìn kỹ hơn và phát hiện bên dưới có một nốt ruồi nhỏ màu đỏ.
Lục Mặc Trầm có không? Vân Khanh không biết, loại chuyện xấu hổ này, làm gì có chỗ nhìn kỹ, cơ bản không rõ ràng.
Vậy thì, người gửi email này thần không biết quỷ không hay, giới tính ban đầu có thể xác định, là nữ.
Theo phân tích nhạy bén của Vân Khanh, cô có trực giác nếu bức ảnh thật sự là của Lục Mặc Trầm, đó là một người phụ nữ có liên quan đến anh.
Để cho cô thấy thứ này là ngầm khiêu khích, không rõ ràng và đáng sợ.
Hơn nữa còn chuyển tiếp email của Ofina cho cô, rốt cuộc là có ý gì?
Đối phương ở trong tối, hơn nữa còn quá tối, thông tin quá ít.
Vân Khanh bật điện thoại, tải xuống một album được mã hóa, chụp ảnh và email của Ofina.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT