Tối nay Quý Chỉ Nhã tới đây vốn là muốn khuyên Cố Trạm Vũ nhanh chóng ly hôn.

Trước khi biết Vân Khanh ngủ với Lục Mặc Trầm, Quý Chỉ Nhã đương nhiên muốn khiến Vân Khanh trắng tay, Cố Trạm Vũ ly hôn với cô ta, cô ta sẽ chỉ còn hai bàn tay trắng, mà Quý Chỉ Nhã cô, lại có được Cố Trạm Vũ.

Nhưng sau khi từ miệng Tô Gia Ngọc biết được chuyện của Vân Khanh và Lục Mặc Trầm, sự hận thù và ghen tị trong lòng Quý Chỉ Nhã càng dâng cao.

Ly hôn?

Ly hôn để con tiện nhân Vân Khanh kia nhanh chóng ở cùng Lục Mặc Trầm làm loạn à?

Khó trách gần đây Vân Khanh lại muốn ly hôn đến điên rồi.

Nghĩ hay quá nhỉ!

Điều đầu tiên Quý Chỉ Nhã làm, chính là ở chung một chiến tuyến với Cố Trạm Vũ, có lẽ, nỗi hận trong lòng Cố Trạm Vũ cũng đã đến tột cùng.

Thân là đàn ông, bản thân còn chưa ly hôn mà vợ đã cấu kết với cậu ruột, cái nón xanh này Cố Trạm Vũ có thể nhịn được sao?

Quý Chỉ Nhã lấy điện thoại trong túi xách ra, gọi vài cuộc điện thoại, sau đó bước tới bên cạnh người đàn ông đã phủ đầy băng, dịu dàng cười nói, "Có phải hai ngày nay anh đang lo lắng về chuyện trúng thầu đúng không? Em vừa gọi hỏi *** mấy cấp dưới của em, thăm dò được một số tin tức, chắc chắn anh sẽ cảm thấy hứng thú."

Cố Trạm Vũ nhíu mày, lạnh lùng quay đầu lại.

Quý Chỉ Nhã nói, "Anh là thiếu niên tài năng trong giới kinh doanh, em nghĩ sau khi anh biết được Lục Mặc Trầm và Vân Khanh thông gian, nhất định cũng lập tức đoán được, lần này vốn Bách Thịnh sẽ để Cố thị trúng thầu, đột nhiên lại không cho, mờ ám trong đó là ai làm chứ."



"Lục, Mặc, Trầm." Cố Trạm Vũ nghiến răng nói ra ba chữ này.

Quý Chỉ Nhã căm hận nói, "Vì để ép anh nhanh chóng ký vào đơn ly hôn với Vân Khanh, anh ta đúng là đã xuống tay. Vì gói thầu này của Bách Thịnh, chắc anh đã chuẩn bị rất lâu nhỉ? Anh vay vốn thành lập công ty con, bây giờ Bách Thịnh không để cho, mà ngân hàng cho vay sẽ lập tức tìm anh đòi nợ, trong này bày bao nhiêu cạm bẫy chứ! Trạm Vũ, càng như vậy, cuộc hôn nhân của anh càng..."

"Càng không thể ly hôn." Cố Trạm Vũ cắn điếu thuốc, nở một nụ cười lạnh lùng hung ác nham hiểm, sờ sờ mặt Quý Chỉ Nhã, "Cô đúng là đã tiết lộ nội tình cho tôi. Không ngờ như thế nửa ngày, là anh ta ngấm ngầm muốn chơi chết tôi đúng không? Mối hận đoạt vợ." Anh ta nói khẽ, nhưng cái ly trong tay lại trực tiếp bị bóp nát.

Một giờ sáng, Quý Chỉ Nhã không dấu vết rời khỏi căn hộ của Cố Trạm Vũ, lái thẳng đến nhà của Bạch Vũ Linh.

Nghĩ đến buổi tối Lục Mặc Trầm đi tìm con tiện nhân Vân Khanh kia, e rằng căn bản cũng không hứng thú hỏi hành tung của cô ta, cô ta vẫn gửi một tin nhắn ngắn cho nữ giúp việc ở biệt thự Tây Uyển, dù sao nếu nhỡ Lục Mặc Trầm có hỏi, bên này cô ta cũng có chứng cứ thật sự ở cùng Bạch Vũ Linh.

Khi xe dừng lại thì Quý Chỉ Nhã cũng không lập tức xuống xe luôn, mà gọi một cuộc điện thoại, "A Hải, bây giờ anh lập tức đi điều tra phòng khám của Vân Khanh, cái phòng khám rách nát đó, tôi có cách khiến cô ta không thể đặt chân ở thành phố S nữa!"

...

Hai ngày sau.

Trong văn phòng tập đoàn Thịnh Thế, thư ký Tống đã đứng đợi từ sáng sớm, người đàn ông mặc tây trang bước ra khỏi thang máy riêng, thư ký Tống tiến lên đón, nhận lấy áo khoác ngoài trong khuỷu tay người đàn ông, nói, "Chào buổi sáng, chủ tịch Lục."

"Ừ." Anh bước đi như gió.

Ánh mắt thư ký Tống hơi nặng nề, bước nhỏ đuổi theo nói, "Chủ tịch Lục, có một tin không tốt lắm."

Bước chân Lục Mặc Trầm dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn sang, "Nói."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play