Chồng và con trai của bác Maggie công bố, đêm hôm qua, lúc bọn họ tìm kiếm bác Maggie, ở rừng cây thấp gần đầm lầy, thấy bác Maggie mất tích mấy ngày, bà ở giữa đầm lầy, bị một bóng người kéo vào trong.
Bọn họ không thể tiến vào đầm lầy, chỉ có thể trơ mắt nhìn bác Maggie bị đầm lầy bao phủ, chỉ có thể thương tâm quỳ gối cầu nguyện ở tiêu giáo đường.
"Bị đầm lầy nuốt hết, không tìm thấy thi thể, đáng thương bác Maggie sau khi chết cũng không thể bước lên thiên đường." Hersha bị thương mà ở trước ngực làm dấu chữ thập.
Mai Lật không nghĩ tới chuyện này cuối cùng thể nhưng liên lụy đến quái vật đầm lầy, nhíu chặt mi, "Vì sao xác định là quái vật đầm lầy hại chết bác Maggie?"
Hersha đương nhiên trả lời: "Dù là người hay động vật, chỉ cần đi vào đầm lầy sẽ rơi xuống, chỗ sâu trong đầm lầy càng không có ai vào, chỉ có quái vật đầm lầy trong truyền thuyết mới có thể kéo người vào đầm lầy......
"Trước kia bác Maggie từng dặn dò tôi không nên tới gần đầm lầy, miễn cho bị quái vật đầm lầy mang đi, tôi còn không tin bác, không nghĩ tới hiện giờ chính bác ấy gặp phải quái vật đầm lầy đáng sợ......”khóc thút thít, Mai Lật không cùng cô ấy thảo luận vấn đề này nữa, nhưng cô cũng không tin bác Maggie bị quái vật đầm giết chết.
Thấy Hersha cảm xúc kích động mà hông tin bác Maggie thật bị quái vật đầm lấy giết chết.
Nếu nói người nào thần trí không rõ tự mình đi vào đầm lầy, hoặc là trong lúc vô ý rơi vào đầm lầy, vậy đều có khả năng, nhưng muốn nói quái vật đầm lầy riêng kéo người vào đầm lầy, cô tuyệt đối không tin
Quái vật đầm lầy gần đây đang vội vàng trồng hoa, sao bỗng nhiên lại đi giết người.
Vội vàng rời chợ về nhà, Mai Lật chuẩn bị tìm tiên sinh vườn hoa di động của mình xác nhận vấn đề này một chút.
Không nhìn thấy biển báo giao thông hoa tươi chờ đợi ở ven đường, quanh nhà cũng chưa thấy vết bùn hắn lưu lại, Mai Lật để rổ ở trong nhà, lại đi đầm nước phái rừng rậm kia.
Cái lều dựng lên hội mùa đông đáp vẫn còn, nhưng che phủ thật dày chung quanh đã lấy ra, mấy con chim đậu ở trên lều, bên trong trống rỗng.
Thế nhưng nơi này cũng không có, so với tình huống quái vật đầm lầy gần đây mỗi ngày đi theo cô đi, có chút không thích hợp.
Cô đi khắp toàn bộ đầm nước và bùn chung quanh, cũng chưa thấy bóng người quen thuộc kia, chỉ Có thể suy đoán là hắn trở về cánh đồng bát ngát.
Đã giữa trưa, đến cơm cũng không có tâm tư ăn, cô đội ánh mặt trời đi cánh đồng bát ngát.
Cô từng qua bên đó tìm quái vật đầm lầy vài lần, mỗi một lần cô đều có thể tìm được hắn, nhưng lúc này đây không thể tìm được.
Gió thổi qua méo váy cô, thổi lên cỏ dại mới mọc từng tầng sóng xanh biếc, mang đến hương cỏ tươi mát.
Cô đứng ở cảnh xuân tươi đẹp, cảm giác được một loại áp lực hoàn toàn tương phản cùng cảnh sắc chung quanh.
Hắn đi nơi nào?
Có phải...... xảy ra chuyện gì hay không?
Hoàng hôn, cô rốt cuộc về đến nhà, mỏi mệt và đói khát làm cô vô lực nghĩ nhiều, ăn cơm chiều xong vẫn không muốn nghỉ ngơi, dứt khoát lại cầm đèn ra cửa.
Tối nay có ánh trăng mông lung, ở gần sườn núi hướng dương, có một ít điểm sáng lập loè.
Mai Lật nhớ tới lúc trước ở bên kia gặp được yêu tinh đêm trăng, cầm đèn đi tới.
"Nha –– là cô!”
"Cô tới chơi cùng chúng ta sao?”
Phát hiện ra cô, yêu tinh đêm trăng dừng lại điệu múa xoay tròn, ghé vào trên tảng đá màu trắng nói chuyện cùng cô.
Mai Lật cách chúng nó một mét dừng lại, hỏi chúng nó: "Ta là muốn hỏi các ngươi một chút, có nhìn thấy quái vật đầm lầy hay không?”
"A--"
"Chán ghét --
"Chúng ta mới không nói!”
Mai Lật cũng vừa nhở ra có lẽ mình có thể hỏi thử các yêu tinh sinh hoạt gần rừng rậm có nhìn thấy tung tích quái vật đầm lầy hay không, nhờ chúng nó giúp đỡ, kết quả lần đầu tiên dò hỏi đã thất bại.
Lúc không có việc gì, thường có thể nhìn thấy các yêu tinh tới tới lui lại bên người, hiện giờ có việc muốn tìm chúng nó, lại một đứa cũng tìm không thấy.
Mai Lật ngồi xổm bên hồ nước nhỏ nghỉ ngơi, vốn nước rửa mặt một phen, bỗng nhiên nhìn thấy một điểm sáng, thổi qua mặt nước, giống một con đom đóm, vòng một vòng ở gần lỗ tai cô.
"Cô muốn tìm chỗ quái vật đầm lầy xuất hiện a, ở bãi đất hoang --”
Thanh âm nho nhỏ chui vào lỗ tai, Mai Lật ngẩng đầu, nghe thấy điểm sáng nhỏ lại nói: " Hắn đang nổi điên rồi, thật ồn nha, cô mau đi quản hắn đi.”
Nói rồi, yêu tinh điểm sáng đó lại che lỗ tai, rất là buồn rầu mà bay đi rồi.
Mai Lật không rõ lắm nó là yêu tinh gì, nói có thật hay không, cô không dám trì hoãn, chạy tới chỗ đất hoang bên kia.
Đất hoang chính là một quãng giữa chặng đường từ rừng cây bên này đi cánh đồng bát ngát, Mai Lật ban ngày đi qua bên đó hai lần cũng chưa thấy bóng dáng quái vật đầm lầy.
Gió thổi qua gò má, mang đến một cô hơi thở nước mưa bùn đất. Đêm trăng sáng sủa xuất hiện ướt át, không thể nghi ngờ là từ trên người quái vật đầm lây truyền đến. Trừ khí vị hơi nước quen thuộc này, Mai Lật đồng thời nghe thấy tiếng khóc khủng bố quỷ dị.
Mai Lật tinh thần rung lên, mang theo nghi hoặc nhanh hơn bước chân, rốt cuộc xa xa nhìn thấy bóng dáng cao gầy đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT