“Hoàn thành!” Tần Minh Hồi nâng mũ che nắng làm bằng thân cây cỏ dài nhỏ trong tay lên, đối diện với ánh mặt trời, những điểm sáng nhỏ vẫn có thể xuyên qua khe hở chiếu lên mặt cô.

Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi đầu óc, cô sẽ suy nghĩ về việc làm một số công việc thủ công, chủ yếu là để làm cho cuộc sống của mình phong phú hơn một chút.

Cho dù là dưới tình huống này, Tần Minh Hồi vẫn nguyện ý đi làm một ít thứ mặc dù vô dụng, nhưng sẽ làm cho mình vui vẻ hơn.

Nhân sinh sao, không phải chỉ như vậy, nếu như làm chuyện gì cũng phải nghĩ xem có nên hay không, như vậy sẽ rất khó có thể vui vẻ.

Làm ra cái mũ không đẹp lắm, Tần Minh Hồi xoay một vòng nhìn cảm thấy nó quá đơn điệu, lại điểm xuyết mấy chiếc lá cây màu đỏ màu vàng ở trên đó, cộng thêm một bông hoa nhỏ, lúc này nhìn qua đã tốt hơn nhiều.

Đem cái mũ mang theo hương cỏ đặt trên đầu, Tần Minh Hồi hướng về phía 01 ngồi xổm bên cạnh, "01, anh xem."

[Tiểu tiểu thư, đẹp. ]

Tần Minh Hồi che mặt hì hì cười rộ lên, "01, anh càng ngày càng biết nói chuyện ~"

Cô ấy đội mũ này cho đến khi buổi tối, mặt trời biến mất mới lấy xuống để 01 cầm cho cô. 01 dựng một ngón tay lên, đội mũ nhỏ trên đầu ngón tay của hắn, và một ngón tay khác được sử dụng để hỗ trợ tiểu tiểu thư nấu bữa tối.

Bữa cơm hôm nay của Tần gia là một con gà rừng xui xẻo bị dộng tĩnh đi đường của 01 làm sợ tới mức chạy điên cuồng đâm đầu vào trên người 01, ớt cay thu hoạch ở ban công, một ít thực vật làm gia vị ở ven đường mà Tần Minh Hồi nhìn thấy rồi tiện tay hái xuống làm gia vị.

Vừa dùng gia vị nguyên sinh thưa thớt thái ra để ướp cho con gà đã chết. Tần Minh Hồi vừa nhắm mắt lại, tư thái kia phảng phất như làm cầu nguyện cho Thị Thần khi ở Cựu Trạch Tần thị, vô cùng nghiêm túc. Cô tin rằng thành kính đối đãi với đồ ăn, sẽ làm thăng lên hương vị của đồ ăn trong tâm lí.

"Thịt heo, tôm hùm, thịt bò, khoai tây, cà chua..." Cô thì thầm, cảm thấy nước miếng tràn lan, muốn ăn ngay lập tức.

Trước kia, Tần Minh Hồi rất ít khi xuống bếp, cô chỉ am hiểu làm món tráng miệng kiểu phương Tây, lại còn là dưới tình huống nguyên liệu nấu ăn đầy đủ, công cụ hiện đại trợ giúp, hiện tại, cô đã bước đầu nắm giữ được phần cốt lõi của việc chế biến thịt, làm ra hương vị thức ăn có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

01 kiểm soát lửa cũng ngày càng tốt hơn.

Sau khi hoàn thành bữa trưa hôm nay, 01 giống như một đầu bếp trong một nhà hàng cao cấp, đến để hỏi cảm thụ của cô.

“ Tiểu tiểu thư, hôm nay 01 kiểm soát ngọn lửa như vậy đã ổn chưa? ]

Tần Minh Hồi khen ngợi anh: "Không sai, rất tốt, khen ngợi năm sao. ”

Hình thức đối thoại này vẫn là Tần Minh Hồi làm ra, có một ngày cô cảm thấy thức ăn thật sự quá đơn điệu, đành phải tự giải trí, khi mình đang ăn cơm ở nhà hàng nào đó, dùng một cái đĩa lớn, bày ra ít thịt còn lại, lại đặt thêm hai cái lá cùng với hai quả dâu tây dại cuối cùng, ăn một bữa.

01 quan sát cô, cũng không biết hắn hiểu như thế nào, sau đó thường xuyên xảy ra đối thoại như vậy.

Cưa cành cây cho cô ấy, phải nói với cô:

[Tiểu tiểu thư, đối với dịch vụ lần này của 01, xin hãy để lại đánh giá. ]

Mang nước cho cô ấy để tưới vườn rau, lại hỏi cô:

[Tiểu thư, nước hôm nay, ngài có hài lòng sao? ]

Tần Minh Hồi: "..." Luôn có cảm giác hình như 01 đã học được thứ gì kỳ kỳ quái quái.

Nhưng mà, lần nào cô cũng phối hợp mà tiếp tục cuộc đối thoại với hắn.

Hơn nữa, một khi Tần Minh Hồi nói không hài lòng, 01 sẽ chú ý đến trải nghiệm và phản hồi của “ khách hàng”, thực sự không ngừng cải tiến.

Tần Minh Hồi nhiều lần nhịn không được hỏi anh: "Chương trình học tập của anh thật sự chưa mở sao? ”

Kết quả, đương nhiên là chưa có mở.

Rõ ràng là hắn đang học.

Từ ngày sấm chớp mưa giông bão vũ hôm đó, sau khi bật chức năng phòng hộ cho 01, Tần Minh Hồi lại bắt đầu nghiên cứu mở cho hắn một chức năng phi hành... Hoặc không thể gọi là chức năng phi hành, nếu có thể thành công, 01 sẽ bắn đi giống như một tên lửa, nên được gọi là chức năng phóng. Ngẫm lại liền cảm thấy rất soái.

Nhưng cái này so với chức năng lồng phòng hộ đơn lẻ còn khó hơn rất nhiều, Tần Minh Hồi vẫn đang cố gắng khắc phục vấn đề nan giải này.

Về phần chương trình tình cảm học tập của 01 bị cấm mà cô muốn cởi bỏ nhất, thì một cái gật đầu cũng không có.

Là người sử dụng 01 duy nhất ở hiện tại, cô không có quyền hạn bỏ lệnh cấm, ngay cả giao diện liên quan cũng không thể điều ra, quả thực không thể xuống tay, cho nên cô chỉ có thể cân nhắc mở các chức năng khác cho 01 trước.

"Có lẽ, tôi nên mở cho anh một chức năng tự động làm sạch." Sau khi phát hiện phân chim còn sót lại trên người 01, Tần Minh Hồi nói.

Điều này thật sự là không thể tránh khỏi, 01 lớn như vậy, chỉ cần đi ngang qua rừng rậm phụ cận, sẽ kinh động rất nhiều chim, những đàn chim kia bay qua bên người 01, có chút gia hỏa không có lễ phép sẽ ở trên người 01 lưu lại dấu vết " từng đến đây một chuyến".

Hơn nữa, từ khi cô trồng dâu tây dại và một số loại cây khác có trái cây trên đỉnh đầu 01, 01 càng thu hút chim, lúc đi lại còn tốt, một khi dừng ở đâu đó hơi lâu một chút, sẽ có một đàn chim vây quanh đầu hắn.

Những con chim này đến thì đến, lại còn mang theo đặc sản phân.

01 Ở trên ngọn núi chờ đợi quá lâu, bề mặt cơ thể của hắn có rất nhiều dấu vết phong hóa, cũng có những nơi bẩn thỉu.

Mỗi ngày đi tưới nước cho vườn rau trên đỉnh đầu 01, Tần Minh Hồi nhìn thấy dấu vết trắng liền tiện tay rửa đi sạch sẽ, cô cũng muốn để 01 làm sạch toàn thân, nhưng khối lượng công trình thật sự quá lớn.

Tần Minh Hồi là người thích sạch sẽ, điều kiện có gian khổ đến đâu thì ngày nào cô cũng phải cọ cọ rửa rửa, đem bản thân làm cho thanh thanh sảng sảng [ sạch sẽ thoải mái]. Thấy bộ dạng này của 01, bản thân 01 không khó chịu, cô ngược lại khó chịu ngứa ngáy tim gan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play