Giáo sư Dịch Tư và Kiều An dựa vào đài điều khiển chính, sợ hãi nhìn những cái chi giống như cự mãng vặn vẹo leo lên. Bọn họ không dám có một cử động nhỏ, Kỷ Luân đi đến trước mặt bọn họ, bởi vì một lần vươn ra quá nhiều chi, thân thể nhân loại vỡ ra, đến mặt cũng nứt một nửa.
Nhưng hắn vẫn cứ dùng khuôn mặt nhân loại nứt ra đó, lộ ra biểu tình nghi hoặc hỏi: "Các người muốn bắt giữ tôi? Nhưng mà, làm thế nào các ngươi biết thân phận của tôi? Tôi cảm thấy, tôi ngụy trang thành nhân loại cũng không tệ lắm."
Giáo sư Dịch Tư càng thêm nghi hoặc, rốt cuộc làm thế nào hắn biết được bọn họ muốn bắt giữ hắn? Hắn mới vừa tiến vào, căn bản cái gì cũng chưa kịp làm!
Nhưng Kỷ Luân sẽ không giải đáp nghi hoặc cho ông ta, hắn nhìn hai người trước mặt tựa hồ không có ý tử trả lời, lại nhìn về phía đài điều khiến chính bên cạnh.
"Điện giật sao? Xác thật là biện pháp rất có hiệu quả." Rốt cuộc trong thân thể bọn họ cơ hồ đều là nước, điện giật cường độ cao gây ra thương tổn lớn nhất cho bọn họ.
Giáo sư Dịch Tư nhìn hắn vươn tay, thuần thục thoải mái mà phá giải mật mã, giải trừ bố trí phòng điện giật bịt kín, hơn nữa trực tiếp thông qua đài điều kiển, mở bể nước đóng kín.
Giờ này khắc này, giáo sư Dịch Tư mới chân chính cảm thấy sợ hãi. Quái vật có bộ dáng nhân loại cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là hắn còn có được tư duy nhân loại -- hắn còn thông minh hơn so với tưởng tượng!
“Kỷ Luân, anh phải tin tưởng, ta không có ác ý với anh, ta chỉ muốn quan sát nghiên cứu anh mà thôi, ta sẽ không thương tổn anh, trừ những người nơi này, không ai khác biết anh không phải là người, chỉ cần anh hợp tác cùng ta, ta thậm chí có thể giúp anh che giấu tung tích, tránh né nhân loại đuổi giết!” Giáo sư Dịch Tư vội vàng nói.
Kiều An sắc mặt trắng bệch tránh ở phía sau ông ta, không dám nhìn thẳng khuôn mặt đáng sợ giống Kỷ Luân kia, cúi đầu thật sâu, bất an mà túm lấy đồng hồ trên cổ tay.
Đối với giáo sư Dịch Tư đưa ra hợp tác, Kỷ Luân trả lời là dùng hai cái chi bắt lấy hai người, hung hăng đánh bọn họ vào trên tường. Hai người chảy máu xụi lơ trên mặt đất, Kỷ Luân lại đi về phía căn phòng nguyên bản dùng để bắt giữ hắn.
Trong quá trình đi lại, hắn hoàn toàn biến thành nguyên hình, mấp máy trườn vào. Mở rộng cánh cửa bên trong, bể nước pha lê bị mở ra, trong nước biển vẩn đục có hắc ảnh thật lớn.
Dùng các chi quấn lấy các chi của cùng tộc đã không có sinh cơ, kéo nó từ bể nước ra.
Nghi thức cáo biệt đơn giản đã xong, hắn cắn nuốt khối thân thể đã chết này.
Patrick ngồi trên phi cơ tới khu 102, bên cạnh là quân đội võ trang, ông ta đang thần tình hoảng sợ mà nhìn trên máy tính truyền đến một đoạn video.
Video cũng không rõ ràng, là vừa mới Kiều An thông qua đồng hồ có camera quay chụp truyền đến. Cũng là cô ta thông báo cho ông ta về tính toán của giáo sư Dịch Tư, còn cung cấp tin tức Con Aegaeon ngụy trang thành Kỷ Luân -- cô ta có thù hận thật sâu đổi với con quái vật này, hy vọng bọn họ có thể giết chết nó.
Patrick một lần lại một lần mà xem lại đoạn video ngắn, sau đó ông ta hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói với người bên cạnh: "Lập tức thông báo xuống, để khu 102 bên kia phối hợp với chúng ta, giới nghiêm xung quanh viện nghiên cứu Dịch Tư! Còn có, đi điều tra toàn bộ tin tức về tiến sĩ Kỷ Luân này!”
Ông ta ngưng trọng lại nhìn một lần đoạn video, bắt đầu viết báo cáo đề nghị.
Kỷ Luân này chỉ sợ là Aegaeon tiến hóa trình độ tối cao, hắn đã có trí tuệ nhân loại, có thể thành công mà ngụy trang thành nhân loại như vậy, hắn vô cùng có giá trị nghiên cứu, chính ông ta cũng không khỏi tâm động.
Bọn họ có thể diệt sát Aegaeon trên diện tích lớn, dùng thi thể chúng nó tiến hành nghiên cứu, như vậy xác thật càng an toàn, nhưng dù sao cũng phải có cơ thể sống để tiến hành thực nghiệm đặc thù.
Ông ta muốn bắt sống con Aegaeon đặc thù nhất này.
Cắn nuốt thân thể cùng tốc tiêu phí thời gian không ngắn, nhớ thương trong nhà có giống cái còn chờ ăn bánh kem, Kỷ Luân biến trở về thành người, sửa sửa quần áo, vượt qua đại sảnh tử tung ngang dọc vội vàng đi ra ngoài.
Hắn nhìn đồng hồ, tính không sai biệt lắm tới lúc nên lấy xe. Lên xe là bọn họ có thể đi, bên này kết thúc cũng không cần làm quá tinh tế, chỉ cần khóa chết toàn bộ bên trong......
Hắn đang suy tư, bỗng nhiên ngửi được rất nhiều khi vị hôn độn.
Khẩn trương, sợ hãi, chờ mong, chán ghét......, mười phần gay mũi. Cách một bức tường, bên ngoài có rất nhiều người, hơn nữa mang ác ý với hắn.
Hắn bị phát hiện? Kỷ Luân thực nhanh phản ứng lại, nhìn quanh một vòng viện nghiên cứu quá mức an tĩnh.
Ngay sau đó, cửa bỗng nhiên nổ tung, lửa đạn bạo liệt đánh vào người, Kỷ Luân tránh né không kịp, thân thể nhân loại nháy mắt bị nổ tung, các chi biến thành thâm sắc từ thân thể trào ra, phủ kín trần nhà.
Người chặn cửa mang theo vũ khí vọt vào, Kỷ Luân treo ở trên trần nhà nhanh chóng trở nên trong suốt, che giấu chính mình, lui về hành lang lúc đi đến.
Nhưng mà những binh lính mang mắt kính đặc thù có thể nhìn thấu trạng thái ẩn hình của hắn, bắt giữ được vị trí đại khái của hắn, không gián đoạn mà khai hỏa.
một vòng bắn phá công kích bom đạn nữa qua đi, thân hình khổng lồ của Kỷ Luân trải rộng vết thương, dù hắn trốn được phần lớn đạn dược, nhưng uy lực của bom sắp làm nổ tung viện nghiên cứu ngầm vững chắc này, hắn đương nhiên cũng sẽ bị ảnh hưởng.
"Thứ này quá lợi hại, như vậy cũng không làm chết được!” Người chỉ huy công kích mang mắt kính quan sát, thực nhanh nói: "Tiếp tục nổ!”
Đợt công kích thứ hai qua đi, những công trình kiên cố nhất đều tan vỡ, con vật bị thương trốn đến chỗ càng sâu.
"Đẩy mạnh! Tiếp tục nổ!”
"Chỉ huy, lại nổ tiếp, nơi này sẽ sụp xuống, tòa nhà sập xuống, nó không nhất định sẽ chết, chúng ta nói không chừng đã bị đập chết.”
"Từ từ, giáo sư Patrick nói tạm dừng khai hỏa, nói không chừng có thể thương lượng cùng Aegaeon này.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT