Bên này Hoài Nhĩ Đức từ thủy cung đi ra, thấy thời gian không sai biệt lắm, liền chạy tới một nhà hàng phụ cận. Hôm nay mấy người bạn bọn họ liên hoan, trên cơ bản đều là đồng học và sư huynh đệ.
Ở thủy cung gặp được Kỷ Luân, vốn dĩ anh ta chuẩn bị mời hẳn cùng đi, nhưng thấy bên cạnh hắn có vợ đi theo, anh ta liền không mở miệng nữa. Trong vòng không ít người đều biết, Kiều An thích sự huynh Kỷ Luân, lần này Kiều An cũng ở đây, nếu đến lúc đó Kỷ Luân mang theo vợ, làm ra một tràng Tu La thì sao.
Xuất phát từ suy xét này, Hoài Nhĩ Đức ở nhà hàng gặp bạn bè, chỉ trò chuyện Không Hải gần đây và ở thủy cung vừa rồi nhìn thấy một ít sinh vật biển cảm thấy hứng thú, một chút cũng không nhắc đến Kỷ Luân.
"..... Thủy cung này vẫn đang đi, tôi còn gặp được một loại sinh vật phù du từ trước chưa từng thấy, đặc biệt xinh đẹp, như là dải ngân hà trên trời..... Tôi còn chụp ảnh, mọi người giúp nhìn xem, đây là gì." hẳn lấy camera của mình ra, cho những người khác xem ảnh hằn chụp được.
Kiều An cũng cảm thấy hứng thú, lấy camera Hoài Nhĩ Đức lật xem. Hoài Nhĩ Đức nói đến hứng khởi, nhất thời không nhớ tới một sự kiện, chờ hắn phản ứng lại thì đã chậm. Kiều An đang cầm camera của hắn, trừng mắt nhìn một tầm ảnh bên trong.
Bức ảnh đó, Kỷ Luân và Tần Minh Hoàng ngồi ở dưới cột pha lê hình trụ, Kỷ Luân từ trước đến nay không ai bì nổi trong mắt đều là ý cười thỏa mãn ôn tồn, mở ra một cái điểm tâm đưa cho Tần Minh Hoàng bên cạnh, sau lưng hai người là quang mang lấp lánh, cực kỳ mộng ảo mỹ lệ.
Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị chấn động thật mạnh, Kiều An: "...
Quên mất chính mình còn chụp hai bức ảnh như vậy, Hoài Nhĩ Đức cười gượng, "A ha ha, vừa rồi tôi gặp được sư huynh Kỷ Luân.”
"Sư huynh Kỷ Luân? Nghe nói anh ấy không công tác ở viện nghiên cứu của giáo sư Tư nữa, thật vậy chăng?” một người bạn hỏi.
Kiều An nghiến răng nghiến lợi, "Là thật, anh ấy cự tuyệt ý tốt của thầy, đều là bởi vì người phụ nữ bên cạnh này. Bởi vì cô ta, sư huynh Kỷ Luân giống như thay đổi cả! Đến nghiên cứu anh ấy thích nhất cũng không làm!”
Gần đây vốn là bởi vì việc này mà Kiều An phẫn nộ vô cùng, mang theo một bụng lửa cùng Hoài Nhĩ Đức truyền ảnh chụp về việc nghiên cứu -- cô đáp ứng thay Hoài Nhĩ Đức dò hỏi thầy một chút, những điểm sáng ngân hà đó là sinh vật gì.
"Rất kỳ lạ, ta cũng chưa từng gặp." Giáo sư Tư ngắm nghía thật lâu sau mới nói. Tuy rằng gần như đời đều nghiên cứu sinh vật biển, nhưng sinh vật hải dương chủng loại thật sự quá nhiều, chính ông ấy cũng đều không biết rõ toàn bộ sinh vật.
"Thầy cũng không rõ lắm sao?” Kiều An ngẫm lại nói: "Sư đệ Hoài Nhĩ Đức riêng đi hỏi nhân viên thủy cung, bọn họ nói thủy cung không có tin tức về loại sinh vật này, cậu ấy nói còn ở gần đó quan sát thật lâu, cũng chưa thấy những sinh vật nhỏ đó sáng lên lần nữa...... không phải là chúng nó cũng biết ẩn hình đi?”
Cô ta gần đây tiếp xúc nhiều nhất chính là nghiên sinh vật Không Hải biết ẩn hình, lập tức liền liên tưởng đến chỗ này.
Vốn cũng không để ý lắm, giáo sư Dịch Tư nghe vậy cũng có hứng thú, thứ nhất, bọn họ nghiên cứu con sinh vật Không Hải ẩn hình đó đang lâm vào bế tắc, ông ta đang muốn xem thử thứ khác, thay đổi đầu óc một chút.
"Như vậy đi, em dẫn người qua giao thiệp, lấy một chút hàng mẫu đến viện nghiên cứu, chúng ta nghiên cứu xem.” Giáo sư Dịch Tự đồng ý.
Thủy cung bên kia nghe tên tuổi giáo sư Tư, cũng thực nguyện ý phối hợp, nhưng mà, bọn họ cũng thật sự không rõ lắm "Điểm sáng ngân hà” lúc trước khiến cho du khách chú ý đến cùng là sinh vật gì, để cho bọn họ tìm, bọn họ cũng tìm không ra.
Cuối cùng không có cách nào, Kiều An lấy một phần nước biển trong bể nước hình trụ ra đưa đến viện nghiên cứu.
"Không biết những quang điểm đó trong điều kiện gì mới có thể xuất hiện, chúng ta có thể kiểm tra đo lường trước nước biển này, xem có gì bất đồng.”
Hạng mục này giao cho Kiều An phụ trách, giáo sư Dịch Tư cũng không tham dự nhiều, nhưng ngày đầu tiên lúc nước biển đưa tới, Kiều An liền thấy trong nước biển vốn trống không bắt đầu lập loè quang điểm.
Vì thăm dò bí mật về loại sinh vật sáng lên chưa từng thấy này, cô ta nghiên cứu vài ngày, cuối cùng đưa ra một kết luận kinh người -- mỗi khi sinh vật Không Hải ẩn hình cách vách tới gần, những quang điểm đó sẽ sáng lên.
“Thầy, em hoài nghi những quang điểm đó cũng đến từ chính không Hải, chúng nó đuổi theo sinh vật Không Hải ẩn hình, em kiến nghị để chúng nó vào cùng một bể nước để quan sát!”
Đối với phát hiện trọng đại này, giáo sư Dịch Tư cũng cảm thấy phấn chấn, không suy xét nhiều liền đồng ý kiến nghị này. Kể tiếp bọn họ liền thấy một màn thần kỳ, nước biển trống rỗng rót vào bể nước sinh vật Không Hải nguyên bản xong, không bao lâu, bên trong sáng lên một mảnh tinh quang, những tinh quang đó mơ hồ phác họa ra một hình dáng.
Là sinh vật Không Hải đó, chỉ trừ lúc ăn, thời điểm còn lại đều che giấu mình!
"Cái này..... quá thần kỳ." Giáo sư Dịch Tư lẩm bẩm nói.
Giáo sư Dịch Tư tâm thần đều ở trên sinh vật Không Hải thần kỳ đó, nhưng đã nghiên cứu ngân hà này vài ngày, trong đầu Kiều An bỗng nhiên hiện lên một ý niệm.
Sinh vật phù du này đồng dạng cũng đến từ Không Hải, có lẽ chỉ có tới gần loại sinh vật Không Hải biết ẩn hình mới có thể sáng lên sao?
Cô ta lấy ra ảnh chụp Kỷ Luân ở thủy cung, điểm sáng lấp lánh đều hội tụ lập loè ở phía sau hắn -- tựa như giờ phút này quang điểm hội tụ ở bên cạnh sinh vật ẩn hình đó.
Khi chụp bức ảnh này, vì sao chúng nó lại có phản ứng sáng lên? Chẳng lẽ ngay lúc đó ở gần thủy cung còn có thứ gì kích thích chúng nó?
Kiều An nhìn chằm chằm ảnh chụp, mày nhíu chặt, trong lòng cứ cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT