Ăn không ngồi rồi một ngày, từ lúc ngủ một giấc đến khi tự nhiên tỉnh bắt đầu là sáng sớm.
Đối với người có trái tim không đủ cường đại mà nói, buổi sáng mỗi ngày vừa mở mắt, liền thấy chân bạch tuộc màu đỏ phủ kín toàn bộ giường, là một chuyện áp lực thật lớn, nhưng Tần Minh Hoàng đã quen.
Dù buổi sáng ngủ dậy nhìn thấy cảnh tượng gì đáng sợ, cô đều có thể mặt không đổi sắc. Rốt cuộc thứ đáng sợ hơn cô không chỉ từng gặp, còn cẩn thận cảm thụ rồi.
Bởi vì cô không để bụng, hiện tại Kỷ Luân ở nhà trên cơ bản đều duy trì hình dạng nửa người, ngẫu nhiên một chút dạng người còn không duy trì, chỉ có rời khỏi nhà ra cửa, hắn mới có thể hoàn toàn biến hóa thành nhân loại.
Bề ngoài nhân loại của Kỷ Luân giống như là một bộ quần áo của hắn, ở nhà lười mặc, ra ngoài mới nhở phải thay.
Sinh vật phi nhân loại cần cù này gả vào Tần gia rồi, cẩn trọng nuôi gia đình, trong nhà cơ hồ toàn bộ mọi việc đều do hắn làm.
Bởi vì đã coi nơi này coi như sào huyệt, hắn không thể chịu đựng được sinh vật khác xâm lấn vào, uy hiếp đến an toàn sinh mệnh của giống cái quý giá, cho nên hắn kiên định sa thải toàn bộ nhân viên vệ sinh dọn dẹp.
Cứ như vậy, căn nhà lớn như vậy toàn bộ mọi việc bao gồm giặt quần áo nấu cơm, dọn dẹp quét tước, tu bổ cây cối trong vườn, mặt cỏ còn chăm sóc bồn hoa mới thêm trong phòng...... Tất cả đều biến thành việc của hắn.
Khác với nhân loại lười biếng, Kỷ Luân ham thích xử lý sào huyệt của mình, sinh vật mọc ra vô số cái "Tay” này mở ra rất nhiều kĩ năng nuôi nấng giống cái, còn có thể nhẹ nhàng xử lý trong nhà đến gọn gàng ngăn nắp, một người có thể bằng mười người.
Có lẽ đã nhận ra Tần Minh Hoàng có một chút không hài lòng với phong cách của sào huyệt này, hắn tích cực mà thay đổi các loại bài trí và trang trí của sào huyệt, gắng đạt tới mức có thể làm Tần Minh Hoàng thích nơi này.
Bồn hoa mới mua ở trong phòng tùy ý có thể thấy được, gia dụng lạnh bằng đơn điệu thay đổi thành đồ gỗ ấm áp, thảm lông nhung rất khó xử lý nhưng dẫm lên thực thoải mái trực tiếp phủ kín khu vực Tần Minh Hoàng hoạt động chủ yếu.
Kỷ Luân căn cứ hơi thở phân bổ trên người Tần Minh Hoàng để hiểu biết cô yêu ghét với mỗi một loại vật phẩm. Cho dù Tần Minh Hoàng không nói, hắn cũng có thể biết cô thích gì, vì thế không đến mấy ngày Tần Minh Hoàng liền phát hiện cái nhà này chậm rãi biến thành một cái nhà làm cô vừa lòng, cảm thấy thoải mái.
Buổi sáng, cô bưng bữa sáng dựa vào lan can cầu thang ăn chậm rì rì, thấy bạch tuộc lớn nghiêm túc làm sạch những cái thảm phiền toái đó.
Hắn đến góc mép cũng không bỏ qua, rửa sạch xong rồi cuối cùng còn muốn làm cho tất cả lông trên thảm đều đổ về cùng một phương hướng, khiến chúng nó giống như là lúa mạch ngoài ruộng hướng về phía trước.
Thật là chú ý cực kỳ!
Tần Minh Hoàng sớm phát hiện, hắn làm cái gì đều đặc chú ý, nếu hắn là nhân loại, khẳng định là cái loại nhân tài mặc kệ chuyện gì đều phải làm được 120%.
Phát tán tư duy mà ăn bữa sáng, vừa không cẩn thận, đĩa trứng chiên rơi một miếng xuống mặt đất. Sàn nhà này được Kỷ Luân rửa sạch mấy lần, còn được bảo dưỡng cơ hồ có thể phản quang, dù một chút bụi cũng không nhìn thấy, hiện giờ dính vết dầu mỡ, quả thực làm người ta không thể chịu đựng được.
Tần Minh Hoàng buông đĩa, muốn đi tìm công cụ rửa sạch một chút, nhưng bên kia bạch tuộc lớn đã ném xuống việc trong tay mấp máy mò tới.
Hắn phân ra hai cái chi, dùng giẻ lau phun nước rửa sạch một chút vấy mỡ đó, hơn nữa còn cẩn thận mà quấn lấy Tần Minh Hoàng lên ôm đến số pha phòng khách mới vừa rửa sạch xong, lại đặt bữa sáng cô chưa ăn xong tới trên tay cô.
“Để anh làm được rồi, thân ái em tiếp tục ăn đi. Thể này có thể ăn no không, em muốn ăn bánh kem nhỏ không, anh chuẩn bị cho em được không?”
Ngư ca, một bạch tuộc giống đực mỗi ngày đều đổi mới hiểu biết của cô về "bà chủ gia đình có thể làm được đến tình trạng gì”.
Tần Minh Hoàng mười phần cảm động mà cự tuyệt bánh kem nhỏ, nhàn nhã mà mở TV, không bao lâu, Kỷ Luân đưa tới cho cô một ly nước trái cây mới ép, ép thuận thủ công.
Cách sô pha 1 mét là cửa kính rộng mở, bên ngoài chính là bể bơi, làm việc một lúc Kỷ Luân đang nghỉ ngơi, ngâm mình vào hồ nước bổ sung hơi nước, hai cái chi vói vào trong phòng, đáp ở trên lưng số pha, cùng Tần Minh Hoàng xem TV.
Thế giới này không nhìn thấy internet mua sắm, nhưng TV mua sắm rất rực rỡ, Tần Minh Hoàng nhìn hai người không quen biết trên TV mang theo biểu tình phù hoa mạnh mẽ thổi phồng một cái đồng hồ, vui vẻ đến không được. Cô cảm thấy có thể đem tiết mục mua sắm TV trở thành kịch truyền thanh.
Thời gian quảng cáo kết thúc, cô riêng chuyển sang một bài khác tiếp tục xem TV mua sắm, đổi đến một kênh đang giới thiệu một cái máy tạo độ ẩm trong nhà.
Nhìn máy tạo độ ẩm trên TV không ngừng phun ra ngoài sương mù màu trắng, Tần Minh Hoàng cảm thấy cái này không tồi, nhấc chân xoa xoa một cái chi trên lưng số pha, "Lấy điện thoại tới.”
Cái chi quấn lấy điện thoại đưa cho cô, Tần Minh Hoàng gọi đến TV mua sắm, đặt hàng một máy tạo độ ẩm trong nhà.
Cái này đương nhiên là cho Kỷ Luân, hắn không thích khô ráo, không khí càng ướt át hắn càng thoải mái, cố tình hiện giờ nhiệt độ không khí từ từ lên cao, mỗi ngày mặt trời mọc lên ở khu 102. Tần Minh Hoàng thích thời tiết này, nhưng cô luôn hoài nghi Kỷ Luân sẽ bị nóng đến bốc hơi thành con cá khô.
Cô quan tâm hắn, riêng mua máy tạo độ ẩm cho hắn!
Kỷ Luân từ trong ao bò ra, toàn thân đỏ rực, xoành xoạch bọc Tần Minh Hoàng cùng toàn bộ số pha vào trong thân thể không buông.
Tần Minh Hoàng: "..... Thả em ra đi?”
Máy tạo độ ẩm thực nhanh đã đưa đến, bày ở trong phòng, không ngừng phun ra hơi nước, cùng với nói là máy tạo độ ẩm, không bằng gọi là máy tạo sương mù. Mở trong chốc lát, không khí trong phòng liền trở nên ẩm ướt lành lạnh.
Tần Minh Hoàng quan sát một lúc, cảm thấy sản phẩm này khả năng phải ế hàng, trong nhà cô có bạch tuộc mới có nhu cầu đặc thù, nhà khác mua cái máy tạo độ ẩm này về làm gì? Tăng tốc làm mốc phòng ốc?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT