Vùng địa cực ngày mùa hè nở hoa khắp bình nguyên rêu, là cảnh đẹp tuyệt hảo, đáng tiếc, đối với hai kỵ sĩ đang cuống quít chạy trốn lúc này mà nói, cảnh sắc mỹ lệ cũng không có tâm tư xem xét.

Bọn họ cưỡi con ngựa trắng, mặc áo giáp sáng màu bạc. Mới vừa tiến vào vùng địa cực, chỉ có thân kiểm bên hông dính máu, bất quá hiện tại, bọn họ toàn thân trên dưới, bao gồm ngựa dưới thân, đều đầm đìa huyết sắc.

Có máu ma thú, cũng có của đồng đội bọn họ.

Bọn họ một đội kỵ sĩ này mười người, sau khi tách ra cùng đội ngũ khác, liền hướng về vùng địa cực. Trừ một kỵ sĩ mang đội từng có kinh nghiệm tiến vào vùng địa cực săn thú, cả đời này những người còn lại đều lần đầu tiên tiến vào vùng địa cực.

Các kỵ sĩ này tuổi trẻ kiêu ngạo, trải qua một mùa đông rèn luyện săn giết ma thú, đã hoàn toàn không thèm nhìn ở trong mắt nơi này vốn nghe nói là sào huyệt của ma thú vùng địa cực.

Toàn bộ các kỵ sĩ tuổi trẻ đều cảm thấy, ở vùng địa cực săn giết ma thú giống như giết ma thú vào đông -- hiện tại, bọn họ đã vì cái ý tưởng tự đại này mà trả giá bằng sinh mệnh.

Bọn họ tiến vào vùng địa cực ngày đầu tiên, liền gặp một con ma thú lớp da cứng rắn như là đá tảng, có thể đứng thẳng lên giống vượn người khổng lồ.

“Hắc, đây là ma thú gì? Ta còn chưa từng gặp đâu, để ta đi giết nó cẩn thận nhìn một cái!”

"Đừng đoạt với ta, con mồi thứ nhất để ta tới trước!”

Khi gặp được con ma thú đó, hai kỵ sĩ còn hi hi ha ha tranh nhau xông tới. Bọn họ đều cho rằng trường kiếm bọn họ được khai quang, đủ để đâm vào lớp da ma thú này, bọn họ rèn luyện tốc độ nhiều năm, cũng không có khả năng làm con ma thú này chạy trốn.

Kết quả lại là, hai người này cả người lẫn ngựa, bị ma thú kéo đứt cổ.

Hai cái đầu cùng với dòng suối màu đỏ phun ra trong nháy mắt, các kỹ sĩ còn lại phía sau bọn họ còn chưa thể phục hồi lại tinh thần, thẳng đến khi con ma thú bắt đầu ăn, một ngụm cắn đứt một cánh tay kỵ sĩ, bọn họ mới ý thức được trong chớp mắt ngắn ngủn đã xảy ra cái gì.

Ma thú này lực lượng quá cường đại, so với những ma thú bọn họ giết chết lúc vào đông, căn bản không giống như là cùng cấp bậc.

Lúc con ma thú này nhìn chăm chú bọn họ, là ánh mắt bắt bẻ mang theo đánh giá của kẻ đi săn.

Toàn bộ kỵ sĩ đều cảm thấy một trận sởn tóc gáy, cũng không dám coi khinh nó nữa. Người dẫn đầu kinh nghiệm cũng không phải đặc biệt phong phú, không thể kịp thời cứu người, lúc này mới căn cứ lực lượng của nó mà phỏng đoán bọn họ gặp ma thủ trung cấp.

Hắn vội vàng yêu cầu kỵ sĩ còn lại chú ý phối hợp, phải vây khốn ma thú này, lại hợp lực đánh hạ nó.

Nhưng ma thú trung cấp so với ma thú cấp thấp đã không phải chỉ cao hơn một cấp bậc đơn giản như vậy mà thôi, lực lượng của chúng nó đạt thành một lần biến chất. Một tiểu đội đã luống cuống tay chân không giết được nó.

Cuối cùng, mười người trốn được hai người. Hai kỵ sĩ tuổi nhỏ nhất, hoảng loạn nhất, may mắn mà đứng ở bên ngoài cùng.

Bọn họ bị con ma thú không giống bình thường này dọa vỡ lá gan, hình ảnh một đám các đồng đội bị ma thú ngay tại chỗ cào vỡ bụng ăn hết nội tạng không ngừng xuất hiện ở trong đầu, bọn họ sợ tới mức chỉ dám chạy trốn về phía trước.

Nhưng mà ma thú gặp được con mồi làm sao lại vứt bỏ, nó ăn luôn chỗ mỹ vị nhất của con mồi, liền đuổi theo hai kỵ sĩ chạy trốn này.

Bất quá một lát, trên bình nguyên rêu nở khắp hoa tươi liền mất đi thanh âm vó ngựa chạy vội, thay thế chính là thanh âm mãnh thú cắn xé huyết nhục nuốt ăn.

Trên mặt đất thịt nát còn lại sau khi ma thú rời đi, bị ma thú nhỏ trốn tránh đem ra chia sẻ, cuối cùng lũ dã thú cũng tới cướp đoạt một lần, thực nhanh cũng chỉ dư lại một ít vết máu rơi rụng trong bụi hoa.

Trường hợp săn mồi như vậy bất quá là bình thường nhất ở vùng địa cực, mỗi ngày đều phát sinh vô số lần.

Gặp tao ngộ tương đồng cùng tiểu đội kỵ sĩ bị toàn diệt này, còn có tiểu đội kỵ sĩ khác.

Đám người trẻ tuổi thiên chân này đã trải qua giáo huấn bằng máu rồi, sôi nổi hiểu ra săn thú vùng địa cực và bọn họ săn ma thú vào động hoàn toàn không giống nhau, cho dù đối mặt đều là ma thú, nhưng ma thú và ma thú khác biệt thật lớn.

Bọn họ vào đông gặp được nhiều là ma thú cấp thấp cuồng bạo mất đi thần trí, người đông thể mạnh vây quanh xông lên giết thật tự nhiên đơn giản.

Hiện bọn họ phải đối mặt không chỉ có ma thú cấp thấp, còn có ma thú cấp trung rất khó đối phó.

Mỗi một kỵ sĩ may mắn sống sót, chỉ cần không bị dọa điên, đều bởi vì thấy đồng bạn tử vong mà nhanh chóng trưởng thành, qua gần ba ngày, những đội ngũ ngăn nắp lượng lệ này trở nên chật vật vạn phần, tổn thất thảm trọng.

Trong bóng đêm, một đội ngũ chỉ còn nằm kỵ sĩ vây quanh bên đống lửa, trầm mặc mà cảnh giác dùng từng miếng to nuốt đồ ăn.

Đồ ăn đến từ chính ma thú bọn họ săn giết hôm nay, con ma thú này ăn mất ba đồng đội của bọn họ, cuối cùnh lại bị bọn họ giết chết ăn thịt.

Ăn uống xong nghỉ ngơi thời gian ngắn ngủi, kỵ sĩ dẫn đầu đội ngũ này gắt gao nhăn mày, thương lượng cùng đồng đội bên canh: "Năm nay ma thú trung cấp xuất hiện ở bên ngoài đông hơn quá nhiều so với năm vừa rồi, ta nhớ rõ nhiều năm trước cũng từng có loại tình huống này, là bởi vì ngày mùa hè quá dài, băng tuyết tan ở trung bộ vùng địa cực, những nơi làm tổ bị ngập nên ma thú trung cấp đều di chuyển ra bên ngoài. Tình huống này có vẻ khó giải quyết, có cần thông báo tới đội ngũ kỵ sĩ khác không, một lần nữa phân phối nhân số, lại để những kỵ sĩ không có kinh nghiệm trở về?"

Người bên cạnh hắn là chỉ huy phó ôm cánh tay dựa vào tảng đá nghỉ ngơi, sắc mặt lạnh nhạt, "Đây là khảo nghiệm của chúng ta. Chúng ta là kỵ sĩ thánh đường, tru sát ma thú chính là nhiệm vụ, không thể bởi vì ma thú cường đại liền sợ hãi. Những kỵ sĩ đã chết đi cũng không đáng tiếc, bọn họ đã chết tức là bọn họ không có đủ tư cách làm kỵ sĩ. Chỉ có kỵ sĩ trải qua chém giết tắm máu cùng tuyệt cảnh sinh tử, mới là kỵ sĩ thánh đường chân chính."

Người dẫn đầu cười khổ thở dài, "Nhưng năm nay, kỵ sĩ trẻ thật sự quá nhiều, bọn họ không có kinh nghiệm đối phó với ma thủ trung cấp, không biết phải chết bao nhiêu người......

Lời còn chưa dứt, chỉ huy phó ôm cánh tay đột nhiên nhảy dựng lên, trường kiểm xẹt qua mặt đất, chặt đứt một đoạn đầu lưỡi dài. Hét lớn một tiếng làm báo động: "Ma thú đánh lén!”

Người còn lại cũng nhanh chóng đứng lên, cầm lấy vũ khí trong tầm tay chú ý bốn phía.

Chỉ thấy một cái bóng dáng đen tuyền ghé vào trên mặt đất cách mấy mét, nó có được tứ chi giống như người, một cái đuôi thật dài di động trên mặt đất. Ở ngoài ánh lửa, ma thú này có đôi mắt màu xanh lục phát ra ánh sáng sâu kín.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play