Phu nhân Fries bên kia lại hai tháng không có động tĩnh, Mai Lật đã phải hoài nghi có phải bà ta thật sự từ bỏ hay không.
Cho dù thường xuyên nhắc nhở mình phải cảnh giác, chính là ở hoàn cảnh không có nguy hiểm lâu rồi, tâm cảnh giác khó tránh khỏi sẽ giảm xuống, rốt cuộc không ai có khả năng vẫn luôn ở vào trạng thái căng chặt.
Mai Lật hai tháng trước còn vẫn luôn ở gần nhà Gloria, tuyệt không đi xa, hiện đã ngẫu nhiên đi xa một chút hái nấm.
Cô học ma pháp đã không tồi, chỉ cần ra cửa đều mang theo quái vật đầm lầy cùng nhau, dù gặp nguy hiểm cũng có thể chạy trốn, Gloria không hạn chế cô hành động, chủ yếu cũng vì một mảnh đầm bên này đều thuộc về địa bàn của bà. Chỉ cần bà còn ở nơi này, Fries cũng không dám quang minh chính đại tới làm cái gì.
Nhưng không khéo chính là, bà nhận được thư của thân nhân từ quê nhà gửi tới đây.
Em trai bà qua đời, bọn tiểu bối trong nhà viết thư muốn bà trở về tham gia lễ tang. Chuyển này khẳng định là phải đi, nguyên nhân là bởi gia đình phức tạp, bà không thể mang Mai Lật cùng đi.
"Ta đã viết thư cho Athene, cô ấy sẽ tới chăm sóc con mấy ngày." Trước khi đi, bà vẫn cẩn thận an bài cho Mai Lật.
Athene cùng ngày đuổi tới nơi này, Mai Lật và Athene cùng nhau bị thương tiện lão tổ mẫu Gloria.
Nhìn bà cưỡi xe ngựa hoa văn xương bồ rời đi, trong lòng Mai Lật không quá an tâm, lại ngoan ngoãn ở trong phòng mấy ngày.
" Không cần cẩn thận quá, đã lâu như vậy, Fries cái người nhát gan kia khẳng định đã không dám tới!” Athene ôm rượu trái cây lấy từ hầm của Gloria ra, nằm ở trên ghế bập bênh, "Nếu cô ta có gan, Gloria mới vừa đi thì đã tới rồi!”
Mai Lật bán tín bán nghi, cô trước sau cảm thấy phu nhân Fries không phải dễ dàng từ bỏ như vậy. Nhưng sự thật là cô vẫn luôn thực an toàn.
Mắt thấy sắp tới ngày Gloria trở về, Mai Lật cũng thả lỏng hai phần. Gần đây cô rất ít ở bên ngoài làm bạn với quái vật đầm lầy, nhìn ánh mặt trời bên ngoài thực tốt, bỗng nhiên rất muốn gặp hắn.
Quái vật đầm lầy bình thường đều sẽ ở đầm nước gần nhà, Mai Lật ra cửa, theo thói quen trước đây đi tìm, kết quả nửa đường đã thấy hắn, hắn đang đi đến phía căn nhà bên này.
Mai Lật xa xa thấy thân ảnh cao gầy đi tới đây liền lộ ra tươi cười, gọi hắn: "Đáng yêu!”
Chính là quái vật đầm lầy không biết vì sao, thấy cô, không chỉ không tới, ngược lại xoay người chậm rãi đi vào một rừng cây gần đó.
Mai Lật sửng sốt, không phải hắn cố ý tới tìm cô sao, sao lại đi rồi? Cũng không phải bởi vì mấy ngày nay cô không đi gặp hắn, cho nên tức giận đi?
Mai Lật có chút thấp thỏm, quái vật đầm lầy so với ban đầu có rất nhiều biến hóa, học được tức giận cũng thực bình thường.
Hoặc là, hắn chỉ đơn thuần muốn mang cô đi nhìn cái gì.
Ở bên kia đầm nước, quái vật đầm lầy tự mình cong thành một cây cầu bỗng nhiên giật giật, ngẩng đầu mờ mịt mà nhìn bên cạnh.
Hắn nghe thấy cô gọi hắn.
Mai Lật đuổi theo quái vật đầm lầy đang vùi đầu đi vào rừng cây, bởi vì hắn đi cũng không nhanh, cô lập tức đuổi kịp, kéo bàn tay to ướt át, ngữ khi mang theo chút ý vị dỗ dành, "Đáng yêu, anh làm sao vậy, muốn đi đâu sao?”
Cô còn đang cười hì hì, đột nhiên không hề phòng bị, bị bàn tay to ướt át đó nắm chặt, thậm chí cổ cô cũng bị một cái tay khác bóp chặt.
Mai Lật đột nhiên không kịp phòng ngừa bị lực đạo này kiềm chặt cổ, cả người ngã trên mặt đất.
Cô kinh ngạc một chớp mắt, phát hiện không đúng, quái vật đầm lầy căn bản sẽ không đối xử với cô như vậy, đây không phải quái vật đầm lầy!
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, môi Mai Lật động đậy, một vòng hoa dại cỏ dại bên cạnh cô nháy mắt sinh trưởng cực nhanh, giải khai kiềm chế của "Quái vật đầm lầy” này đồng thời cũng chặt chẽ bỏ trụ hắn.
Mai Lật chỉ một lóng tay, "Quái vật đầm lầy" bị nhốt chặt chớp mắt lộ ra bộ dáng chân thật -- đó là người nộm dùng nhánh cây bện thành. Nháy mắt Mai Lật thấy rõ ràng, cỏ dại bên cạnh cô liền xé nát người nộm bằng nhánh cây đó.
“Ba tháng không gặp, có chút tiến bộ." Thanh âm này cơ hồ vang lên ở bên tai, Mai Lật không kịp phản ứng, cảm giác trên người nặng chĩu, tức khắc nằm bẹp trên mặt đất.
Quang mang dưới thân lập loè, Mai Lật thẩy vòng ma pháp giấu ở bên trong cây cối, lúc này mới phát hiện mình đi vào một cái bây.
Vài tháng không gặp, phu nhân Fries khoác một cái áo choàng, trong tay cầm một cái vòng cổ ngọc bích, đứng ở đối diện cô.
Tới, bà ta rốt cuộc vẫn tới.
Giờ khắc này, trong lòng Mai Lật thể nhưng quỷ dị có cảm giác trần ai lạc định.
Mai Lật miễn cưỡng ngẩng đầu, muốn lại tranh thủ một chút thời gian cho mình, "Phu nhân Fries, Gloria sẽ lập tức trở về.”
Fries cười cười, thế nhưng không phát biểu bất kì tuyên ngôn nào của vai ác, trực tiếp động thủ.
Ánh sáng màu bạc phát ra từ vòng cổ trong tay bà ta, cùng vòng ma pháp quanh các cô sinh ra một loại liên hệ kỳ diệu.
Động tác của Fries đặc biệt nhanh chóng lưu loát, Mai Lật còn định dùng ma pháp thoát thân, lại thấy tay bà ta đã biến thành một mảnh ánh sáng màu bạc, thăm dò vào trong óc cô.
Cái loại cảm giác choáng váng thoát ly này, Mai Lật đã từng thể nghiệm một lần, vào lúc phu nhân Pegg muốn rút linh hồn cô ra.
Lần đó bởi vì mèo đen Phỉ Thúy bỗng nhiên xuất hiện, cô mới có thể tránh được một kiếp.
Cũng là bởi vì đã từng trải qua một lần, cô mới sẽ không ở cùng một chỗ tụt hổ hai lần.
Muốn câu ra linh hồn người vốn là một việc thực khó khăn, đáng tiếc linh hồn của cô và thân thể này cũng không phải hoàn toàn phù hợp, cho nên trong khoảng thời gian này Mai Lật thỉnh giáo Gloria rất nhiều biện pháp.
Mỗi một ngày, cô đều sẽ sử dụng một loại ma pháp có thể yên ổn linh hồn, đem linh hồn của chính mình gắt gao đính vào khối thân thể này. Tuy rằng có một chút đau đớn, nhưng ít ra hiện tại, phu nhân Fries cũng không dễ lội linh hồn của cô ra, trừ phi bà ta cũng muốn phá hư thân thế này.
Cái loại cảm giác thoát ly là rất nhỏ, phu nhân Fries cũng phát giác vấn đề.
Nếu bà ta có đủ thời gian, tiêu tốn cả ngày hoặc hai ngày, đương nhiên có thể tróc linh hồn của cô, nhưng hiện tại bà ta không có nhiều thời gian như vậy, gần đó Athene tùy thời đều có khả năng phát giác không đúng, tới phá hỏng nghi thức.
Còn có quái vật đầm lầy kia cũng là thứ phiền toái, lần trước chính là bởi vì không có để ý nó tồn tại, mới có thể thất bại.
Mai Lật cảm giác được tình huống giằng co, miễn cưỡng lộ ra cái cười xán lạn với Fries.
Nhìn thấy cô tươi cười, môi đỏ của phu nhân Fries kéo kéo, bỗng nhiên cũng cười.
Gặp nan đề như vậy, bà ta không giống phu nhân Pegg hoảng loạn điên cuồng, vẫn có vẻ rất bình tĩnh. Chẳng qua một lát, bà ta liền hạ quyết định, "Nếu rút không ra, vậy cắn nuốt là được.”
Cắn nuốt linh hồn người khác, cũng là một việc thực mạo hiểm, còn có di chứng nhất định.
"Alex, trông coi thân thể của ta.” thanh âm Fries mềm nhẹ lại lạnh nhạt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT