Đêm nay chợ đặc biệt náo nhiệt, rất nhiều người tụ tập ở quảng trường và quán rượu, còn có một khách sạn duy nhất ở gần chợ, chỉ vào mười mấy con ngựa buộc ở bên kia đang nghị luận cái gì.

Trừ ngẫu nhiên có người nhắc tới "Maggie "Julian” "Nữ vu”, đại bộ phận mọi người đều đàm luận một đội kỵ sĩ mới đi đến nơi này đêm hôm nay.

Một đội mười mấy kỵ sĩ, không biết từ đâu tới, ăn mặc ngăn nắp, nói chuyện cũng bất đồng với người dân địa phương. đi đầu là thanh niên tóc vàng mắt xanh, dáng người định bạt, kỵ sĩ còn lại cũng tuổi trẻ lực tráng, vừa mới vào ở đây khách sạn.

Người trên chợ không dám đi vào khách sạn nói chuyện với bọn họ, trong lòng lại tò mò những người này tới đây làm gì, đều tụ tập quanh đây.

Chủ khách sạn từ trong cửa đi ra, người quen biết giương giọng hỏi ông ấy: "Lão Danny, các đại nhân kỵ sĩ tới nông thôn chỗ chúng ta đây làm gì?”

Lão Danny mang cỏ khô cho ngựa của những kỵ sĩ đó, xua xua tay, "Vậy tôi cũng không biết, ông muốn biết thì tự mình hỏi đi."

Ông nhìn ra những người đó không dễ chọc, cũng không dám nói bậy.

" Không phải nghe nói chúng ta nơi này có nữ vu, tới bắt nữ vụ đi?”

" Nói bậy gì đó, nhanh câm miệng đi!”

“Bruce nói cả một ngày, nói hôm nay buổi tối không tìm thấy Julian, ngày mai liền mời người cùng đi ngôi nhà bên kia rừng rậm lục soát, ông ấy thật đúng là dám đi a?".

"Ai biết được, đáng thương cho Bruce, Maggie bị chết thảm như vậy, con trai duy nhất hiện tại cũng chưa......”

"Julian cũng có thể không chết a, nói không chừng là chạy đi đâu, đứa bé lớn như vậy bị kích thích trốn đi cũng có khả năng, Bruce cũng quá nóng vội. Hắc, bất quá ngày mai khẳng định tôi cũng muốn đi theo Bruce xem náo nhiệt!”

"Xem náo nhiệt cái gì! Chẳng may thật sự là nữ vu...... ông mới dễ chịu!”

Nơi này khó có được phát sinh một chuyện lớn, hiện giờ lại đột nhiên tới nhiều người như vậy, cơ hồ hơn nửa số người đều ra xem náo nhiệt, tụ tập bên nhau nói nhàn thoại.

Một đám trẻ con lá gan lớn, chạy đến cửa sau và bên cửa sổ khách sạn nhìn lén, thấy mười mấy kỵ sĩ đó ngồi ở lầu một mồm to uống rượu ăn thịt. Quay đầu hưng phấn mà chia sẻ với tiểu đồng bọn, "Nhìn kìa, bọn họ đang ăn cái gì!”

“Thấy kỵ sĩ lớn lên đẹp nhất kia sao? Tóc màu vàng kim kia!” Có cô gái tuổi hơi lớn hỏi, bị người ta cười nhạo một hồi.

Một cậu bé đu bên cửa sổ quay đầu muốn nói chuyện với đồng bạn, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc đi vào chỗ tối, không khỏi ra tiếng gọi: "Ivan, cậu đi đâu đấy, mau đến xem! Bên ngoài có kỵ sĩ tới, là kỵ sĩ!”

Ivan đúng là em trai của Hersha.

Lúc hoàng hôn cậu bé nhìn thấy chị gái đi ra cửa tới tòa nhà bên rừng rậm kia, đến bây giờ còn chưa trở về, mới ở trong nhà đứng ngồi không yên, cũng vô tâm tư nhìn chuyện mới mẻ, chỉ lo lắng có phải chị gái cũng bị nữ vu bắt đi hay không.

Cha mẹ ở quảng trường xem náo nhiệt, nó vừa rồi xoay chuyển bên cạnh cha mẹ, nghĩ thầm có nên nói cho bọn họ, nhưng lại nhớ lại trước khi rời đi chị gái năm lần bảy lượt bảo nó không được nói, nên lại không dám mở miệng.

Tuổi nó không lớn, đối mặt với tình huống như vậy không biết nên làm gì mới tốt, dứt khoát cắn răng, tự mình đi tìm chị.

Không để ý các bạn nhỏ kêu gọi, Ivan trộm đi vào bóng đêm. Cũng may đường nhỏ đi thông tới căn nhà bên rừng rậm cũng không có lối rẽ, Ivan một đường kinh hồn táng đảm tìm đến nơi.

Nó là một đứa nhỏ, thập thò ở bên ngoài hoa viên, thấy trong nhà không có ánh lửa, chậm chạp không dám đi vào, gấp đến độ vò đầu.

Lúc này, lại từ phía sau nó truyền đến một tiếng, "Sao em ở chỗ này?”

Mai Lật vừa mới từ rừng rậm tìm được quái vật đầm lầy, dắt hắn trở về, nhìn thấy một cái bóng thấp bé bên ngoài sân lén lút, còn tưởng là trộm, nhìn kỹ mới nhận ra tới là em trai Hersha.

Đều đã muộn thể này, nó là một đứa bé chạy đến nơi đây làm gì?

Ivan hoảng sợ, quay đầu lại nhìn thấy là Mellie, càng cơ hồ sợ tới mức dán lên hàng rào. Nhưng nó nhở tới chị mình lại miễn cưỡng tìm về một chút dũng khí, ưỡn ngực lớn tiếng hỏi: "Chị bắt chị tôi đi chỗ nào!”

Nghe thanh âm nỏ run rẩy, Mai Lật sắc mặt hơi biển, "Chị của em, Hersha chưa trở về sao? Mặt trời xuống núi cô ấy tới một chuyển, nhưng hiện giờ hắn là đã về nhà.”

Ivan lập tức nói: "Chị nói dối! Tôi vẫn luôn chờ ở nhà, chị ấy chưa trở về!”

"Chính là chị giấu chị ấy đi, chị là nữ vu! Trả lại chị cho tôi!”

Mai Lật không muốn tranh cãi với trẻ con, ném xuống một câu, "Chờ ở đây, đừng chạy loạn.”

Trên tay lặng lẽ nhéo tay quái vật đầm lấy một chút, đẩy cửa vào sân.

Nếu Hersha mất tích, vậy khẳng định có quan hệ với lúc trước bác Maggie cùng với Julian mất tích, rốt cuộc thời gian quá gần.

Cô càng nghĩ càng cảm thấy việc này thoát không được can hệ với phu nhân Pegg.

Tóm lại, trước tìm phu nhân Pegg hỏi rõ ràng.

Phu nhân Pegg cũng không ở căn phòng lâu hai.

Mai Lật lại lao xuống lầu, mang theo cái xẻng đêm qua không sử dụng, lần thứ hai mở ra cửa thông xuống tầng hầm ngầm.

Phu nhân Pegg quả nhiên ở chỗ này, tầng hầm ngầm cũng vẫn là dáng vẻ ngày hôm qua nhìn thấy, nhất phải đồng thoại mộng ảo.

Lúc này bà ấy mặc quần áo, ngồi ở bên bờ ao, trong tay giữ một con nai con ôn thuần.

Mai Lật cạch cạch cạch dẫm xuống cầu thang, đảo loạn cảnh tượng mộng ảo này, giọng nói của cô trắng ra hỏi: "Hersha ở đâu? Có phải bà bắt cô ấy đi rồi?”

Phu nhân Pegg nhìn cô, cũng không có ý tứ trả lời, chỉ lạnh giọng nói: " Đi ra ngoài, không được quấy ray ta."

Xem ra lời nói là vô dụng. Mai Lật không buồn hé răng mà tìm kiếm trong chốc lát thứ mình muốn tìm,

bỗng nhiên nâng cái xẻng lên, ngoài dự đoán mà dùng sức đập lên một "Thân cây” bên cạnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play