Tạ Uẩn từ trong phòng đi ra, tinh thần khí thế phảng phất như có chút biến đổi.
Mấy ngày bế quan nghiên cứu, thu hoạch của Tạ Uẩn cũng rất xa xỉ, dựa vào công pháp Cảnh Nhiên cho hắn, hắn suy tính ra một bộ công pháp vận hành nội tức. Tuy chỉ có một bậc, nhưng đối hắn hiện giờ, tu luyện như vậy đã đủ rồi. Sau này lại cải tiến tiếp, tu vi của hắn hiện giờ đã dừng lại tại đây, không đạt tới cảnh giới kia thì chỉ có thể tạm thời như vậy.
Có điều, có công pháp tu luyện quả nhiên bất đồng, Tạ Uẩn biết thiên phú của mình không tốt, trước khi hắn đả tọa tu luyện tiến triển vô cùng chậm rãi. Sau khi có công pháp, cái loại cảm giác khác nhau này liền có thể cảm giác được rõ ràng. Khó trách ở địa phương càng lớn cao thủ càng nhiều, một bộ công pháp mà có thể làm một phế vật như hắn tiến giai thần tốc, vậy người có thiên phú tốt thì sao, tốc độ tu luyện phải khủng cỡ nào.
Trong lòng Tạ Uẩn có một chút suy đoán về thân thế của Cảnh Nhiên, nhưng rất nhanh liền vứt ra sau đầu. Mặc kệ Cảnh Nhiên đã từng là ai, hiện giờ y cũng chỉ là một người gặp nạn, là cha của con mình.
" Thiếu gia, ngài đã ra rồi."
" Thiếu gia, ngài đói không, có muốn dùng cơm không."
Tạ An, Lý Kỳ vừa nghe thấy trong phòng có động tĩnh, lập tức liền tiến lên nghênh đón.
Tạ Uẩn gật đầu, nói: " Chuẩn bị cho ta ít đồ ăn." Hiện giờ hắn đã đói đến nỗi ngực sắp dán vào lưng.
Tạ An vội vàng nói: " Thiếu gia, ngài đã bế quan tám ngày."
Tạ Uẩn kinh ngạc: " Tám ngày?" Chính hắn cũng không phát hiện ra.
Tạ An nói: " Sau ngày ngài bế quan, tứ thiếu gia có tới một chuyến để từ biệt ngài, ngài ấy phải về trấn thanh thạch. Tứ thiếu gia nói khi nào thiếu phu nhân sinh hài tử, tứ thiếu sẽ tới chúc mừng"
Tạ Uẩn gật đầu, hắn biết tứ ca sẽ không ở huyện thành lâu, Tạ lão gia tử có khống chế ɖu͙ƈ rất lớn, một lòng phòng bị đại bá phụ, đại phòng hiện giờ đều là do tứ ca chống đỡ.
Tạ An nói tiếp: " Thiếu gia, đồ mà ngài đã phân phó, toàn bộ đã được mua về. Mặt khác, linh dược ngoài linh điền đã sắp thành thục, ta cùng với chưởng quầy của tiệm thuốc Tứ Quý móc nối quan hệ, ngài xem những linh dược này, chúng ta bán hay là giữ lại để dùng."
Tạ Uẩn suy nghĩ một chốc, nói: " Mỗi loại linh dược giữ lại mười cây, còn lại toàn bộ bán đi." Dù sao linh dược thành thục cũng mau, giữ lại mười cây cũng đủ để hắn luyện dược, một đoạn thời gian gần đây chỉ ra mà không có vào, hắn quả thật đang thiếu tiền dùng.
Tạ An vui mừng, nhếch miệng cười: " Tiểu nhân lĩnh mệnh."
Tạ Uẩn thấy vẻ mặt hắn lộ rõ vui mừng, đang muốn trêu chọc vài câu, đột nhiên nhớ tới Cảnh Nhiên mấy ngày nay không có thuốc tắm, vội vàng khẩn trương hỏi: " Thiếu phu nhân thế nào?"
Tạ An cười cười, nói: " Thiếu gia, ngài yên tâm, thiếu phu nhân vẫn khỏe, hôm nay còn ở trong sân đi lại một vòng. Thuốc tắm mà ngài phối trí có hai gói, có thể dùng được hai ngày."
Tạ Uẩn nhẹ nhàng thở ra: " Y đâu rồi?"
Tạ An nói: " Thiếu phu nhân đi lại mệt mỏi, vừa mới về phòng nghỉ ngơi, thiếu gia, ngài có muốn qua đó nhìn xem không."
Tạ Uẩn gật gật đầu, xoay người hướng phòng Cảnh Nhiên đi đến, lần này hắn có thể suy tính ra công pháp vận hành, đều là công của Cảnh Nhiên.
Trong phòng, Cảnh Nhiên ngủ vô cùng ngon, mấy ngày không thấy, bụng y hình như lại lớn thêm một chút.
Tạ Uẩn ngồi ở mép giường trong chốc lát, trong lòng mạc danh cảm thấy có chút tĩnh lặng, kỳ thật hắn cảm thấy. Cảnh Nhiên nếu không nói lời nào, bộ dáng an tĩnh ngủ như vậy, hình như cũng không xấu lắm.
Lại không biết, Cảnh Nhiên cũng có cùng suy nghĩ, Tạ thất thiếu nếu không nói lời nào, thoạt nhìn cũng rất phong độ nhẹ nhàng, đáng tiếc, vừa mở miệng ra là chọc người tức chết.
Lý Kỳ nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn, Tạ Uẩn thấy Cảnh Nhiên ngủ ngon như vậy, lặng lẽ rời khỏi phòng, sợ đánh thức y.
Tạ Uẩn liên tiếp ăn tới bảy chén cơm, lúc này mới có cảm giác chắc bụng.
Tiếp đó, hắn lại nhốt mình trong phòng, hắn chuẩn bị luyện chế gien dịch sơ cấp. Trước đó hắn đã tính luyện chế rồi, nhưng không nghĩ rằng, suy tính công pháp lại mất nhiều thời gian như vậy. Hiện giờ không nên trì hoãn nữa, chuyện tăng tu vi là chuyện vô cùng cấp bách.
Vừa vặn hắn cũng muốn thử xem, vận hành công pháp mới, sử dụng gien dịch sơ cấp sẽ có hiệu quả gì.
Tạ Uẩn lập tức tìm các loại dược thảo, lấy dược lò cùng với Tụ Hỏa phù ra chuẩn bị luyện dược. Hiện giờ hắn đã tấn giai võ giả, tu vi tăng lên, nội tức cũng no đủ. Luyện dược cũng không còn khó khăn như trước nữa. Tạ Uẩn chuẩn bị đâu vào đấy rồi thúc ɖu͙ƈ Tụ Hỏa Phù, sau đó đem từng gốc từng gốc dược thực ném vào lò, không chế độ lửa, tiến hành rèn luyện. Qua hai canh giờ sau, ba bình gien dịch sơ cấp được luyện chế hoàn thành.
Tạ Uẩn cảm thụ một chút nội tức còn thừa hơn phân nửa, cầm dược tề bước ra khỏi phòng. Trừ hắn ra, Tạ Uẩn còn chuẩn bị cho Tạ An và Lý Kỳ hai bình gien dịch sơ cấp. Dù sao, hạ nhân bên người hắn cũng không thể có tu vi quá thấp được. Bằng không, lúc gặp chuyện vật lộn đánh nhau, chẳng lẽ còn muốn chủ tử là hắn đây ra bảo vệ bọn họ.
Lúc này, Cảnh Nhiên cũng đã sớm tỉnh lại, đang ngồi chờ trong phòng khách, thấy Tạ Uẩn vừa bước ra, sắc mặt Cảnh Nhiên hơi trầm xuống.
" Ngươi không tu luyện công pháp." Cảnh Nhiên tuy không còn tu vi, nhưng y vẫn còn Linh Tê Chi Nhãn, chỉ liếc mắt một cái là nhìn ra. Tạ Uẩn không có tu luyện công pháp y đã cho, trong lòng Cảnh Nhiên nhịn không được có chút bực bội.
Tạ Uẩn vội nói: " Ngươi đừng giận, thân thể ta có chút đặc thù, công pháp đó không thích hợp tu luyện."
Sắc mặt Cảnh Nhiên hòa hoãn bớt, nhíu mày nói: " Đó đã là công pháp Thiên giai hạ phẩm, thế mà ngươi không thể tu luyện?"
Tạ Uẩn giật mình, không nghĩ tới kia lại là công pháp Thiên giai, khó trách thời điểm tâm thầm hắn tẩm nhập vào công pháp liền cảm giác được một loại cảm giác thực huyền diệu, giống như thể hồ quán đỉnh*, công pháp Thiên giai quả thực rất bất phàm.
( thể hồ quán đỉnh: thường dùng để ví von việc truyền thụ trí tuệ hoặc tâm trí được khơi mở.)
Tạ Uẩn cảm giác được Cảnh Nhiên nghi hoặc, nhưng mà, lời này hắn cũng không biết giải thích thế nào, trong lòng cân nhắc chọn từ, chậm rãi nói: " Tuy không thể tu luyện, nhưng có thể tham khảo, ít nhiều gì cũng nhờ có công pháp này của ngươi, ta mới có thể suy tính ra một bộ công pháp vận hành nội tức."
Cảnh Nhiên khϊế͙p͙ sợ trợn to mắt: " Ngươi tự mình nghĩ ra một bộ công pháp?"
Khóe miệng Tạ Uẩn khẽ nhếch, trong lòng có chút đắc ý, người có thể nghĩ ra công pháp, ai mà không phải đại năng một phương, đã biết hắn lợi hại thế nào chưa.
Cảnh Nhiên liếc nhìn hắn một cái, trong lòng có chút buồn cười, cái đuôi của gia hỏa này lại vểnh lên trời rồi. Có điều, gia hỏa này lựa chọn giấu giếm chứ không lừa gạt mình, điểm này khiến trong lòng Cảnh Nhiên vẫn là có chút cao hứng, nhàn nhạt nói: " Thôi thì tùy ngươi vậy, cho ngươi công pháp vốn là để tăng tu vi, ngươi hiện tại..."
Tạ Uẩn nghe vậy, lập tức lại ảo não, nói: " Còn kém một chút mới có thể tấn giai." Thiên phú của hắn quá kém, cho dù có công pháp tốt, muốn tấn giai cũng không phải là việc dễ dàng.
Cảnh Nhiên cười khẽ một tiếng, không vạch trần tâm tư của hắn, mà lại hỏi: " Đúng rồi, lúc sinh hài tử thì phải làm sao?"
Tạ Uẩn sửng sốt: "Làm sao cái gì?"
Cảnh Nhiên trừng mắt, cả giận nói: " Chẳng lẽ ngươi muốn ta tự mình sinh sao?" xem bộ dạng này của hắn là biết hắn chưa bao giờ nghĩ tới rồi, sinh hài tử có bao nhiêu nguy hiểm chứ.
Tạ Uẩn bừng tỉnh đại ngộ, sau đó trợn tròn mắt, hắn chắc chắn sẽ không đỡ đẻ a, chần chờ nói: " Hay là, ta bảo Lý Kỳ đi học.." Mấy chữ đỡ đẻ Tạ Uẩn còn chưa kịp nói ra.
Cảnh Nhiên liền mắng: " Ngươi bảo một song nhi chưa xuất giá đỡ đẻ cho ta, đầu óc ngươi bị nước vào sao? Lý Kỳ còn chưa có lấy chồng thì biết cái gì.
" Vậy phải làm sao bây giờ." Tạ Uẩn luống cuống tay chân, xoay tới xoay lui.
Cảnh Nhiên nhìn thấy bộ dạng sốt ruột của hắn, trong lòng cảm thấy thoải mái, đem vấn đề ném cho Tạ thất thiếu, quả nhiên là một quyết định sáng suốt, nhàn nhạt nói: " Ngươi xem rồi làm đi, ta đi đây, dù sao còn mấy tháng nữa mới sinh. Phòng sinh nhất định phải chuẩn bị trước tiên, thân thể ta không tốt, ta sợ hài tử sẽ sinh non. Mặt khác, trẻ con phải uống sữa, ngươi tốt nhất nên mua mấy con linh thú vừa sinh con về nuôi. Còn có y phục của trẻ con, chăn, giường, tả lót, bồn tắm nhỏ. Đúng rồi, thí nghiệm thạch kiểm tra thiên phú nữa, ngươi cũng mau mua về đi..."
Sau khi lưu lại một chuỗi nan đề, Cảnh Nhiên liền tiêu sái chạy lấy người, không lưu luyến nhìn lại phía sau.
Tạ Uẩn trợn mắt há hốc mồm, trước giờ hắn không hề biết, sinh hài tử là một chuyện phiền toái như vậy, hắn còn tưởng mình chỉ cần làm cha là được rồi.
Cảnh Nhiên nếu biết suy nghĩ này của hắn, nhất định sẽ cười nhạo, làm cha dễ như vậy sao?
Tạ Uẩn có chút phiền não, nhưng mà, phiền não thì cũng phải giải quyết vấn đề. Những cái kia thì dễ rồi, có tiền là có thể giải quyết được, nhưng chọn người đỡ đẻ, lại là một phiền toái lớn. Trong nhà có quá nhiều bí mật, không thể để một ngoại nhân tùy ý ra vào được. Tam tỷ có lẽ sẽ nhiệt tình hỗ trợ, nhưng Tạ Uẩn lại không muốn tiếp nhận phần hảo ý này của nàng. Tự mình tìm người, có làm ra chuyện gì, thì là do tự mình làm chủ. Còn nếu người do tam tỷ giới thiệu, có lỡ sinh ra dị tâm gì đó, Tạ Uẩn nếu như xử lý không tốt, có khi còn làm rạn nứt tình cảm hai bên.
Tạ Uẩn trái lo phải nghĩ, cuối cùng quyết định phải tìm thêm một hạ nhân. Có điều, người này phải lựa chọn thật kỹ, từ đây đến lúc Cảnh Nhiên sinh vẫn còn mấy tháng, hắn có thể chậm rãi khảo nghiệm, không cần nóng nảy. Những đồ vật kia thì phải mau chuẩn bị trước.
" Tạ An..." Tạ Uẩn kêu.
Cảnh Nhiên đem vấn đề ném cho Tạ Uẩn, Tạ Uẩn lại đem ném qua cho Tạ An. Viết ra một danh sách thật dài, phân phó Tạ An đi mua sắm.
Tạ An cầm danh sách nhăn nhó: " Thiếu gia, những đồ vật khác thì dễ rồi, không tốn bao nhiêu tiền cả. Nhưng linh thú vừa mới sinh xong, còn có thí nghiệm thạch nữa, giá cả đều vô cùng đắt đỏ, không có mấy chục vạn lượng ngân phiếu là không mua được đâu...."
Tạ Uẩn vô cùng kinh ngạc: " Mấy chục vạn lượng? Đắt như vậy?"
Tạ An nhún vai, nói: " Thiếu gia, chỉ cần cái gì có dính đến tu luyện, thứ gì mà không đắt không quý, thí nghiệm thạch chỉ có thế gia mới mua nổi. Bình dân bá tánh như chúng ta, ta còn không biết thiên phú của mình là gì nữa. Có điều, tốc độ tu luyện của ta chậm như vậy, có lẽ thiên phú cũng không tốt..."
Tạ Uẩn thấy biểu tình mất mát của hắn, cười nói: " Được rồi, bán nhóm linh thảo đầu tiên ra rồi ngươi đi mua thí nghiệm thạch, lúc đó ta cho ngươi kiểm tra."
Tạ An mặt mày hớn hở, trong lòng có chút thấp thỏm bất an, sợ mình kiểm tra ra kết quả không tốt. Nhưng không kiểm tra thì hắn lại vô cùng khát vọng: " Cảm ơn thiếu gia."
Tạ Uẩn nói: " Linh thú có sữa thì ngươi đi hỏi thăm thử xem, nhìn xem nơi nào có bán, mặt khác..."
Tạ Uẩn nghĩ nghĩ rồi phân phó: " Ngươi ở bên ngoài tỉ mỉ tìm xem, nhìn xem có song nhi nào đở đẻ không. Tìm mấy người có ít quan hệ, rồi khảo sát một đoạn thời gian, để xem có nên dùng hay không. Nhớ kỹ, nhất định phải tìm người đáng tin cậy, hơn nữa, còn phải thu nạp về đây. Tốt nhất là tìm ra điểm gì có thể uy hϊế͙p͙ hắn, để phòng ngừa vạn nhất, ở đây có rất nhiều bí mật, không thể để lộ ra ngoài."
Tạ An rùng mình, lập tức hiểu rõ dụng ý của thiếu gia, thận trọng gật đầu: " Thiếu gia, ngài yên tâm, việc này ta sẽ tìm hiểu kỹ."
Tạ Uẩn phất tay cho hắn lui ra, tiếp theo, hắn liền đi đến dược phòng, phối trí mười gói thuốc tắm cho Cảnh Nhiên, dặn dò Lý Kỳ chiếu cố thiếu phu nhân cho thật tốt, sau đó ăn một bàn tiệc lớn, rồi lại nhốt mình trong phòng.
Tạ Uẩn chuẩn bị bế quan lần nữa, dùng gien dịch sơ cấp lần thứ ba.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT