*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Kidoisme
Cả phòng huấn luyện nháy mắt im lặng như tờ.
Tiết Lan nghe Ôn Diễn trả lời xong ngay lập tức trợn tròn mắt.
Đội tuyển chuyên nghiệp, chơi game giỏi, đánh vị trí xung phong!
Đoàn Văn Tranh chả trượt phát nào!!!
Khoan đã...Hắn trả lời trực tiếp như vậy, chả nhẽ CP của cậu đã sớm xác định tâm ý ở bên nhau lâu rồi?
Dựa vào hiểu biết của cậu về Ôn Diễn, Tiết Lan chắc chắn chỉ khi mà hắn đã khẳng định tình cảm của mình mới có thể dứt khoát đến thế.
Hai người họ thực sự sắp ở bên nhau!
OTP của tôi real má ôi!!!
Ôn Diễn thả bom xong thì ngồi yên chờ số liệu tổng kết trận đấu. Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng cười nhạo: "Đội trưởng mà cũng công khai thảo luận với fans tiêu chuẩn chọn vợ kén chồng ha?"
Tiết Lan vui vẻ quay đầu lại, mắt sáng như sao.
Đoàn Văn Tranh đẩy cửa bước vào, anh không đi đến chỗ cậu như mọi khi mà lập tức vòng ra sau Ôn Diễn.
"Chả biết ai nói sức người có hạn, muốn đánh chuyên nghiệp thì phải thu hồi những tâm tư khác nhỉ?" Đoàn Văn Tranh nhìn chằm chằm Ôn Diễn, nhếch môi: "Hay là nói, đội trưởng của chúng ta vẫn luôn tiêu chuẩn kép như thế?"
Ôn Diễn nghe xong lạnh lùng đặt tai nghe xuống bàn cùng anh mắt đối mắt.
Hai người không ai nhường ai, không khí trong phòng bắt đầu nóng lên, giương cung bạt kiếm.
Ôn Diễn hờ hững dời mắt: "Thay vì cậu ngồi đây bẻ câu lấy nghĩa cà khịa tôi không bằng đi học cách dùng thực lực để nói chuyện sẽ hơn đấy."
Dứt lời hắn tắt máy tính, trong ánh mắt ngạc nhiên của Đoàn Văn Tranh lách người rời khỏi phòng huấn luyện.
Tuy anh biết Ôn Diễn lười phản ứng mình nhưng Đoàn Văn Tranh thực sự cảm thấy hôm nay hắn ta cứ là lạ.
Còn Tiết Lan hiểu ra chắc chắn là chai nước cậu đưa trở thành bà mối, Ôn Diễn cảm thấy Đoàn Văn Tranh hết thuốc chữa nhưng chợt nhận ra anh chỉ mạnh miệng, sau lưng còn trộm đưa đồ cho mình cảm ơn.
Sau khi Ôn Diễn bỏ đi, Đoàn Văn Tranh quay đầu nhìn nhóc con chả biết vui vẻ cái gì mà cứ ôm máy tính cười khúc khích.
"Em cười cái gì đấy?"
"Em có cười đâu." Tiết Lan vội vàng áp xuống hai bên khóe miệng sắp nhếch lên tận trời: "Anh bảo đi ngủ mà, sao còn qua đây?"
Đoàn Văn Tranh tự nhiên đi đến bên cạnh cậu, giơ tay xoa đầu bạn nhỏ: "Em cũng nên đi ngủ thôi."
Tiết Lan nhìn đồng hồ rồi vội vàng tắt máy tính, dọn đồ rồi đi theo Đoàn Văn Tranh về kí túc xá.
"Em có cảm thấy..." Đoàn Văn Tranh giả vờ như không để ý, ánh mắt cẩn thận nhìn nhóc con bên cạnh: "Ôn Diễn hôm nay quái quái không?"
Gương mặt Tiết Lan trở nên phức tạp. Cậu thực sự muốn lắc lắc Đoàn Văn Tranh cho tỉnh! Sao anh ngốc thế không biết, chắc chắn Ôn Diễn đã phát hiện ra anh đến nên hắn mới nói cho anh nghe đó!!!!!
Tình thú anh hiểu không????
Hắn quái quái là bởi vì không ngờ trong lúc mình yếu ớt nhất lại được 'đối thủ một mất một còn' cổ vũ đó!
Bạn nhỏ sốt ruột lắm mà không thể bổ đầu Đoàn Văn Tranh ra rồi nhét vài khóa học cua trai vào đấy nhưng lại sợ mình vồ vập quá khiến Đoàn Văn Tranh phát hiện sự nghiệp cắn đường CP của cậu. Rõ ràng cậu là fan đầu tiên của họ, thậm chí còn vì tổ ấm của hai người đặt lên viên gạch tình yêu!!
Đời đu idol của Tiết Lan đã mãn nguyện rồi...
Tiết Lan yên lặng đem mấy thứ linh tinh nuốt xuống, nhẹ nhàng gợi ý: "Em cũng thấy nay đội trưởng cực kỳ quan tâm anh."
"Anh?" Đoàn Văn Tranh nhướn mày, cười như không cười nhìn cậu.
Tiết Lan tiếp tục làm người dẫn đường: "Hôm nay là ngày Mạnh Kỳ đi, anh dọn khỏi phòng hắn nên có lẽ hắn phát hiện ra mấy ngày nay... hai người ở chung rất vui vẻ?"
"Khiếp thế cơ á?" Đoàn Văn Tranh dù chưa nói rõ nhưng trên mặt viết hai chữ 'không tin' to tổ chảng.
".......Chẳng nhẽ anh không phát hiện đội trưởng chú ý anh hơn người khác à?"
"Ồ?" Đoàn Văn Tranh mới lạ đánh giá nhóc con nói như ông cụ, trong đầu bỗng nhiên phát hiện ra một điều kỳ dị...
Tiết Lan bỗng nhiên cảm thấy Đoàn Văn Tranh đúng là tên đầu gỗ, Ôn Diễn tính tình biệt nữu như thế mà còn nhượng bộ anh, sao anh lại không hiểu rõ tâm tư của hắn!
Chả trách mấy chị em ship "ResetWind" đều cho rằng Đoàn Văn Tranh là công, thậm chí còn để ID của anh lên trước Ôn Diễn, kết quả thì sao, nhờ mấy trò khùng ba tuổi mà anh phải theo đuổi vợ hộc máu mồm, đuổi mãi, đuổi tận đến khi thành thụ của người ta luôn.
Tiết Lan mờ mịt không biết liệu Đoàn Văn Tranh có thể hiểu ám chỉ của mình nhưng chả hiểu sao tự nhiên cậu cảm giác tổ tông mách bảo chạy nhanh lên không ma nó đuổi.
Đoàn Văn Tranh dùng tay xô Tiết Lan đến cửa phòng sau đó nắm chặt hai bả vai cậu, chân thành nói: "Em không hiểu cũng tốt, anh hi vọng sau này em có thể tiếp tục đàn gảy tai trâu như thế."
"Tai trâu gì cơ?" Bạn nhỏ khó hiểu hỏi lại.
"Không có gì." Đoàn Văn Tranh tốt tính vỗ vai cậu: "Mai chiến đội có buổi phỏng vấn, em đi ngủ sớm đi."
Ai đó ngày nào cũng có ý đồ chui vào phòng Tiết Lan ngủ ké chả hiểu sao nay lại hớn hở đi về phía căn phòng mới được dọn của mình.
Đoàn Văn Tranh không nhắc Tiết Lan cũng quên mai phỏng vấn.
Tuy chả ai bắt chuẩn bị gì, chỉ là buổi phỏng vấn nhỏ của truyền thông dành cho LGW trước giải thi đấu trong nước nhưng mỗi đội viên đều được yêu cầu dậy sớm hơn một tiếng.
Tiết Lan về phòng ngoan ngoãn tắm rửa rồi ôm đồng hồ đặt báo thức, trước khi ngủ định lướt Weibo xem tin tức.
Lần này cậu còn chưa kịp chuyển qua acc phụ đã thấy hotsearch treo lơ lửng ở no 1.
#Tiểu chuẩn chọn vợ kén chồng của Wind#
Tiết Lan vội vàng ngó siêu thoại, quả nhiên video bọn họ vừa chơi game đã lan truyền khắp nơi trên mạng internet. Trải qua ghép nối cao siêu của cư dân mạng, toàn bộ quá trình từ lúc gặp cô Y tá đến chuyện hai người cọ xát rồi cuối cùng là Ôn Diễn mở mic nói câu đó.
Tiết Lan lên tinh thần, giờ thì bọn họ biết được 'ResetWind' ngọt thế nào chưa.
Cậu yên lặng mở bình luận, nhưng cứ thấy sai sai là sao???
@Tiểu khả ái Lan Lan của Anh Diễn: Đệt má?! Công khai thổ lộ luôn?
@Lan Lan bảo bối của Wind: Cầu hôn hở??? Nghĩ bằng chân cũng biết đang nói con gái tui! Cái này mà không phải là hint hôm nay tôi trồng cây chuối làm bài tập.
@Lá cờ Lan Diễn tung bay trong gió: Hahaha, má ơi sao tôi thấy high vậy nè, cảm giác cô Y tá kia điên mà không dám nói:)))))
@Wind của em: Đéo, đéo, đéo!!! Chịu đựng nào, nhà của tôi không thể sụp thế được!!
...........
Tiết Lan thất vọng thoát Weibo.
Vấn đề ở đâu? Ở chỗ nào?!
Đoàn Văn Tranh với Ôn Diễn không có vấn đề, yêu nhau lắm cắn nhau đau không có vấn đề, thưởng thức tài năng quan tâm nhau lại càng không có vấn đề, thế tại sao trong khi tất cả mọi chuyện đều diễn ra đúng nguyên tác còn CP của hai người này không thấy đâu?
Bug hả?
Tiết Lan ngồi nghĩ mãi mà không ra, ngoài phòng đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.
Tiết Lan giật mình đứng dậy.
Cậu nhanh chóng tắt điện thoại sau đó mới đi mở cửa.
Người đến vào lúc này Tiết Lan không thể nghĩ ra ai ngoài Đoàn ăn vạ. Cho nên khi mở cửa ra thấy người đứng ngoài không phải anh, cả người cậu sững sờ tại chỗ.
Là Chu Khán Thanh.
Y liếc về phía sau Tiết Lan hỏi nhỏ: "Cậu ở một mình?"
Tiết Lan khó hiểu gật đầu, hai giờ sáng rồi không ở một mình thì chả nhẽ ở với ma?
Chu Khán Thanh có vẻ không tin lắm, y đẩy người ra rồi vào trong phòng tuần tra khắp các góc gách. Sau khi xác định đúng chỉ có Tiết Lan, y mới lôi di động lạnh lùng chất vấn: "Cậu, giải thích ngay."
Tiết Lan theo bản năng nhìn về phía di động, sau khi thấy hình ảnh trên đó cậu bỗng nhiên cảm thấy lạnh cả tóc gáy.
"Chính miệng cậu nói cậu không thích A Diễn, thế cậu nói thử xem hotsreach hôm nay là sao? Vì sao A Diễn lại nói thế, nhất định là cậu cố tình biên tập!"
Tiết Lan muốn mở miệng nhưng không biết nên nói từ đâu.
Di động của Chu Khán Thanh có một đoạn video, là lúc cậu trộm vào phòng đưa đồ cho Ôn Diễn.
"Cậu vào làm gì? Lúc nãy huấn luyện tôi không muốn hỏi, cũng muốn cho cậu cảm nhận được sự tin tưởng của đồng đội, nhưng hotsreach thì cậu giải thích thế nào?"
Nháy mắt sắc mặt Tiết Lan trở nên trắng bệch, hành lang vừa yên tĩnh vừa trống trải, Tiết Lan sợ người khác nghe được, vội vàng lôi Chu Khán Thanh vào phòng.
"Tôi có thể giải thích." Tiết Lan xấu hổ nhìn Chu Khán Thanh. Cậu biết nếu không đưa ra được lý do hợp lý chắc chắn sẽ để lại họa về sau. Tiết Lan cúi thấp đầu: "Nhưng anh phải đồng ý với tôi sẽ không nói cho cả Wind lẫn... Reset."
"Cậu làm cái gì mà còn muốn tôi gạt cùng cậu?!" Chu Khán Thanh lạnh lùng hỏi: "Nếu chuyện đó có hại cho cả A Diễn và Đoàn Văn Tranh, cậu không cần nói. A Diễn đối xử với cậu không đủ tốt sao? Cậu có cảm thấy cô Y tá hôm nay phiền không? Đấy là hình ảnh trước đây của cậu đấy! Anh ấy không những không so đo mà còn cho cậu cơ hội vào câu lạc bộ. Còn Đoàn Văn Tranh nữa? Từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng thấy cậu ta đối xử với ai tốt như cậu, cậu dám..."
"Anh bình tĩnh đi!"
Tiết Lan biết tính tình Chu Khán Thanh, cũng biết y làm mọi thứ cũng chỉ muốn tốt cho Đoàn Văn Tranh và Ôn Diễn. Trước đây Chu Khán Thanh hiểu lầm cậu nhưng cũng không hỏi, có thể do lần này xảy ra hai chuyện cùng một lúc mới đành một mình đến thăm hỏi. Tiết Lan hiểu được tuy y không tin tưởng mình nhưng luôn tìm cách chừa cho cậu đường sống.
"Chuyện này, anh đừng nói cho Đoàn Văn Tranh với Ôn Diễn.....tôi thực sự không làm bất cứ chuyện gì tổn thương đến họ, chuyện ở Weibo cũng không liên quan đến tôi."
"Là thế này, anh cũng biết gần đây Reset với đội trưởng giận nhau, bọn họ thường xuyên cãi nhau nữa..."
Tiết Lan dưới ánh mắt hoài nghi của Chu Khán Thanh, tiếp tục giải thích: "Hôm nay lúc Mạnh Kỳ đi, tâm trạng của đội trưởng vốn không tốt rồi lại còn tiếp tục cãi nhau với Đoàn Văn Tranh.... Tôi sợ bọn họ đánh nhau, nên, nên..."
Cậu nuốt nước bọt, hạ quyết tâm nói: "Nên lấy tên Reset bỏ vào phòng đội trưởng một chai nước!"
Chu Khán Thanh mở to mắt nhìn: "Cái chai kia..."
Tiết Lan gật đầu, cẩn thận rót một cốc nước lọc đưa cho Chu Khán Thanh: "Chuyện này đội trưởng có biết không?"
"..............." Chu Khán Thanh tùy ý nhận, lại không tỏ thái độ tin hay không tin, chần chờ trả lời: "Anh ấy không biết, tôi có nói gì đâu. Nhưng còn hotsreach?"
"Tôi không thể chứng minh chuyện mình không làm được." Thấy Chu Khán Thanh dần dần bình tĩnh lại bắt đầu uống nước, Tiết Lan lấy hết dũng khí hỏi: "Hơn nữa, anh chơi với Reset từ nhỏ... chắc cũng biết ảnh thích đội trưởng đúng không?"
Câu hỏi đến quá vội vàng, khổ nỗi Chu Khán Thanh chưa nuốt được ngụm nước nghe xong bỗng nhiên bị sặc "Phụt" một tiếng phun thẳng ra ngoài.
-------Kidoisme: #j4f: Chu Khán Thanh kiểu: