Edit + Beta: Họa Y Nhược Vũ

Màn hôn lễ Thành lão đại lên kế hoạch đã lâu kết thúc, nhiệm vụ còn lại là tiếp khách.

Chú Chung bảng hiệu chữ vàng, đích thân ra trận, các đầu bếp át chủ bài của nhà hàng Từ thị trổ tài, một bàn cao lương mỹ vị bình thường bỏ tiền cũng không đặt trước được, được dọn lên bàn, làm ai nấy cũng mặt mày hớn hở, cầm đũa thìa lên, ăn uống linh đình, cứ gọi là say sưa thỏa thích.

Chú rể ông chủ Từ có tiểu Đậu Đinh trong bụng nên không tiếp rượu được, đành phải để cô dâu Cù lão đại tiếp thay, một tay dắt chú rể, một tay cầm ly, kính rượu từng bàn một.

Tửu lượng của Cù Thành nổi tiếng trong bang Thanh Long, được mệnh danh là ngàn ly không say, đám anh em cuối cùng cũng có cơ hội chuốc hắn, gì mà rượu mao đài, rượu ngũ lương,....từng chai một giống như uống nước sôi rót xuống bụng.

Mấy anh em tính toán muốn khiêu chiến Cù Thành đều lần lượt "tử trận", nhìn Từ Từ Niên nhàn nhã ung dung bên cạnh, một bụng bất mãn: "Dựa vào đâu Từ đại ca không uống? Không công bằng! Chú rể, anh nhìn vợ anh đi, không khác gì ma rượu!"

Cù Thành tát một cái vào trán hắn, "Thằng nhóc con, gan lớn thật đấy, còn dám víu vào Khổng Tước? Lão tử thương chồng, không cho em ấy uống rượu, cậu ý kiến gì?"

Con trai bố mày còn chưa ra đời, thằng nhóc thối cậu lại muốn để vợ ông uống rượu, rõ ràng là muốn mưu sát con ông, đánh cậu hai cái là nhẹ rồi.

Lúc này Cù Thành dương dương tự đắc khỏi phải nói, Từ Từ Niên ở bên cạnh không nhịn được bật cười.

Đám nhóc con bị chỉnh đốn la hét ầm ĩ, tất cả khách mời đều phá lên cười, La Tiểu Mậu ôm Oa Oa và Tiểu Nhị Hắc, cười chảy cả nước mắt, Oa Oa sợ thiên hạ chưa đủ loạn, vỗ tay liên tục vui vẻ nói, "Thành Thành trái đánh phải đánh, ya ya!"

Nhóm người ầm ĩ từ trưa đến chiều, mặt trời lặn rồi vẫn chưa kết thúc, Oa Oa và Tiểu Nhị Hắc nóng lòng muốn xem phim hoạt hình, chú Chung và một số cô chú lớn tuổi không chống đỡ nổi nữa, chạy về phòng ngủ bù, trong chốc lát hiện trường hôn lễ chỉ còn lại một đám thanh niên trai tráng.

Vốn đều đang ở độ tuổi ăn chơi quậy phá, giờ uống rượu thấy không có người già trẻ nhỏ ở đây thì càng không kiêng nể gì cả.

Từ Từ Niên bị năm sáu người đè lên bàn ăn, không thể nhúc nhích, giữa đùi bị nhét một chai nước suối, cậu xấu hổ mặt đỏ bừng, giãy giụa không ngừng, "Cmn, đám nhóc thối này, dám giở trò với anh mày! Cẩn thận tháng này, anh mày trừ hết lương chúng mày!"

Bình thường đám nhóc này nghe nói bị trừ tiền lương, là ngoan ngoãn nghe lời ngay, nhưng lúc này đang náo động phòng, vui quá quên cả trời đất, cả nhóm giữ chặt lấy Từ Từ Niên, mấy tên còn lại dùng tay điều chỉnh vị trí chai nước giữa hai ch@n cậu, cười khà khà nói: "Này này, qua bên trái một chút, đúng đúng, nhất định phải kẹp ở đó!"

Lúc này Cù Thành bị một đám người đẩy đến quỳ dưới chân Từ Từ Niên, miệng vừa vặn đâm phải chai nước suối kẹp giữa hai ch@n cậu, hét toáng lên: "Tạo phản rồi, chúng mày muốn chết đúng không? Cmn, chờ lũ khốn chúng mày kết hôn, anh đây nhất định sẽ chỉnh chết chúng mày!"

Mặc dù Thành lão đại bản lĩnh cao cường, ngàn ly không say, nhưng suy cho cùng cũng không phải đối thủ của mấy trăm người, anh em bang Thanh Long, còn có Triệu Duệ và La Tiểu Mậu mấy người bị chuốc thảm trước đó, lúc này dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội báo thù, dí đầu Cù Thành vào giữa hai ch@n Từ Từ Niên.

Sau đó La Tiểu Mậu mở nắp chai nước suối giữa hai ch@n Từ Từ Niên ra, nước phun ra, Cù Thành phải há miệng đón, mấy lần cả khuôn mặt đều vùi vào trong chân Từ Từ Niên.

Từ Từ Niên mặt đỏ tía tai, tránh tới lui, kết quả vì quá căng thẳng kẹp chặt hai chân, nước trong chai phun ra càng dữ dội, bắn đầy mặt Cù Thành.

Nhóm người cười như điên, A Tứ ngặt nghẽo hỏi: "Suối nông phu" của Từ đại ca có ngọt không?"

Tất cả mọi người cùng hét lên: "Ngọt ~~~~!"

Cù Thành uống ừng ực một hơi, hết cả chai nước, ngửa cổ mắng: "M* kiếp! Đồ của chồng ông, chúng mày cũng không có diễm phước hưởng, không được nói ngọt!"

"Cmn, Cù Thành, anh thấy còn chưa đủ mất mặt hả!?"

Từ Từ Niên ước gì mình có một cái lỗ để chui vào, dùng đầu ngón chân cạ tai Cù Thành, kết quả động tác mạnh quá, số nước còn sót lại trong chai tạt hết lên chân cậu, quần ngủ mỏng manh trong suốt, thậm chí thấy cả màu da nhàn nhạt bên trong, chỗ nổi lên phản ứng cũng không giấu được.

Hô hấp Cù Thành đột nhiên trở nên nặng nề, không biết bị ai chơi xấu đẩy mạnh một cái từ phía sau, hắn chợt nhào đầu về phía trước, cắn lên tiểu Từ Niên một cái, Từ Từ Niên rên "ưm" một tiếng, eo lập tức mềm nhũn, thằng nhỏ trước mặt nảy lên mấy cái, khiến mọi người xung quanh phải thốt lên một tiếng "wow" mập mờ.

"Từ Niên, người nhà cậu, một người thì thích dùng chân đạp, một người thì thích dùng miệng cắn, không chơi 'lái xe' thì có lỗi với quần chúng quá!"

Lúc này Triệu Duệ giở trò xấu kích động hiện trường, tất cả mọi người vừa nghe "Lái xe" lập tức nhịn không được cười ha hả, không ngừng gật đầu "Bác sĩ Triệu cao tay nha! Độc chiêu như vậy mà cũng nghĩ ra được!"

"Triệu Duệ anh tìm chết phải không, trở về tôi nhất định sai người đi phá khoa tiết niệu kia của anh!"

Sắc mặt Từ Từ Niên đỏ bừng, toàn thân giống như chảy máu, căng ra như màu trái cà chua, lúc này La Tiểu Mậu còn không quên thêm phiền, từ trên bàn bên cạnh lấy ra một bình mứt dâu tây chạy qua, cười hì hì nói, "Chỉ 'lái xe' có ích lợi gì, tôi còn phải thêm vào một cái 'tâm đầu ý hợp' nữa!"

Nhóm người trầm trồ, hoàn toàn không có người nào quan tâm đ ến Cù Thành lớn tiếng kêu gào, cặp đôi bị đoàn người bắt lên ngồi trên hai cái ghế đối diện, áo khoác trên người Từ Từ Niên bị kéo ra một nửa, vừa hay trói lại hai cánh tay cậu, đang lúc cậu kháng nghị mãnh liệt, vừa ngẩng đầu phát hiện Cù Thành còn thảm hơn cậu, đã bị người khác lột s@ch chỉ còn thừa lại cái quần trong.

Không biết người nào nhấc chân Từ Từ Niên dẫm lên "cậu em" của Cù Thành, một thứ lớn sinh khí dồi dào cứng lên, lập tức cộm vào gan bàn chân Từ Từ Niên, thứ to lớn tỏa ra nhiệt độ nóng nóng hổi, bị đụng nhẹ một cái vậy mà lại hận không thể thoát ra khỏi sự bó buộc của quần lót.

Đầu Từ Từ Niên đầy mồ hôi, vội vàng thu chân trở về, sau đó lập tức bị người khác đè lại, lúc này người bạn "tốt" La Tiểu Mậu lại bắt đầu xuất chiêu, "Xoẹt" một tiếng xé vạt áo trước của cậu, lộ ra hai hạt đậu đỏ trên ngực Từ Từ Niên.

Cù Thành đối diện vừa nhìn thấy cảnh này lập tức đỏ ngầu cả mắt, người bên cạnh cười ha ha, "Anh Thành mau đi lên sờ một cái đi."

Nói xong, cả một đám người thì giữ vai hắn, người thì giữ chân hắn, số người còn lại nhấc hai tay Cù Thành đè lên n*m ngực Từ Từ Niên.

Từ Từ Niên xấu hổ đến mức tóc sắp dựng hết cả lên, hô hấp của Cù Thành lập tức dồn dập mấy phần, theo bản năng sờ một cái, chỉ cảm thấy hạt đậu dưới tay gần như vừa bị hắn đụng đến liền cứng lên.

Ánh mắt cả hai chạm nhau, nhìn thấy bản thân mặt đỏ tai hồng trong mắt đối phương, hô hấp lập tức lại dồn dập mấy phần, lúc này hận không thể ôm đối phương vào lòng liều mình dây dưa.

La Tiểu Mậu múc một thìa mứt dâu tây bôi lên ngực Từ Từ Niên, dùng thìa vẽ ra một hình trái tim lớn, Cù Thành cúi đầu li3m mứt dâu tây trên ngực cậu, một chiêu này gọi là "tâm đầu ý hợp".

Sau khi cặp đôi li3m xong, đám bạn không ngừng đẩy hai người xô vào nhau, trong miệng còn hô vang, "Lái xe đi!"

"Anh Thành anh phải nắm vào 'vô lăng' trên ngực anh Từ chứ!"

"Anh Từ phạm quy! Không dẫm lên 'chân ga' của anh Thành thì làm sao xe chạy được?"

Cù Thành vừa li3m vừa nắn, Từ Từ Niên bị dày vò dưới chân không ngừng ra sức dẫm, người bên cạnh còn không ngừng lồng tiếng "Tin tin~ brum brum brum!"

Vị trí quan trọng của hai người đều bị đối phương khống chế, hô hấp của Cù Thành dồn dập gần như sắp phun ra lửa, Từ Từ Niên nào có tốt hơn hắn chứ, cảm giác toàn thân bị li3m qua k1ch thích da dầu tê dại, không nhịn được r3n rỉ mấy tiếng, màu mắt Cù Thành càng tối, đầu lưỡi thô ráp càng thêm lực, trong não chỉ còn lại một ý nghĩ: Làm cậu, làm cậu!

Cặp đôi bị giày vò mặt đỏ tía tai, cái đám lưu manh kia vẫn chưa vừa lòng, tiếp đó lại chơi trò mới. Người của Từ Từ Niên nằm trên bàn, trong quần nhét một quả trứng, Cù Thành không thể dùng tay chỉ được dùng miệng và mặt đẩy trứng gà ra, sau khi chơi xong trứng gà vỡ mấy quả, bên dưới của hai người càng thêm ướt át bừa bộn một mảng.

Sau đó Triệu Duệ lại nghĩ ra độc chiêu, để cho Cù Thành nằm trên ghế sofa, hai chân Từ Từ Niên tách ra quỳ lên mặt hắn, vị trí giữa hai ch@n treo một quả chuối lớn, bị người khác đè ngồi xuống, mỗi lần chuối chọc vào miệng Cù Thành, quần chúng liền ồn ào hỏi "Đã vào chưa?"

Lúc này Từ Từ Niên nhất định phải trả lời "Vào rồi", sau đó Cù Thành nhất định phải ăn hết cả quả chuối mới có thể ngồi dậy, mỗi lần ăn một miếng, đám bạn sẽ hỏi "Ngon không?"

Sau khi đám lưu manh lại thêm các loại động tác 18 + như "Khỉ hái trộm đào", "Dễ như trở bàn tay", "Môi thơm tìm kho báu", giày vò cặp đôi thở phì phò, d*c vọng thiêu đốt thân thể, đợi đến hơn nửa đêm tiệc cưới cuối cùng cũng kết thúc, hai người mệt đến mức thiếu chút nữa nằm liệt ra đất.

Khi Cù Thành bế Từ Từ Niên đi vào phòng ngủ, nến đỏ long phụng trình tường trên bàn đã cháy hết một nửa, trên tường dán chữ Hỉ đỏ to to, bên cạnh đặt một khung ảnh lớn, bên trong là ảnh chụp Từ Từ Niên và Cù Thành chụp khi hai người đi du lịch thành phố Y.

Trong hình, Cù Thành cười lớn cõng Từ Từ Niên xông về phía trước, Từ Từ Niên không có chuẩn bị, bị dọa sợ hết hồn vội vàng ôm chặt cổ hắn, cũng cười theo mặt mũi hào hứng.

Pô ảnh này được một bác người địa phương trong lúc vô ý chụp được, hôm nay vậy mà đã trở thành một phần trân quý nhất trong ký ức của hai người.

Từ Từ Niên nằm úp sấp ở trên giường hít một hơi thật sâu, lúc này một bóng đen đột nhiên đè lên, cúi người hung hăng hôn lên môi cậu.

Ánh mắt háo hức đó khiến Từ Từ Niên bật cười, tiếng cười càng lúc càng lớn, đến mức cậu không thể kìm lại được.

Cù Thành hút môi cậu vào miệng mình, dùng chiếc lưỡi thô ráp li3m miệng cậu, ngón tay luồn vào trong quần áo vốn đã ướt sũng của Từ Từ Niên, vuốt v e hai đầu nh* hoa cùng tấm lưng duyên dáng yêu kiều của cậu.

"Em cười cái gì, hả? Em cười cái gì?"

Mỗi một từ hắn nói, trụ vật c ứng như đá giữa mảnh trăng của hắn lại đập đẩy về phía trước, chọt chọt vào chiếc quần lót trong suốt ướt sũng của Từ Từ Niên, mỗi lần lại trượt qua nơi bí mật nhất của cậu, khiến cậu càng không nhịn được bật cười lên, "Em mắc cười, em muốn cười nên em cười... Này, đừng gãi, ngứa đấy... Haha!"

"Con khổng tước chết tiệt này, em thật biết cách dụ dỗ người khác!" Cù Thành thầm mắng một tiếng, cắn lấy hầu kết đang lăn lên lộn xuống của Từ Từ Niên, phát ra một hơi th ở dốc tê dại.

Quần áo trên người vừa rồi đã bị đám khốn kiếp kia lột s@ch trong lúc làm lễ thành hôn, hiện tại hắn còn tùy ý xé quần áo của Từ Từ Niên, hôn dọc theo cổ cậu đến chiếc rốn lộ ra, hắn đưa tay liền định cởi chiếc quần lót màu đen, nội y duy nhất còn sót lại trên người mình ra.

"Này, trước đừng có cởi." Từ Từ Niên ấn tay hắn, chậm rãi ngồi dậy.

Trước đây, cậu làm gì cũng nhanh nhẹn và dứt khoát, nhưng từ khi Tiểu Đậu Đinh được 5 tháng tuổi, cậu trở nên rất vụng về, tay chân vẫn mảnh khảnh mạnh mẽ có lực, nhưng kết hợp với chiếc bụng hơi nhô ra, mỗi động tác của cậu đều khiến người ta cảm thấy ngây thơ đáng yêu.

Cù Thành nhìn thấy trong lòng ngứa ngáy, hận không thể lập tức chạm vào cơ thể cậu, làm chết cục cưng quý giá này, nhưng lúc này hắn vẫn ngoan ngoãn làm theo hành động của cậu.

Liền thấy Từ Từ Niên chậm rãi bò dậy, kéo tay Cù Thành để hắn dựa vào đầu giường rộng rãi, đoạn kê hai cái gối dưới mông hắn, sau đó tìm tư thế thoải mái nghiêng người nằm xuống, một ngón tay chui vào trong quần lót Cù Thành, dùng sức kéo mạnh một cái, thì thấy "thằng nhóc" tím đen hung hãn nổi gân xanh bên trong.

Bị khổng tước nhìn chằm chằm, Đại Thành Thành không tự chủ được đứng dậy, từ trên đỉnh rỉ ra một dòng chất nhờn trong suốt.

Bả vai Cù Thành kéo căng, bắp thịt cường tráng nhô lên, tạo thành một cái khe sâu, trên làn da màu đồng của hắn đọng lại từng giọt mồ hôi, dưới ánh đèn vàng ấm áp mơ hồ hiện ra một tầng quyến rũ sáng bóng, giờ khắc này tên đã ở trên dây.

Bàn tay to của hắn nhẹ nhàng ấn lên đầu Từ Từ Niên, miệng khàn khàn nói: "Khổng tước, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta."

Từ Từ Niên cười khẽ, sau đó vươn lưỡi đỏ mọng li3m đầu ***** đã cứng rắn của Cù Thành, trong miệng nếm được một cỗ mùi tanh nồng đậm, "Cho nên, vợ ngoan, hôm nay nhất định phải hầu hạ chồng em cho tốt nha."

Nói đến đây, Từ Từ Niên cởi chiếc quần pyjama ra, chỉ để lại một chiếc áo khoác màu sáng trên nửa người trên, lúc này còn dính mứt dâu đỏ, trên làn da mềm mại mỏng manh của cậu, dường như được bôi một lớp mật ong quyến rũ, mê người lại trắng nõn.

Chiếc áo rộng thùng thình nhưng không đủ dài, chỉ vừa đủ che đến đùi, Tiểu Đậu Đinh trong bụng đã rất lớn, nhô lên dưới lớp vải mỏng, kết hợp với đôi chân dài thon thả và thẳng tắp của Từ Từ Niên, đúng là muốn mạng Cù Thành.

Cù Thành cúi người hôn lên bụng Từ Từ Niên, hai bàn tay to luồn vào trong vạt áo, dùng sức x0a nắn mông Từ Từ Niên, hắn cảm thấy khổng tước lúc này đẹp đến phát điên, cái bụng nhô ra chẳng những không có bất kỳ cảm giác đột ngột nào, mà thay vào đó, nó càng khiến Cù Thành hưng phấn thêm.

"Bốp!"

Từ Từ Niên lập tức đánh rớt cái tay đang đặt trên mông mình, co chân cởi qu@n lót, lúc cởi hai chân vô thức tách ra, lộ ra chỗ bí ẩn màu đỏ tươi giữa hai ch@n, còn có "tiểu Từ Niên" đang dựng thẳng tắp, Cù Thành đưa tay muốn chạm vào, nhưng đột nhiên có thứ gì đó ném vào mặt hắn, khi hắn cầm lấy, thì ra đó là quần lót của Từ Từ Niên.

"Anh phải nghe lời, biết không? Thưởng cho anh cái này chơi đùa trước, ngoan ngoãn không được lộn xộn."

Từ Từ Niên khẽ mỉm cười, đôi mắt hẹp dài tỏa sáng rực rỡ, còn chói mắt hơn cả ánh đèn và nến đỏ trong phòng.

Chóp mũi cảm thấy một mùi ẩm ướt, Cù Thành kinh ngạc phát hiện, chiếc quần lót mà Từ Từ Niên ném cho mình hóa ra đã ướt sũng, bên trong đũng qu@n ướt đẫm d*m thủy, hiển nhiên Từ Từ Niên sớm đã đ ộng tình.

Toàn thân lửa nóng hừng hực không thể cưỡng lại, Cù Thành nhúng ngón tay vào chất nhầy trên quần lót, đưa vào miệng li3m, vừa định giở trò đồi bại, lại đột nhiên nhìn thấy Từ Từ Niên quay lưng về phía mình quỳ xuống, chổng mông lên cao.

Những ngón tay mảnh khảnh thò vào lối vào đỏ tươi đang bị co thắt, thấm đẫm chất lỏng dầm dề phía trước, ngón trỏ liền bị vùi vào trong đó một đoạn.

"Ưmm..." Từ Từ Niên khịt mũi, kêu lên một tiếng, sắc mặt ửng hồng.

Đôi mắt của Cù Thành ngay lập tức đỏ lên, như thể hắn đã nghe thấy âm thanh của một vật c ứng đâm thủng tràng thịt phát ra tiếng vang.

Con khổng tước chết tiệc này... Ấy vậy mà đang tự mở rộng trước mặt mình!?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play