Edit: Tiểu Vũ - Beta: Vĩnh Nhi

Từ lúc bắt đầu tan làm La Tiểu Mậu vẫn luôn dỗ Oa Oa ngủ, nhưng nhóc con này không được nghe ba ba kể chuyện trước khi ngủ, thì bất luận thế nào cũng không chịu ngủ, phồng má bánh bao mắt to trừng mắt nhỏ với hắn, hại hắn không thể không lấy ra các loại tóc giả và son môi của mình cho bé chơi.

Kết quả Oa Oa còn không thèm lấy, đá chăn bông nhỏ màu vàng kem sang một bên, vểnh cái mông nhỏ lên cuộn tròn người lại, đầu chui vào trong gối, "Không cần cái này, muốn ba ba."

"Ba con ra ngoài bày sạp rồi, phải đến khuya mới về, ngoan nào con ngủ trước đi."

"Không, chỉ muốn ba ba." Mông nhỏ lắc lư, nghiêm túc kháng nghị.

"Đi ngủ trước!"

"Muốn ba ba!"

"Nhóc con, con làm phản rồi! Mau đi ngủ!" La Tiểu Mậu tức giận giậm chân tại chỗ, bế Oa Oa đặt xuống giường cho em bé bốn bên đều có thanh chắn.

"Oa oa oa... chú La xấu oa oa... Chú muốn bán con đi~ con phải nói cho ba ba!" Oa Oa bám trên người La Tiểu Mậu bắt đầu gào khóc, hai chân nhỏ khóa chặt, mông nhỏ vặn tới vặn lui.

"Tiểu tổ tông của tôi ơi con thật đúng là cha ruột của chú!" La Tiểu Mậu bị tiếng khóc này làm chấn động đến lỗ tai cũng sắp điếc rồi, giờ phút này thật sự khóc không ra nước mắt, nhóc con này thông minh quả thực không giống đứa trẻ được 1 tuổi rưỡi, cái gì cũng biết hơn nữa còn nghĩ ra thêm mấy chủ ý quỷ quái, nếu lúc này không đưa ba nhóc trở lại, một đêm này của hắn cũng đừng mơ được ngủ.

Đang ôm tiểu tổ tông vào lòng dỗ dành, đột nhiên chuông cửa vang lên, La Tiểu Mậu như được đại xá, bế Oa Oa chạy như bay đến cửa, mở cửa ra ngay cả người nào cũng không nhìn rõ đã nhét bé con vào ngực người ta nói, "Ôi mẹ ơi cậu về rồi! Mau bế con trai của cậu đi, nó gào khóc điếc cả tai tôi rồi!"

"..." Trầm mặc, trầm mặc một cách quỷ dị.

Oa Oa bị giơ ở giữa không trung, vào lúc này cũng không lộn xộn, nghiêng đầu chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm chú xa lạ ở trước mặt. . ngôn tình hoàn

Cù Thành nhìn chằm chằm cục mập mạp tròn mềm bị nhét vào lòng, nhất thời chưa kịp phản ứng, dáng người cao lớn đột nhiên cứng đờ, hai tay đang bế không dám cử động nữa, sợ sức lực mình quá lớn sẽ lập tức bóp ch ết cục tròn tròn này.

La Tiểu Mậu nhìn thấy hắn cũng hoa cả mắt, há miệng thật to nửa ngày không khép vào được, ai ya, đây không phải là ông chủ lớn của câu lạc bộ Hào Đình bọn họ sao, sao lúc này lại đột nhiên xuất hiện ở đây!

Đêm hôm khuya khoắt, mặc một thân đồ đen đứng ở chỗ này ầm ĩ như vậy, còn có kiểu đẹp trai lãnh khốc ôm bánh bao nhỏ ở trong tay, hình như có chút không hợp phong tình nha!

Đúng rồi đúng rồi, thân phận của mình ở câu lạc bộ vẫn luôn là nữ, lúc này nếu như bị anh ta nhìn ra thì phải làm thế nào đây? Hay là anh ta vốn dĩ chính là một tên gay, đã sớm nhìn thấu thân phận của mình, hơn nửa đêm chạy đến nơi này thật ra là vì thầm thương trộm nhớ mình!?

Trong lúc La Tiểu Mậu đang liên tục bổ não không dừng được, Từ Từ Niên ở phía sau đã không nén được tức giận, đưa tay ôm Oa Oa vào ngực mình, ngẩng đầu ra sức trừng mắt nhìn La Tiểu Mậu, dáng vẻ không hài lòng, giờ phút này quả thực không biết nên nói cái gì.

Trước khi cậu rời khỏi câu lạc bộ Hào Đình, cũng đã đoán được dựa theo tính cách của Cù Thành chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên khi thấy hắn đi theo cũng không kinh ngạc lắm, thậm chí trong lòng đã tính toán xong xuôi cả rồi.

Dù sao lúc bình thường La Tiểu Mậu đều mặc đồ nữ, gần đây mối quan hệ giữa hắn và Oa Oa lại rất tốt, để hai người bọn họ lừa Cù Thành một chút nhất định là không có vấn đề.

Cho nên khi Cù Thành nhất quyết muốn đến xem Oa Oa, cậu hoàn toàn không phản đối, thậm chí trong lòng còn có chút vui mừng, kết quả đến cửa nhà thì hiển nhiên không được như vậy, bởi vì hôm nay La Tiểu Mậu không mặc đồ nữ, mà mặc một thân quần áo đàn ông, ngay cả tóc giả, mẹ nó chứ cũng không thèm đội.

"Từ Niên, cậu không giới thiệu cho tôi một chút sao?" Cù Thành nhìn chằm chằn Oa Oa, Oa Oa cũng nhìn hắn, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, bầu không khí có chút buồn cười.

"Không có gì để giới thiệu hết, người anh cũng nhìn thấy rồi, cũng nên tin tôi không lừa anh, bây giờ có thể đi được chưa?"

Đời này Từ Từ Niên không có ý định để cho Oa Oa gặp Cù Thành, vốn hai người họ là người ở hai thế giới, cậu không muốn khiến Oa Oa phải gánh vác quá nhiều áp lực từ khi còn nhỏ, cũng không có ý định lại tiếp tục phát triển tình cảm gì đó với Cù Thành, chỉ muốn nuôi lớn Oa Oa thật tốt, nhưng cuộc sống nhất định cứ phải máu cún như vậy, khi bạn càng không nghĩ đến lúc phát sinh thì nó sẽ càng phát sinh.

Cù Thành cúi đầu nhìn Oa Oa, đôi mắt nhóc con này vừa to vừa tròn, trên hai má tròn vo có hai cái lúm đồng tiền, ngoại trừ lông mi rất dài giống Từ Từ Niên, những chỗ khác không hề giống, điều này khiến hắn càng muốn gặp người phụ nữ Từ Từ Niên một lòng một dạ yêu thích rốt cuộc có hình dáng như nào.

"Đứa bé, không hề giống cậu."

Sắc mặt Từ Từ Niên cứng đờ, sợ nhất người khác nói đến vấn đề này, bởi vì quả thực Oa Oa không giống cậu, lúc mới sinh vẫn chưa nhìn ra, càng lớn càng cảm thấy giống Cù Thành nhiều hơn chút, nhưng vào lúc này có đánh chết cậu cũng không muốn thừa nhận.

Trong lòng khẩn trương, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt nói, "Nó giống mẹ nó, đứa bé trai nào cũng sẽ giống mẹ nhiều hơn."

Cù Thành không biết sự tình, nhưng La Tiểu Mậu ở bên cạnh lại biết hết mọi chuyện, ánh mắt hắn di chuyển giữa hai người, càng phát giác cuộc đối thoại giữa đại BOSS và Từ Niên rất mờ ám, lại cẩn thận quan sát Cù Thành và Oa Oa thấy gò má có hơi chút giống nhau, trong lòng hắn chấn động, cảm thấy bản thân mình giống như vừa nhìn thấy một việc gì đó cực kỳ kh ủng bố.

Ôi, không phải giống như hắn nghĩ chứ? Vậy vậy vậy... bây giờ có phải hắn nên lập tức dành ra một chỗ cho mẹ đứa bé không?

"À ừm... Từ Niên cậu trở lại tôi có thể yên tâm rồi, tôi có hẹn với bạn cùng đến quán bar cũng sắp muộn rồi." La Tiểu Mậu gãi gãi đầu, dáng vẻ vội vã muốn đi.

Cù Thành nghi ngờ nhìn hắn, "Hắn ở cùng bạn gái và con trai cậu sao?"

"À..." Hiếm khi Từ Từ Niên bị lúng túng, La Tiểu Mậu mau chóng tiếp lời, "Không phải, không phải, đâu có đâu! Tôi là một người bạn của cậu ấy, hôm nay buổi tối cậu ấy không ở nhà, tôi trông con thay cậu ta một lúc, đến giờ tôi phải đi rồi, bên kia đang giục tôi, các người từ từ nói chuyện nhé, không cần tiễn tôi đâu!"

Vừa nói hắn vừa xoa xoa tay, cười híp mắt xoay người rời đi, tốc độ cực kỳ nhanh, giống như chậm một chút nữa là sẽ bị Cù Thành đuổi giết.

Tuy hắn viện cớ tốt thật đấy, thế nhưng lại quên mất lúc này bản thân vẫn đang mặc đồ ngủ và đi dép bông, kiểu ăn mặc ở nhà như vậy, có chỗ nào giống sắp đi vào bar.

Lúc này sự chú ý của Cù Thành đều đặt lên người Từ Từ Niên và Oa Oa, nhất thời cũng không có ý định vạch trần lời nói dối của La Tiểu Mậu, Từ Từ Niên ôm con trai đi vào trong phòng, hắn thuận thế đi theo sau.

"Người anh cũng nhìn rồi, chuyện chúng ta cũng đã nói rõ rồi, rốt cuộc anh còn muốn đi theo tôi đến khi nào?"

Từ Từ Niên vừa nghĩ đến việc phải ở riêng với Cù Thành dưới một mái nhà, lại càng nảy sinh bất an, ôm chặt con trai dáng vẻ muốn đuổi người.

Cù Thành không nhúc nhích, giữ lại cửa phòng chen vào trong, hoàn toàn không để ý Từ Từ Niên đang nói gì, trực tiếp mở miệng, "Không phải cậu nói có bạn gái sao, người đâu, tôi nhìn xong sẽ đi."

Vừa rồi đã cút đi rồi, không phải anh nhìn thấy rồi sao?

Trong lòng Từ Từ Niên thầm mắng mấy câu, trên mặt không có biểu tình gì như cũ, "Cô ấy làm ca đêm, buổi tối sẽ không về, chẳng lẽ anh định ở lại chỗ này một đêm?"

Cù Thành bị chọc cười, tùy ý dựa vào ghế sofa nói, "Nhìn chỗ này của cậu không tệ, tối nay tôi không tính đi."

"Thật xin lỗi không có giường cho anh, sofa cũng không có, chỉ có một tấm giường cho trẻ con, anh sẽ không mặt dày cướp giường ngủ của trẻ con chứ?

Cù Thành cười xùy một tiếng, hai tay chống lên đệm sofa, sáp lại gần nói, "Tôi không ngại ngủ cùng một giường với cậu đâu, để cho cậu so sánh một chút kỹ năng giường chiếu của tôi và bạn gái cậu ai tốt hơn."

Từ Từ Niên hung dữ liếc mắt, vừa muốn phản bác lại, kết quả đột nhiên Cù Thành lại nhíu mày, từ khe hở của đệm sofa lôi ra được một chiếc áo lót ren nữ màu hồng, sắc mặt hai người lập tức vô cùng đặc sắc.

Ban đầu Cù Thành vốn không tin lý do thoái thác của Từ Từ Niên, bạn gái gì đó, con trai gì đó, chắc chắn đều là cậu ta viện cớ lấy lệ, cho nên hắn mới mặt dày tới nhà cậu ta tìm kết quả, vốn tưởng rằng sẽ vạch trần lời nói dối của Từ Từ Niên, thậm chí khi nhìn thấy Oa Oa hắn vẫn có thể tự lừa mình dối người, nhưng khi thấy chiếc áo lót nữ này hắn thật sự không cách nào bình tĩnh được nữa.

Con mẹ nó chuyện này là sao!

Sắc mặt Từ Từ Niên không tốt hơn hắn là bao, nếu như lúc này La Tiểu Mậu ở bên cạnh, cậu tuyệt đối sẽ không do dự mà đánh người, thật là đồng đội heo thành sự thì ít bại sự có thừa mà!

Tuy trong lòng chửi mắng, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như nước, cậu đưa tay lấy đồ nhét vào ngăn kéo bên cạnh, tiếp tục bộ dạng ổn định như thường mở miệng, "Xin lỗi, đây là đồ của bạn gái tôi, cô ấy có hơi qua loa, bình thường thích vứt đồ loạn xạ, anh đừng để bụng."

Dáng vẻ nói chuyện giống như việc đồ của phụ nữ xuất hiện ở nơi này hoàn toàn là đạo lý hiển nhiên, trực tiếp khiến cho sắc mặt Cù Thành triệt để đen lại.

Trong lúc bầu không khí đang căng thẳng khó xử, một giọng nói trẻ con vang lên, "Ba ba, tại sao ba lại giấu đồ của chú La... ô...ô --!"

Miệng của Oa Oa bị ba ba bịt lại, giọng nói mềm nhũn bị nén vào trong bụng, bé con phồng má mặt đầy khó hiểu, kéo vạt áo Từ Từ Niên lắc lắc, ba ba mặt người lại sưng lên rồi, rất xấu nha...

Từ Từ Niên liếc Oa Oa một cái, đưa tay bóp nhẹ mông nhỏ của bé, cảnh cáo nhóc con không được nói thêm câu gì nữa, nếu không buổi tối trước trước khi đi ngủ sẽ không được nghe kể chuyện.

Nhưng nhóc con chẳng hề sợ, chỉ cảm thấy hôm nay ba ba rất kỳ lạ, tính tình cũng rất xấu, hình như chú đối diện cũng không vui cho lắm, nhưng trước kia lúc người khác thấy mình đều bật cười, sao chú này lại không cười, chẳng lẽ chú không thích mình sao?

Oa Oa vẫn luôn được Từ Từ Niên coi như hạt dẻ cười mà nuôi lớn, lúc này đột nhiên cảm thấy bản thân gánh vác trách nhiệm nặng nề, khiến cho chú ở đối diện, vị khách này cười lên, có lẽ ba ba cũng sẽ vui theo chứ?

Nghĩ tới đây, Oa Oa chọc chọc chân ba ba, ngước đầu nháy mắt một cái, ý là con sẽ ngoan, con nghe lời ba ba nhất.

Từ Từ Niên không chịu nổi nhất dáng vẻ đôi mắt long lanh này của con trai, lòng mềm nhũn liền buông Oa Oa ra, cuối cùng còn đau lòng xoa xoa cái đầu nhỏ của bé.

Lúc này Oa Oa không có bất kỳ báo hiệu nào đột nhiên nhào về phía đối diện, thuận theo bắp đùi Cù Thành leo lên, bò một đường vào trong ngực hắn, hướng về phía mặt hắn ra sức hôn hai tiếng, trong miệng còn cố ý làm ra tiếng "MOAZ", phồng má lúm đồng tiền cười ngọt ngào, "Hôn hôn... cười cười..."

Sắc mặt Cù Thành vốn tái xanh, bất cứ lúc nào cũng có thể phát tác, chỉ cảm thấy một cục mềm nhũn lao vào trong ngực, tiếp đó nhận được một nụ hôn ươn ướt, quẹt nước miếng và nước mũi đầy mặt hắn, loại cảm giác vừa mềm vừa trơn này... thật sự là... có chút kỳ diệu, khiến hắn không kìm lòng được nhếch khóe miệng.

Lúc này hắn thậm chí không kịp chất vấn Từ Từ Niên, cúi đầu quẹt cái mũi nhỏ của Oa Oa hỏi, "Bé con, con tên gì?"

"Oa Oa, cùng một nhà với tên khốn (hoành thánh) và ngón chân (sủi cảo)."

*ngón chân ( jiǎozhǐ) - sủi cảo ( jiǎo·zi)

Cù Thành không nhịn được nữa trực tiếp cười thành tiếng, vốn là đang giận cũng đã tiêu tan không ít, Oa Oa nhìn hắn cuối cùng cũng cười rồi, nghiêng đầu không nhịn được hỏi, "Chú tên gì?"

"Chú là Cù Thành."

"Thành Thành." Oa Oa làm bộ gật đầu một cái, cong mắt cười, hoàn toàn không chú ý đến ba ba làm bia đỡ đạn ở bên cạnh.

Cù Thành cười ha ha, dùng râu châm vào má Oa Oa, Từ Từ Niên liếc mắt, bẻ gãy một cây bút kẻ mắt của La Tiểu Mậu...

======================================

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play