Lý Từ Nhiệm sửng sốt, sau đó vẻ mặt lập tức trở nên kiên định.

Qủa nhiên cô đoán không sai.

Từ trước đến nay, Diệp Quân Lâm vẫn luôn dùng thân phận là cháu trai của nhà Chí để làm việc.

Và lần này cũng không ngoại lệ!

“Thảo nào Diệp Quân Lâm lại chủ động muốn đi đòi nợ”

Phùng Ngọc Hân chợt hiểu ra.

Đúng lúc này, Diệp Quân Lâm quay về.

“Đòa Từ Nhiệm đã đòi được khoản nợ rồi!”

Lúc Diệp Quân Lâm đưa tấm chỉ phiếu cho Lý Từ Nhiệm, cô và Phùng Ngọc Hân đều đơ mặt ra, không có phản ứng gì cả.

“Hử?” Điều này khiến Diệp Quân Lâm có chút ngạc nhiên.

Mình đã đòi được khoản nợ bày nghìn tỷ về.

Giải quyết được một vấn đề lớn khiến Lý Từ Nhiệm đau đầu.

Vậy mà cô ây lại không có chút phản ứng nào cả.

Điều này không bình thường chút nào! Lý Từ Nhiệm không đáp lại, có thể là không biết chuyện này.

Nhưng Phùng Ngọc Hân cũng không phản ứng lại, không thể nào.

“Khoản nợ anh đã lấy về rồi.

Diệp Quân Lâm nhắc lại một lần nữa”

“Ừ, biết rồi.” Phùng Ngọc Hân vân giữ gương mặt bình tĩnh trả lời.

“Không phải chứ, hình như em có chút gì đấy không bình thường.” Diệp Quân Lâm ngạc nhiên.

“ð Ô Ô, chẳng lẽ em còn phải khen anh mấy câu sao? Thật là giỏi! Bọn em không thể làm chuyện này vậy mà anh có thể làm được! Sau này có khoản nợ nào muốn đòi đều giao hết cho anh”

Phùng Ngọc Hân khen ngợi.

Nhưng Diệp Quân Lâm cảm thấy rõ ràng là rất kỳ lạ.

“Thôi được rồi, chút chuyện vặt thôi mài”

Diệp Quân Lâm không để ý đến mấy lời đó, dù sao thì anh cũng không lo lắng về chuyện này.

Nhưng anh nào biết, sau khi Phùng Ngọc Hân nhận được cuộc điện thoại từ nhà họ Chí, cùng với cả Lý Từ Nhiệm, hai người bọn họ cho rằng anh đòi được nợ là nhờ vào nhà họ Chí.

Phùng Ngọc Hân cam tâm tình nguyện nhìn thấy Diệp Quân Lâm tự mình giải quyết chuyện này hơn là dựa vào nhà Chí.

Cô và Lý Từ Nhiệm đều giống nhau, cả hai đều kỳ vọng vào Diệp Quân Lâm có thể giải quyết được việc này.

Vì vậy cô không vui.

Ngay cả khi nhìn thấy chỉ phiếu, vẫn tỏ ra thờ ơ.

“Ngọc Hân, thật ra Diệp Quân Lâm rất ghét nhà họ Chí, hoàn toàn không muốn thừa nhận mối quan hệ với nhà họ Chí.

Nhưng vì chuyện của tớ, mà phải hết lần này đến lần khác nhờ sự giúp đỡ của nhà họ Chí! Tớ rất cảm động!” Lý Từ Nhiệm nói.

Phùng Ngọc Hân cắn môi dưới: “Nhưng tớ lo, Diệp Quân Lâm sẽ bị cuốn vào!”

“Chẳng lẽ ý của cậu muốn nói là suốt ngày cứ lợi dụng thân phận là cháu trai của nhà họ Chí sẽ càng ngày càng khiến anh ấy không có chí tiến thủ sao? Cuối cùng có thể sẽ gây nên hậu quả khó lường.

Lý Từ Nhiệm lên tiếng.

“Đúng, chính là như vậy. Lợi dụng thân phận này có thể hủy hoại cả một con người!”

Ánh mắt Phùng Ngọc Hân tràn đầy lo lắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play