Thậm chí nhìn thấy cảnh này có khi còn sợ chạy mất dép.
‘Âm”
Một võ sĩ đóng cửa lại, sau đó tấy cả mọi người đều đứng sau đám người Diệp Quân Lâm, nhìn bọn họ chằm chằm như hổ đói đến nơi.
Kameda Ichiro đang ngồi trên ghế hút xì gà, nhả ra một làn khói.
“Tập đoàn Minh Cường?”
Kameda Ichiro hỏi.
Tiếng Việt của anh ta nói rất chuẩn, rõ ràng anh ta ở Việt Nam đã rất lâu.
“Đến làm gì hả?”
Kameda Ichiro hút một hơi rồi nhả ra một làn khói.
“Anh còn nợ tập đoàn Minh Cường chúng tôi bảy nghìn tỷ, xin hãy lập tức thanh toán. Ngoài ra còn đánh bị thương người của tôi, tôi đến đây lấy chỉ phí bồi thường thuốc men, tôi còn muốn một lời xin lỗi nữa!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Xì.. ha ha ha…”
Đột nhiên có hai võ sĩ rút thanh kiếm Katana ra, kề sát vào cổ của của nhóm người Diệp Quân Lâm.