Cảnh tượng bên này của gợi ra sự chú ý của người khác. Chẳng mấy chốc, đám ngôi sao hot face và ekip của họ đều tụ tập lại đây.
“Anh làm gì vậy? Anh dám đánh người hả?”
“Biết thân phận chúng tôi không? Anh đánh người thì phải gánh vác hậu quả nghiêm trọng!”
Đám minh tình hot face nhao nhao đe dọa. Thấy đồng bọn của mình đã đến, Tử Xuyên càng khóc quấy to hơn, cảnh tượng vô cùng ồn ào.
“Mau tới xem nè! Binh lính đánh người!
Mọi người mau tới xem tên lính thối đánh người!” Tử Xuyên hét to.
“Chát!”
Chẳng qua cô ta vừa kêu tên lính thối thì đã bị Diệp Quân Lâm tát lên mặt.
“Cô nói một lần, tôi sẽ đánh một lần.”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Tân lính thối!”
“Chát!”
Vừa nói xong, lại là một bạt tai.
“Tân… Tên lính thối…
“Chát!”
Tử Xuyên còn chưa nói xong thì lại ăn một bạt tai.
“Cô nói thêm câu nữa thử xem?” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nhìn cô ta.
Tử Xuyên ôm mặt khóc nức nở, không dám hé răng thêm một câu. Diệp Quân Lâm doanh không phải là nơi cho các người giương oai Đám Tử Xuyên lại tìm được người tâm phúc, lập tức thêm mắm thêm muối kể lại cho Trương Thiếu Huỳnh. Nhất là Tử Xuyên liên tục khóc lóc, lại thêm trên mặt còn dấu bàn tay của Diệp Quân Lâm. Thấy thế, Trương Thiếu Huỳnh nổi giận, gầm lên: “Mày là ai? Dám đánh người của tao hả?”
Có tên lính đui mù dám đắc tội người của mình sao?
“Anh là kẻ nào?” Diệp Quân Lâm hỏi.
“Mày nghe cho kỹ đây, tao chính là Trương Thiếu Huỳnh, chủ tịch công ty giải trí Hoa Phong! Lần này bọn tao tới Hoa Lư là để quay tiết mục real show ở quân khu Hoa Lư!”
Đám Tử Xuyên lại tìm được người tâm phúc, lập tức thêm mắm thêm muối kể lại cho Trương Thiếu Huỳnh. Nhất là Tử Xuyên liên tục khóc lóc, lại thêm trên mặt còn dấu bàn tay của Diệp Quân Lâm. Thấy thế, Trương Thiếu Huỳnh nổi giận, gầm lên: “Mày là ai? Dám đánh người của tao hả?”
Có tên lính đui mù dám đắc tội người của mình sao?
“Anh là kẻ nào?” Diệp Quân Lâm hỏi.
“Mày nghe cho kỹ đây, tao chính là Trương Thiếu Huỳnh, chủ tịch công ty giải trí Hoa Phong! Lần này bọn tao tới Hoa Lư là để quay tiết mục real show ở quân khu Hoa Lư!”
Trương Thiếu Huỳnh lạnh giọng nói.
“Ai cho anh quyền quay tiết mục ở quân khu? Không biết quân doanh là nơi thần thánh không thể xâm phạm sao? Nhìn xem đám rác rưởi các người làm xáo trộn cả quân doanh!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
Trương Thiếu Huỳnh cười khẩy: “Còn ai cho quyền nữa? Với mạng lưới quan hệ của †ao thì được quân doanh cho phép quay phim chỉ là chuyện nhỏ. Với lại tao quay phim trong quân doanh là để tuyên truyền cho quân đội, đây là tiết mục có ích! Mày là ai mà dám lắm mồm?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT