“Ba, như vậy không được, Nam Yên đã phạm phải sai lầm lớn, cái này liên quan đến vấn đề tồn vong của nhà họ Chí, đây là phạm vào gia quy! Nếu như không trừng phạt thì gia quy của nhà họ Chí chẳng phải chỉ là thùng rỗng kêu to sao?”
Ông hai nhà họ Chí Khiếu Côn đề nghị.
“Đúng! Nhất định phải trừng phạt!”
“Chí Nam Yên đã phạm phải mấy điều trong gia quy, nhất định phải dùng gia pháp xử lý. Nếu không khó mà phục người, sau này sẽ lại có thêm càng nhiều người phạm vào gia quy.”
Dưới sự thúc giục của tất cả mọi người, Chí Đông Phương gật đầu: “Được, vậy dùng gia pháp, lấy roi của nhà họ Chí ra đây!”
Chí Đông Phương nhìn về quản gia nói: “Tình huống như này cần trừng phạt bao nhiêu?”
“Theo lý mà nói thì hẳn là một trăm roil Nhưng nể tình Chí Nam Yên là phụ nữ, trừng phạt sáu mươi roil”
Quản gia nói xong thì toàn bộ mọi người liền hít sâu một hơi.
Năm đó bọn họ cũng từng nhìn cảnh người bị gia pháp trừng trị.
Có một nam ở chỉ thứ nhà họ Chí bị trừng phạt hai mươi roi, đánh đến da tróc thịt bong, máu me be bét, ba tháng không xuống giường được.
Chí Nam Yên lại bị phạt sáu mươi roi, đoán chừng chỉ còn nửa cái mạng.
“Trước gia pháp nhà họ Chí, không nói chuyện thân tình! Chí Nam Yên phạm vào gia quy của nhà họ Chí, khiến nhà họ Chí lâm vào cảnh nguy nan! Đặc biệt phạt sáu mươi roi, lấy đó làm gương.”
Chí Đông Phương lạnh lùng vô tình tuyên bố quyết định này!
“Ba đừng mà, Nam Yên nó vẫn còn là con nít, ba tha cho nó đi!”
Ba mẹ Chí Nam Yên còn muốn ngăn cản.
Chí Đông Phương lập tức nói: “Ai muốn cầu xin thì cùng chịu gia pháp với Chí Nam Yên đi!”
Câu này vừa nói ra, toàn bộ đám người cầu xin đã lui về.
“Hai người các người bị phạt mỗi người mười roil Nếu còn nháo nữa thì đánh thêm!”
Chí Đông Phương lạnh lùng nói.
Ba mẹ Chí Nam Yên cũng không dám làm loạn nữa.
Xử phạt Chí Nam Yên một cách tàn nhẫn như vậy nhưng Chí Đông Phương lại không cảm thấy một tia áy náy nào.
Dù là Chí Nam Yên bị đánh chết cũng được.
Con gái thì thế nào chả được.
Chí Nam Yên chết rồi, lại chọn một đứa khác đưa đi.
Nhưng nam thì không!
Mỗi người đều là bảo bối, ông ta không muốn đưa đứa nào đi cả.
Đây cũng là tư tưởng trọng nam khinh nữ đã ăn sâu vào tiêm thức của nhà họ Chí.
Cho dù đang ở thế kỷ này rồi!
Vẫn như cũ ăn sâu thấm nhuần như vậy!
“Đi ngay tới Hoa Hải đưa roi tới.
Chí Đông Phương ra lệnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT