Bà ta là quý tộc nước Anh, xưa nay vẫn luôn chia con người thành ba bảy loại. Trong mắt bà ta, Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm chính là tiện dân hạ đẳng. Dám phá hỏng lễ đính hôn của con trai bà ta? Đúng là tìm chết!

Hai vệ sĩ nước ngoài muốn tiến lên đè Diệp Quân Lâm xuống đất. Diệp Quân Lâm võ tay cười nói: “Khá khen cho bốn tội, thật lợi hại!“ Sau đó anh đổi giọng nói: “Nhà họ Quách các người không coi pháp luật là gì sao? Khi nào tới lượt các người kết tội cho người khác?

Từ vụ Quách Phi Hồng bày ra bốn tội đã có thể thấy bình thường nhà họ Quách ngang ngược càn rỡ đến mức nào. Nhà họ Quách đã thuộc chủ nghĩa bá quyền, trêu địa bàn của họ, nhà họ Quách chính là vương pháp, có quyền lực áp đảo mọi người. Cho nên có thể phán xét vận mệnh, thâm chí là sinh mạng của một con người.

Diệp Quân Lâm rất tức giận. Anh ở bên ngoài chiến đấu đổ máu để bảo vệ quốc gia và nhân dân, nhưng đám danh gia vọng tộc này lại làm ra những chuyện như thết Quách Phi Hồng nở nụ cười: “Hôm nay là tiệc đính hôn của con trai tôi nên tôi mới buộc bốn tội cho cậu, nếu là trước kia, cậu xúc phạm nhà họ Quách thì chỉ có tội chết!

Tôi sẽ phán tử hình cho cậu ngay tại chỗ!”

Mọi người đều khiếp sợ, người nhà họ Trịnh và nhà họ Lý đều ngây người. Nhà họ Quách quả là khí phách, không hổ là gia tộc đứng đầu vùng Hoa Hải. Lại nhìn người nhà họ Quách, khi Quách Phi Hồng nói ra câu đó, vẻ mặt của mỗi người đều lạnh lùng, có vẻ như đã quen, chứng tỏ toàn bộ nhà họ Quách đều như thế, coi mạng người như cỏ rác là chuyện bình thường.

Lý Tử Nhiễm hơi hoảng sợ vì khí thế của nhà họ Quách. Nhất là khi họ bày ra bốn tội, muốn đánh gãy tứ chỉ của Diệp Quân Lâm.

“Vậy trong mắt nhà họ Quách các người còn có Việt Nam, còn có vương pháp không?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Vậy thì để tôi nói cho cậu nghe, nơi nhà họ Quách đặt chân đều do nhà họ Quách định đoạt, nhà họ Quách chính là vương pháp, hiểu chưa?” Quách Phi Hồng bá đạo nói. Ông ta không phải là ngu xuẩn, mà là nhà họ Quách thực sự có thực lực. Mấy năm nay ông ta vẫn luôn làm việc như thế, trong lòng người nhà họ Quách, họ chính là vương pháp.

Diệp Quân Lâm bỗng bật cười, khiến người ta không hiểu ra sao, còn người nhà họ Quách thì cảm thấy mình bị sỉ nhục.

“Cậu… Cậu đang cười cái gì?” Quách Phi Hồng lạnh giọng hỏi. Người nhà họ Quách đều cảm thấy tiếng cười của Diệp Quân Lâm thật đáng ghét.

“Tôi cười nhà họ Quách các ông sắp tiêu đời! Bất cứ cá nhân hoặc gia tộc nào, dù mạnh đến mấy thì cũng không thể áp đảo cả quốc gia!” Diệp Quân Lâm cười nói. Trước mặt chiến thần Côn Luân nói họ là vương pháp, chẳng phải là tìm đường chết sao?

Tương đương với thách thức chính phủ Việt Nam, chắc chăn sẽ tàn bại.

“Ha ha ha, nhà họ Quách sắp tiêu đời ư?

Thật nực cười! Ai dám đụng vào nhà họ Quách? Cậu sao?” Quách Phi Hồng nở nụ cười, người nhà họ Quách cũng bật cười. Với thực lực hiện tại của nhà họ Quách thì ai có thể đụng vào họ? Huống chỉ là vùng đất Hoa Lư nhỏ bé này.

“Đúng, là tôi!” Diệp Quân Lâm cười nói.

“Tôi không muốn thấy hắn ta đứng nữa!

Hắn ta phải quỳ xuống!” Avril, nẹ Quách Long Đằng cả giận nói.

Quách Phi Hồng tức giận: “Người đâu!

Thi hành trừng phạt cậu ta cho tôi! Đánh gấy tứ chỉ của cậu ta để thể hiện uy phong của nhà họ Quách!”

Ông ta vừa ra lệnh thì bốn cao thủ xuất hiện, dần dần đến gần Diệp Quân Lâm.

Lý Tử Nhiễm hoảng sợ, trước mặt nhà họ Quách khổng lồ, họ không hề có sức chống cự, cho dù kêu Trịnh Văn Viễn và Trương Văn Thống cứu viện thì cũng đã muộn. Hơn nữa kêu cứu viện cũng chưa chắc đã có tác dụng.

Nhà họ Quách mạnh hơn nhà họ Sở rất nhiều.

Thời khắc mấu chốt, Lý Tử Nhiễm che chở trước mặt Diệp Quân Lâm: “Ai dám làm tổn thương anh ấy thì phải bước qua xác tôi trước!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play