Ngay từ đầu cũng không nguyện ý nhìn nhiều thôi, cho tới bây giờ Hà Dạ Tuyết đã không thể coi thường.

“Phế vật! Cả đám đều là lũ phế vật!”

“Lên, bắt cậu ta lại cho tôi!”

Hà Công Đường thẹn quá hóa giận, phái ra càng nhiều cao thủ mạnh hơn giết Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân nhếch miệng lên lộ ra vòng cung khinh thường, cùng mấy trăm cao thủ hỗn chiến với nhau.

“Ầm”

“Răng rắc!”

“Ách!”

Diệp Lâm Quân ra quyền là dính vào thịt, nện đến đâu máu tươi vẩy ra tới đó, tiếng kêu khóc thảm thiết.

Mạnh mẽ như thần!

Diệp Lâm Quân lấy phong thái lấy một địch trăm, hoàn toàn chèn ép hết gia tộc Vua Cờ Bạc!

“Xùy!”

“Phụt!”

Những nơi Diệp Lâm Quân đi qua ngã xuống vô số người, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, toàn bộ trang viên đều bừa bộn cả lên.

Sắc mặt của những người trong gia tộc Vua Cờ Bạc cùng các tân khách có mặt ở đó đều khó coi vô cùng.

Giống như là ăn phải con ruồi!

Sỉ nhục! Đây là một sỉ nhục vô cùng lớn!

Người ta lẻ loi một mình mà có thể đánh được gia tộc Vua Cờ Bạc, mà gia tộc Vua Cờ Bạc lại ngăn không được.

Như thế lại phái ra bảy tám trăm cao thủ nhưng ngăn cũng không được, gia tộc Vua Cờ Bạc còn không sợ Diệp Lâm Quân hay sao?

Không nói đến là họ có át chủ bày chân chính còn chưa ra, Cửu Châu Huyền Tôn và cậu chủ của công ty Hắc Thủy vẫn còn ở đây mà…

Dù cho Diệp Lâm Quân có bản lĩnh tới trời thì có thể đấu thắng được Cửu Châu Huyền Tôn cấp thứ tư của Thiên Bảng hay sao?

Chuyện này là không thể nào?

Chỉ là bây giờ cảnh tượng như này có hơi khó xử, khiến cho gia tộc Vua Cờ Bạc hoàn toàn mất mặt mũi!

Trong vòng thượng lưu cũng không còn mặt mũi đi vào!

Bây giờ, Diệp Lâm Quân khiến cho gia tộc Vua Cờ Bạc mất hết mặt mũi thật rồi!

Khiến cho trước mặt mấy người Cửu Châu Huyền Tôn mà Vua Cờ Bạc không xuống đài được.

“Vua Cờ Bạc này, anh có cần tôi ra tay không?”

Cửu Châu Huyền Tôn nói đùa: “Giết một con chuột nhắt, sao cần ngài ra tay chứ!”

Vua Cờ Bạc và các con cười miễn cưỡng.

Nụ cười thật xấu hổ.

Nếu mà nói thực sự cần Cửu Châu Huyền Tôn ra tay, như vậy Gia tộc Vua Cờ Bạc sẽ bị làm trò cười.

Đường đường là bá chủ của đảo Kim Cương, Gia tộc Vua Cờ Bạc, lại không biết làm sao trước một chàng trai trẻ tuổi.

Nếu truyền ra ngoài thì đúng là một sự sỉ nhục cực kỳ lớn!

Bọn họ cũng không thể lăn lộn sinh sống ở cái đảo Kim Cương này nữa!

“Các người lên đi nào!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play